Chương 42: Chiến tranh
Bavaria thủ đô của Geman đế quốc.
Trong văn phòng bộ tài chính lúc này ngồi chủ vị là bộ trưởng bộ tài chính Duncan.Derek. Trải qua c·ái c·hết của Roman con trai độc nhất của mình Duncan hầu như trở nên điên cuồng, hắn đã bỏ ra rất nhiều thời gian tìm hiểu cũng như truy tra ra c·ái c·hết của con mình. Sau đó từ một chút gián điệp hắn đã truy xét ra h·ung t·hủ.
Nhưng h·ung t·hủ cũng là một người có gốc gác, đối phương là gia tộc William phụ trách phía nam phòng tuyến đang cùng giằng co với Delvin.Conal tướng quân. Đối phương là một khúc xương cứng làm gia tộc Conal đau đầu không ít.
“Liên hệ với Delvin.Conal bảo rằng chúng ta sẽ ủng hộ hắn tại chiến trường phía nam, chỉ một yêu cầu hắn phải đem đầu của Lance.William về cho ta.”
Đưa ra quyết định về sau Duncan trong đầu lại xuất hiện nhiều câu hỏi liên tục, những vấn đề này đã xuất hiện từ lâu trong đầu hắn. Nhưng bị hắn cho gác để lại giải quyết sau cùng. Ngồi ở vị trí như hắn tất nhiên sẽ có nhiều lý do trong đầu. Và tốt nhất không nên tin tưởng ai. Lúc nào cũng phải giữ tính nghi ngờ.
“Roman tại sao lại xuất hiện tại nơi sâu trong rừng U Minh? Là trùng hợp hay là có ẩn tình?”
“Vì sao thời gian này manh mối lại tới ngay thời gian này?”
“Mặc kệ như thế nào âm mưu, kẻ thù nào đã nổi lên thì chỉ cần tiêu diệt là được.”
Phân phó xong tất cả hắn bắt đầu chuẩn bị cho kế hoạch c·hiến t·ranh ở chiến trường phía nam.
Lúc này tại IronGate Delvin.Conal đang quan sát xa xa đối diện Thiên Hùng Quan. Từ mấy năm nay hắn luôn muốn t·ấn c·ông vào đấy, bao nhiêu lần hắn mơ dẫn quân đạp bằng Thiên Hùng Quan, nhưng đối diện tên kia quá giảo hoạt cũng như cường đại. Bao nhiêu lần t·ấn c·ông là bấy nhiêu lần thất bại.
Nhưng giờ thì khác, hắn có sự ủng hộ của Duncan, có thể liên tục không ngừng tăng binh chi viện. Cũng có thể tăng cường thêm vài khu trục hạm và chiến hạm trên không.
“Cũng không bỏ công ta tính toán. Đứa con của Finn cũng quá có ích.” Delvin thầm nghĩ mà vui mừng, vì một ngày này hắn đã tốn rất nhiều tâm tư. Một bố cục hoàn hảo cho một sự việc tình cờ. Vì bố cục như này hắn đã phải trả giá không nhỏ, trong đó kèm theo là hai viên Diệt Thần Đạn.
Nếu đế quốc biết được thì người bị trảm thủ đầu tiên có lẽ là hắn. Nhưng vì chiến thắng ở phía nam này, nhà Conal đã trả giá quá nhiều. Hắn cần một chiến thắng để có thể lấy lại những gì nhà Conal đã hy sinh.
“Ám tước có liên lạc không?” Delvin nhìn về một tên thuộc hạ hỏi.
“Đối phương nói rằng chờ tín hiệu, trong thời gian gần đây sẽ có ám hiệu.” Một thuộc hạ kế bên báo cáo.
“Chuẩn bị tất cả đi. Nhanh thôi sẽ có kết quả.” Delvin phân phó. Ngày này cuối cùng cũng tới, hắn đã chuẩn bị rất đầy đủ. Về mặt quân lực có thể là vượt trội đối phương. Chuyện còn lại là chờ thời.
