Chương 4: Hai năm
Thời gian vội vàng qua nhanh, chớp mắt liền hơn hai năm trung học đã qua. Cuộc sống trung học chỉ là giai đoạn chuẩn bị và định hướng để tương lai khi thức tỉnh thiên phú sẽ quyết định chính xác con đường tiến tới của mình.
Thế giới này ngoài kết cấu xã hội không khác nhau là mấy với thế giới cũ từng sống, chỉ là có thêm Chức Nghiệp Giả là tầng lớp tinh anh của xã hội. Con người có thể dựa vào phương pháp tu luyện để hấp thu Linh năng vào trong cơ thể tiến hành cường hóa mình đạt được những khả năng siêu phàm.
Bên cạnh đó mỗi người khi bắt đầu hấp thu linh năng có thể tự chủ thức tỉnh Thiên Phú. Thiên phú tốt hay xấu là do nhân phẩm. Dĩ nhiên gia đình tốt nuôi một thân thể khỏe mạnh, cùng với những bí pháp của các gia tộc lâu đời, có thể đào tạo ra thiên tài thì đó là ngoại lệ.
Tùy theo thiên phú khi thức tỉnh có thể chọn cho mình một nghề nghiệp. Thiên phú chiến đấu thì làm chiến đấu chức nghiệp giả, thiên phú phụ trợ có thể lựa chọn làm các công việc hậu cần.
Thiên phú tốt, tu luyện nhanh, cường đại hơn, địa vị tốt hơn trên xã hội, ngược lại thiên phú xấu tu luyện chậm chạp, tương lai phát triển có hạn. Nên trước khi thức tỉnh thiên phú mọi người đều mong muốn mình có một thiên phú tốt. Nếu thiên phú không được tốt thì đa số chọn một cuộc sống bình thường để tránh lãng phí tài nguyên.
Mặc dù xã hội văn minh đã phát triển rất cao, không còn chuyện phân biệt đối xử với nhau, nhưng đó chỉ là mặt ngoài của xã hội, thượng tầng tinh anh vẫn sẽ có mắt cao hơn đầu. Đều đó là chắc chắn sẽ có. Chỉ là ngoài mặt có quá nhiều luật lệ ràng buộc, nên mọi người phải tuân thủ theo luật chơi riêng. Không khác được, vì đây là xã hội pháp trị. Được toàn đại lục thống nhất. Tất nhiên rồi, thử nghĩ nếu ngươi mạnh ngươi không kiêng nể gì cả, người khác cũng sẽ giống như ngươi đánh qua đánh lại, như vậy sẽ dẫn tới trật tự bị tan vỡ.
…
Lúc này trong sân tập của nhà William đang có hai bóng người tới lui trao đổi chiêu thức, động tác và di chuyển nhanh đến nỗi trên sân chỉ còn lại tàn ảnh của hai người. Hai bóng người là Lance và Phúc bá.
Từ khi biết được thế giới này có thể tu luyện để trở nên cường đại Lance đã đặt mục tiêu cho mình là phải đứng ở đỉnh phong để đi xem thế giới này đặc sắc. Mặc dù hắn không thích tham gia tranh giành chuyện gì nhưng hắn biết, dựa vào lão cha hay gia tộc là không có bền, chỉ có tự mình mạnh mẽ mới là thật mạnh mẽ. Nên Lance đã lên cho mình những bài tập nhỏ cùng với định hướng phong cách chiến đấu của mình sau này sẽ như thế nào.
Ngoài sân Veronica chăm chú nhìn hai người luyện tập trong lòng vui vẻ ra mặt. Từ hai năm trước Veronica bắt đầu chú ý tới Lance. Ngoài vẽ ngoài có nét ngây thơ thiếu niên ra thì tất cả diễn ra hầu như là một người trưởng thành trải qua. Tự hạn chế mình, làm việc có mụch đích, suy nghĩ thấu đáo, cùng với suy nghĩ trưởng thành hơn đồng lứa rất nhiều. Nên nhiều lúc nàng cứ tưởng đây là một lão hồ ly đội lốt thiếu niên. Nhưng dù sao thì cái này là hướng tốt nên nàng cũng không hỏi nhiều. Chỉ có điều tên này có chút … mê gái và hay chọc ghẹo nàng.
