Chương 28: Viên đạn đầu tiên
Roman.Derek là một kỵ sĩ của Geman đế quốc, cha hắn là bộ trưởng bộ tài chính của đế quốc. Đây là nhiệm vụ thứ năm hắn làm trinh sát khu vực chỗ sâu trong rừng U Minh. Thời gian trước cả đội của hắn nhận được tin tình báo, đã phục kích và tiêu diệt được một đội Kỵ Sĩ của Thiên Phong đế quốc cũng c·ướp đoạt được ba bộ chiến giáp.
Nhưng may mắn không mỉm cười với bọn hắn, trong quá trình di chuyển về cứ điểm bọn hắn đụng độ U Minh Lang tộc đàn, khó khăn lắm mới có thể trốn thoát. Vừa thoát đi U Minh Lang t·ruy s·át lại bị phát hiện bởi một đội kỵ sĩ khác của phe địch.
Cứ ngỡ có thể một đường đi nhanh, nhưng bên kia truy tung quá gắt nên bọn hắn quyết định quay giáo một kích.
Vì trong đội hắn mang theo có Thiên Giai kỵ sĩ chuyên về trinh sát, nên vì thế hắn đã biết được đối phương truy tung từ phía sau, cũng biết chiến lực cơ bản của đối phương. Lúc này bọn hắn mới quay trở về liều c·hết càn quét. Vì thông tin từ trinh sát phản hồi trở về, bên kia chỉ là một đội địa cấp mà đối diện bọn hắn là hai thiên giai. Hầu như là chiến lực áp đảo. Bản thân hắn cũng tự tin với thực lực của mình, hầu như là cùng cấp vô địch.
“Đội trưởng tiếp tục hai mươi phút là v·a c·hạm.”
Một người trinh sát nói. Đây là Thiên Giai trinh sát cũng là cha hắn tốn hao nhiều tiền mời về hộ vệ cho hắn. Còn một người chiến lực thông thiên nữa cũng là Thiên giai hai người đi theo tổ đội cùng hắn để hắn tìm kiếm quân công.
Những chiến giáp chuyên về trinh sát đóng vai trò thiên lý nhãn trong toàn đội hình, cung cấp tầm nhìn, truy tung, phản truy tung, cùng với hậu cần sửa chữa. Nên Giáp Trinh sát là một bộ phận không thể thiếu trong một team Kỵ Sĩ. Nếu không có ngươi hầu như lúc nào cũng bị đối phương nắm rõ hành tung, lúc nào b·ị đ·ánh cũng không biết.
“Chuẩn bị đi, hôm nay làm thêm một đội nữa thu quân, trở về quân công đầy đủ lên cấp.”
“Rõ!”
Mọi người bắt đầu phân tán ra đội hình chiến đấu.
"Chuẩn bị khi nào gần tới trận địa nghe chỉ lệnh bật lên khiên chắn!"
"Rõ!"
Thiên Giai Trinh sát lúc này sau lưng bắt đầu phóng ra chi chít máy không người phát xạ ra bốn phía quét hình. Thiên giai còn lại thì mang theo một thanh đại kiếm, loại hình giáp là loại đột kích, tiến công nhanh. Tên này bật hết tốc lực một ngựa đi đầu.
Roman chiến giáp là loại linh hoạt hình, sử dụng một tay kiếm, thanh kiếm của hắn là loại gươm ánh sáng phát xạ ra màu đỏ vô cùng đẹp mắt. Đây là khoa học kỹ thuật cùng với linh năng kết hợp tạo thành, giá cả vô cùng đắt đỏ, người có tiền mới có thể sài.
Còn hai người Kỵ sĩ còn lại là loại phòng thủ hình với tấm chắn to lớn hai bên kèm theo một tay đơn đao.
Phân phối như vậy là tiêu chuẩn tiến công hình của một đội Kỵ Sĩ.
Vào vị trí chiến đấu bắt đầu tăng tốc đột tiến thẳng vào đối phương. Bọn hắn có Thiên Giai trinh sát, nên hầu như có thể nhìn xa hơn đội của đối phương vì thế quyền t·ấn c·ông chủ động là trên tay của họ.
…
Rời khỏi đội hình Lance lao v·út đi về phía sau, hắn muốn tìm một nơi có thể tiện lợi để ngắm bắn. Vừa di chuyển vừa lấy từ phía sau súng Diệt thần xuống. Chọn lựa một thân cây cao Lance nhanh chóng trèo lên đồng thời bắt đầu điều chỉnh ống ngắm về phía trước. Rất nhanh Lance đã vào tư thế ngắm bắn. Bắt đầu lựa chọn mục tiêu.
Lắp phá linh đạn vào súng, đưa lên chuẩn b·ị b·ắn, nhưng một lúc Lance lại phân vân. Quyết định thật nhanh Lance quyết định sử dụng Diệt Thần Đạn nhằm tiêu diệt trinh sát của đối phương thật nhanh. Hắn muốn một phát phong hầu.
Điều chỉnh tâm tình Lance khởi động thiên phú thị giác bắt đầu tập trung về phía trước. Hắn muốn nhanh chóng nắm bắt mục tiêu tránh tập trung quá lâu làm mục tiêu cảnh giác nên tốt nhất là mở thiên phú động thái thị giác lên.