“Ám tước, ta không cần biết ngươi mục đích là gì, nhưng chỉ cần có thể giúp ích cho ta thì hợp tác có lại làm sao?” Delvin thì thầm.
Đúng vậy! Vì chiến trường phía nam này, nhà Conal đã đầu tư quá nhiều!
Quả nhiên thời gian chờ đợi là không phí công, chiến thắng luôn dành cho kẻ kiên trì nhất. Một tin tức phát tới hắn bằng một tần số riêng. Khi nhận được tin này hắn cả người run rẩy lợi hại sau đó phá lên cười như điên. Tiếng cười vang vọng ra khỏi văn phòng làm cho xung quanh thuộc hạ cũng bất ngờ.
Delvin.Conal hắn chờ thời gian này đã quá lâu rồi. Thu hồi tâm tình hắn quay sang thuộc hạ phân phó.
“Lệnh! Tác chiến, mục tiêu Thiên Hùng Quan!”
“Rõ!”
…
Lúc này tại ngoại ô thành Tiso mọi người vẫn đang trong tình thế giằng co.
Khi Diệt Thần Đạn đã lên nòng, khí tức áp bách từ nó phát xạ ra xung quanh làm cho mọi người ai cũng cảm nhận được khí tức của nó. Áp bách này mang lại là trên tinh thần phụ tải. Làm cho tất cả mọi người thận trọng không ít. Lúc này khói mù xung quanh đã tản đi từ từ.
Hai bóng người từ trong màn khói dần dần xuất hiện. Phía xa xa đối diện là Phúc bá và tên thiên giai còn lại. Còn lại xa phía ngoài là các chức nghiệp giả truy tung theo. Tất cả đứng xa xa quan sát về bốn người.
Không có cách. Đối phương là thần xạ thủ mà lại còn nắm trong tay thần khí. Khoản cách gần như vậy có thể nói là chắc chắn mang đi một tên thiên giai không cần phải bàn. Vấn đề ở đây là ai sẽ lên chịu c·hết. Đúng như Lance hay nói, ai lên ai c·hết.
Không gian cô động một lúc lâu không có ai lên tiếng nói chuyện, chợt từ xa một chiếc máy bay vận tải bay v·út tới, từ phía trên bay xuống sáu Kị Sĩ. Nhanh chóng tiến lại gần hai anh em đồng thời trên tay đã đầy đủ v·ũ k·hí.
“Là chú Hunter và Diệp ca mọi người.” Nick mừng rỡ vẫy vẫy tay.
Lúc này thấy tình hình không ổn hai người Phúc bá dứt khoát nhanh chóng chạy thẳng vào rừng chỉ vài hơi thở đã biến mất không còn bóng dáng.
Khi cả đội Kỵ Sĩ tới bên Lance thì xung quanh mọi người đã rút đi hết. Diệp Chấn Thiên định đuổi theo nhưng Hunter đã chặn lại.
“Không đuổi kịp bây giờ chủ yếu là chấn chỉnh lại đội ngũ. Đồng thời thông báo tình hình cho bá tước.”
Khi mọi người hội hợp nhau Hunter bắt đầu liên lạc với bá tước. Nhưng lúc này lại không gọi được đồng thời tất cả thông tin trong khu vực như là bị cắt mạng. Nhận ra không ổn Hunter lấy ra điện thoại vệ tinh để gọi về cho bá tước. Được một lúc lâu bên kia bá tước Finn cũng bắt máy kèm theo giọng nói lo lắng thông báo tình hình.
“Lance và Nick thế nào rồi Hunter?”
“Đối phương đã rút đi, nhưng có chuyện gì sao Finn?” Hunter lo lắng hỏi. Từ trực giác đi lên hắn cảm giác được không ổn, cũng như có chuyện to lớn sắp phát sinh.