Một lúc sau hai bóng người tách ra đối diện nhau.
“Hôm nay tới đây thôi, thời gian sau này chắc lão cũng không có gì để dạy cho cậu Lance rồi, còn lại là thực chiến và cấp độ tinh tiến thôi.” Phúc bá lên tiếng nhận xét, đúng vậy, Lance thông minh, tư chất cực cao, lại thêm chăm chỉ. Hai năm qua hắn đã dạy tất cả những gì hắn biết.
“Cảm ơn phúc bá!” Lance cúi đầu cảm ơn.
“Thôi hôm nay tới đây được rồi, chiều nay Lance còn phải đi đến trường để thức tỉnh thiên phú nữa.” Veronica đi đến đưa khăn lau mặt cho Lance nói.
“Cảm ơn người đẹp!” Lance tiếp nhận khăn từ Veronica còn không quên chọc ghẹo.
“Dẻo miệng, lo mà chuẩn bị chiều đi thức tỉnh đi cậu.” Mặc dù quá quen thuộc với lời chọc ghẹo của Lance nhưng Veronica trong lòng vẫn cảm thấy vui vẻ.
“Vâng, con tắm rồi ra ngoài quán café chút, dì cứ làm công việc đi, đầu giờ chiều mình đi.”
Vì căn hộ ở trong thành phố ngay vị trí đắt địa thuận lợi kinh doanh, nên từ một năm trước Lance đã xin tự mở một quán café nhỏ, tận dụng mặt ngoài căn hộ để cải tạo thành một quán café yên tĩnh. Cũng tự mình đứng ra điều hành việc kinh doanh. Lúc mới lập cả nhà ai cũng tưởng Lance chỉ hứng thú nhất thời đồng thời cho là Lance làm trò, nhưng qua một năm kinh doanh đã đi vào ổn định, mặc dù không lãi nhiều chỉ là vừa đủ cân bằng chi phí, nhưng thắng ở ổn định, và nói theo kiểu của Lance, tìm chổ làm thêm cho Nick để hắn bớt đi quậy phá.
Bắt đầu từ đó, ngoài các thời gian luyện tập cùng học hành ra Lance hầu như ở quán café điều hành công việc.
Nhìn theo bóng lưng đi khuất của Lance Veronica lắc đầu: “Yên lành không chịu, cứ phải mở quán café làm chi?”
“Ít ra cậu chủ rất có ý tứ, ngoài hạn chế mình có rãnh rỗi ra thì còn kèm cặp Nick không cho cậu Nick đi lanh quanh nữa.” Phúc bá đáp.
“Nhưng như thế lại không có thời gian, ở tuổi này của Lance đáng lý phải tụ tập bạn bè đi chơi và cặp kè với nữ sinh, Phúc bá nhìn lại Lance thì sao? Không rèn luyện bắn súng, thì luyện thể lực, không thể lực thì luyện kiếm thuật, mùa hè lại còn chạy ra Thiên Hùng Quan để luyện chung với binh lính ngoài đó đó nữa, cứ như là không làm việc này việc kia thì sẽ không được vậy.” Veronica ca thán.
“Nhắc mới nhớ, phải chi Nick có được một nửa của Lance thì bớt lo rồi!” Nhắc tới Nick Veronica lại đau đầu, một tai tinh thứ thiệt, lúc nào cũng ồn ào. Nick và Lance là hai thái cực trái ngược, một người yên tĩnh làm việc của mình một người ồn ào, nhưng cũng may mắn là Nick mặc dù hiếu động nhưng không có ra vẻ công tử ca ỷ thế h·iếp người. Đó cũng là phẩm chất tốt của nhà William.
Trầm mặc chút Veronica b·iểu t·ình nghiêm trọng.