Lắp đạn, lên nòng, điều chỉnh ống ngắm một mạch mà thành. Quá trình này đã lập đi lập lại rất nhiều lần hầu như đã thành bản năng của hắn.
Trận địa phía trước nhóm của Diệp Chấn Thiên đang chuẩn bị v·a c·hạm cùng đối phương. Khi tất cả đang tập trung cao độ thì một tiếng súng vang thật to từ phía sau vang vọng lại.
Ầm!
Mọi người gần như không thể tin vào mắt mình, nhìn vào phía trước một màn. Chỉ thấy cùng lúc với tiếng súng là một tia sáng kéo dài v·út qua thật nhanh bay về phía phương xa, trên đường đi tia sáng như làm vỡ vụn không gian xung quanh.
Từ đằng xa cảm giác kịch liệt nhảy lên tên thiên giai trinh sát Kỵ Sĩ cũng cảm giác được. Hắn muốn nghiên người tránh né nhưng suy nghĩ vừa tới hắn cảm giác như thân thể nặng nề, cả người như có gì đó kềm giữ hắn cố định tại chỗ.
Trong nháy mắt tia sáng bay thẳng tắp. Hầu như từ khi nghe âm thanh và nhìn thấy tia sáng bay tới là cùng một lúc.
“Thật xinh đẹp!” Đó là hình ảnh cuối cùng hắn thấy.
Tiếp đó một bộ chiến giáp không đầu bể nát gục xuống.
Chưa kịp phát ra tiếng kêu la đã thành một bộ t·hi t·hể không đầu. Lúc này xung quanh các máy không người lái rơi rụng xuống. Hình ảnh chia sẽ địa đồ cho cả bốn người còn lại cũng đột nhiên biến mất. Làm cho bốn người còn lại cũng bất ngờ.
Đi đầu nhất Thiên giai kỵ sĩ còn lại thét lên.
“Có Thần Xạ Thủ, lãng tránh.” Sau đó hắn cũng tự tìm cho mình vách đá cùng với đại thụ nấp vào trong. Đội hình một lát tán loạn ra xung quanh tìm nơi che chắn.
Một phát phong hầu.
Lúc này cả team Diệp Chấn Thiên trợn mắt nhìn về hắn.
“Diệp ca… này cũng quá…” Mập mạp đi đầu lên tiếng.
Mọi người sau lưng cũng phụ họa, thật xinh đẹp. Một phát súng phong hầu. Giờ phút này chỉ có bọn hắn t·ấn c·ông đối phương mà không sợ bị bên kia phản công.
Đúng vậy, khi trong đội ngươi có một thần xạ thủ thì đối phương chỉ có thể lựa con đường đánh du kích. Còn xung phong thì xin lỗi, quên đi. Đặc biệt trinh sát không có thì việc phát hiện ra thần xạ thủ là chuyện không thể nào.
“Từ hôm nay trở đi, quân đoàn chúng ta có thêm một vương bài, danh phù kỳ thực.” Diệp Chấn Thiên phấn chấn.
Ở phía sau Lance lúc này cũng không tốt là bao. Diệt thần bật hết công suất cùng với Diệt Thần Đạn làm cho tinh thần của hắn phụ tải quá lớn. Mặc dù tinh thần chịu tải lớn nhưng bên cạnh trên tâm lý còn chịu tải nhiều hơn, hắn lần đầu g·iết địch nhân. Một sinh mạng trôi qua sau khi hắn ra tay.
Ngay lúc này Lance sắc mặt tái nhợt. Mặc dù tâm lý này hắn đã chuẩn bị lâu rồi, nhưng khi đụng chuyện hắn vẫn cảm thấy khó tiếp nhận được. Đây chính là một người sống sờ sờ. Cũng chính vì một phát súng của hắn, một sinh mạng trôi qua.
“Bình tĩnh, Lance!”
Tự an ủi mình. Lance biết nếu đối phương là mình nhất định sẽ không tha cho mình. Hắn là một tay bắn tỉa, không phải chiến sĩ xung phong. Một khi hành tung bị bại lộ, hắn hầu như sẽ mất đi cơ hội chiến thắng kẻ địch. Cho nên dù cho biết phát súng kia bắn ra sẽ g·iết c·hết đối phương hắn vẫn lựa chọn bắn ra.
“Lance, bình tĩnh. Cả đội tự hào về em, bình tĩnh!” Lúc này Diệp chấn Thiên cảm nhận được tâm tình chập chờn của Lance lên tiếng an ủi.
“Hay quá Lance về sau ca bảo kê ngươi, có khó khăn cứ nói với ca!” Mập mạp lên tiếng.
“Về nhà tỷ sẽ giới thiệu cho mấy em gái xinh tươi…” Thanh Hoa lên tiếng.
“Cảm ơn mọi người” ổn định tâm tình mình lại Lance bắt đầu lắp đạn lần nữa đưa lên ống nhắm.
Tâm trạng của Lance dần dần ổn định lại. Cả người duy trì tư thế ngắm bắn, giống như lúc nào cũng có thể bắn ra một phát phong hầu.
“Hoa tỷ, chia sẻ địa đồ cho em!”