“Nghe đây Hunter, từ ba mươi phút trước đối diện Irongate có động thái điều động q·uân đ·ội cùng với số lớn v·ũ k·hí hạng nặng, thấp thoáng trong đó có hai chiếc thiên không mẫu hạm cùng vài chiếc khu trục hạm. Có lẽ lần t·ấn c·ông này bọn chúng đã chuẩn bị từ lâu. Nên giờ hãy hộ tống Lance và Nick về đế đô. Xin nhờ!” Nói xong liền cúp máy.
Từ trong giọng nói của bá tước, Hunter cảm thấy tình hình đã ngày càng nghiêm trọng. Quay sang nhóm người Diệp Chấn Thiên phân phó.
“Chấn Thiên, hộ tống Lance và Nick về đế đô. Ta phải trở về căn cứ.”
“Rõ!” Lúc này Diệp Chấn Thiên cũng không nhiều lời cấp tốc làm theo mệnh lệnh!
“Lance lần này có lẽ quân địch đến có chuẩn bị. Tất cả các sự việc xảy ra một cách liên hoàn không cho chúng ta có thời gian kịp trở tay nên hãy theo mọi người về đế đô đi. Gặp lão bá tước sẽ rõ mọi chuyện.” Hunter quay sang Lance nhắc nhở.
Sự việc diễn ra một cách gấp gáp mà gượng gạo làm Lance không biết phải truy tìm từ đâu. Từ vừa mới bắt đầu bọn hắn đã b·ị t·ruy s·át như chó nhà có tang, sau đó lại vỡ lẽ người kế bên mình lại là người bán đứng mình. Rồi giờ thì lại phải đi về đế đô để có thể tìm câu trả lời.
Lance cảm giác mình như một con cờ bị người ta đùa bỡn xoay quanh. Cố nén tâm tình Lance lẳng lặng gật đầu.
“Đi theo Chấn Thiên về đế đô đi, có thời gian coi coi Richard dùm chú, chú cảm ơn!”
Hunter vừa nói xong một tiếng cảnh báo kéo vang vọng cả khu vực. Nhận thấy có phản ứng năng lượng cao tiếp cận Hunter quát lớn.
“Mọi người cẩn thận!”
Chỉ thấy từ phía chân trời đằng xa một tia sáng khổng lồ bắn tới lọt vào thành phố xuyên qua các tòa nhà đâm thẳng xuống đất. Mặt đất phồng to rạn nứt một cột khí lãng hình nấm dâng lên nổ tung, mặt đất nứt ra tung bay, khí áp tác xạ bốn phía cày nát tất cả xung quanh.
“Coi chừng!”
Vì lúc này đã ở ngoại ô xa v·ụ n·ổ trung tâm nên đám người Lance bị khí áp thổi bay tứ tán. Lance lúc này ôm chặt Nick đồng thời mở lồng năng lượng hết công xuất. Cả hai người bị thổi bay xa một đoạn sau đó rớt xuống đất, tiếp theo bị đất đá vùi lắp.
Vụ nổ vừa lắng xuống từ đằng xa phía bầu trời máy bay thành đàn lao đến đen kịch cả chân trời. Không lâu sau đó chúng tách ra từng nhóm nhỏ từ bầu trời lao xuống bắt đầu oanh kích các mục tiêu quan trọng khác.
Vụ nổ như một cọng rơm cuối cùng đè sập lạc đà. Làm cho Lance vốn đã kiệt sức đi tới biên giới gục ngã.
Trước khi gục ngã hắn vẫn còn thấy những chiếc oanh tạc cơ liên tục oanh kích trên bầu trời cùng với công kích các mục tiêu trong thành phố. Chúng vần vũ khoe khoang vũ lực trên bầu trời. Trung tâm những chiếc chiến đấu cơ này là hai chiếc thiên không mẫu hạm to lớn. Súng năng lượng từ chủ pháo bắt đầu tập trung đồng thời điên cuồng oanh tạc.