“Thông tin đã xác nhận từ đế quốc Geman bên kia đích xác có người thành tựu Thánh Giả, nên cũng cần phải mật thiết chú ý tình hình an ninh biên cương. Tránh có sai lầm không cần thiết.” Nói đến đây Veronica nghiêm túc lên. Vì thánh giả là cấp độ cao nhất hiện nay nhân tộc có thể đạt tới, một người đại biểu không chỉ là vũ lực mà còn là cả một hệ thống, một phái hệ. Cân bằng có thể bị kéo lệch giữa các quốc gia. Nên việc một cá nhân mới thành tựu thánh giả được các đế quốc chú ý rất cao độ.
Thánh giả như là một quả bom nguyên tử của nhân loại.
“Vâng, thưa tiểu thư. Cục an ninh cũng đang làm việc hết công xuất để kịp thời nắm bắt những thay đổi nhỏ trong thời gian này. Tránh những sai sót không đáng có.”
“Chiến tranh… Sắp tới!” Veronica thở dài.
…
“Café Nam Tước” Một thanh niên đứng trước cửa quán café nhìn ngắm, thanh niên này là Richard bạn của Lance, từ khi Lance mở quán này hắn cũng hứng thú với việc làm này, ngoài những lúc luyện tập, rãnh rỗi thì hầu như ổ cùng một chổ tại quán, sau này Lance nhờ hắn làm quản lý điều hành mỗi khi Lance bận. Richard hắn cũng thích làm nên nhận việc đã một năm rưỡi nay.
“Chào anh!”
“Chào anh!”
“Mọi người cứ làm việc đi, Lance đâu?”
Richard gật đầu chào hỏi nhân viên tại quán.
“Cậu Lance ở phía sau, anh có cần không em vào gọi cho.” Một nhân viên nhanh chóng đáp.
“Richard à, hôm nay tới sớm thế!” Từ đằng xa Lance đi tới nói.
“Không có gì, chỉ là chiều nay thức tỉnh thiên phú, Lance đi với gia đình hay đi một mình? Cha tôi vừa về chiều nay cũng đi chung, Lance đi chung không?” Richard hỏi Lance.
“Chiều tôi đi với dì Veronica, nhưng chắc tới trễ chút, đi sớm mắc công đợi chờ mệt lắm.”
“Vậy tôi đi về chuẩn bị, chiều gặp.” Richard gật đầu.
“Chiều gặp.”
Nhìn Richard về Lance tìm cho mình một chỗ yên tĩnh bắt đầu cầm điện thoại lướt tra cứu thông tin. Tự pha cho mình một ly café, ngồi lên mạng chơi game lướt web, đây là việc Lance thường làm và hắn cũng thích như vậy. Không sầu không lo, không vì cơm áo gạo tiền, không vì áp lực nặng nhẹ. Cuộc sống như vậy không phải rất thích ý sao?
Ai bảo ngươi có một lão cha là Bá Tước đây. Sinh ra ở vạch đích chịu thôi, đầu thai cũng là một môn nghệ thuật.
“Tình hình nam cương căng thẳng, vài lần sung đột vũ trang”
“Geman đế quốc vị thứ bảy thánh giả.”
“Thú triều bộc phát tại Bắc Sơn Thành, hơn ngàn người t·hiệt m·ạng”
“Tìm thấy một Di tích kỷ nguyên thứ ba ở vịnh Tha La”…
“Con trai bộ trưởng bộ Thông Tin, thiên tài địa cấp Kỵ Sĩ Link vừa bị á·m s·át”.
Lướt một lượt các thông tin Lance trầm mặc.
Thật là thời buổi rối ren, liệu thế giới này có yên bình như mặt ngoài đang hiển hiện. Hay chỉ như bong bóng căng tròn quá tải chỉ chờ một cú châm, một sự đột phát mà toàn diện vỡ tan?
Vì cha hắn là chỉ huy q·uân đ·ội cao nhất khu vực phía nam, nên hắn nắm rõ thông tin hơn người bình thường rất nhiều. Thế giới này không có ôn hòa như hắn từng nghĩ. Tất cả đã bành trướng tới mức cực hạn chỉ cần chờ một cú huýt là sẽ bùng phát.
Thế giới này cũng là nơi mà một cá nhân khi mạnh tới trình độ nhất định có thể ảnh hưởng cá một hệ thống, khuynh đảo cả một vương triều.
“Sắp có c·hiến t·ranh!” Lance thì thầm.