Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giai Điệu Của Chiến Tranh

Chương 60: Chia tách nhiệm vụ




Chương 60: Chia tách nhiệm vụ

Sau khi kết thúc chiến đấu, ba người bắt đầu thu hồi chiến giáp của đối phương. Vì nguyên liệu chế tạo chiến giáp mười phần khan hiếm. Nó có thể kết hợp với Linh năng thu vào trong cơ thể, có thể tương tác mềm dẻo với linh năng. Bên cạnh đó còn có tiến hóa đặc tính, thời gian dài có thể căn cứ theo thói quen người mặc tiến hóa cho phù hợp. Nên linh giáp dù hư hại có thể thu về là nên thu về.

Ngoài linh giáp ra còn có những bộ giáp khoa học kỹ thuật dùng vật liệu rắn để chế tạo với công nghệ cao, cũng có thể mang đến hiệu quả tương tự. Nhưng không linh hoạt cùng mềm dẻo bằng và dĩ nhiên không thể tự sửa chữa, không thể thu vào trong cơ thể, không thể kết hợp cùng linh năng. Những bộ giáp như thế được gọi là Iron Suit hay gọi tắt là IS, trong q·uân đ·ội cũng đang bắt đầu liệt trang từ từ cho các sĩ quan cấp chỉ huy nào chưa có linh giáp.

Một bên Lance sử dụng Ngược Dòng Tìm Hiểu lên xác năm người lính Geman để tìm kiếm thông tin một lần nữa. Bắt đầu nhiều hình ảnh ngược dòng đi về trước chỉ thấy bọn hắn là xuất phát từ một khu trục hạm có tính năng tàng hình.

Chiến hạm này đang lơ lửng đâu đó ngoài bờ biển tây. Chiếc chiến hạm này định kỳ xuất hiện ngoài bờ tây để liên tục vận chuyển những nhóm tác chiến nhỏ lẻ như thế này vào phía sau của chiến khu thứ sáu với nhiệm vụ q·uấy r·ối cùng trinh sát lấy thông tin.

“Tổng cộng năm bộ giáp cải tiến. Này có tích hợp công nghệ tàng hình. Nhưng hy sinh một bộ phận màn chắn năng lượng. Phân cấp đại địa, không bay được. Loại linh hoạt hình, thích hợp tác chiến trong các khu rừng như thế này, có thể nói chiến đấu trong rừng như này là sân nhà của bọn hắn.” Richard thống kê cùng đưa ra kết luận.

“Gởi báo cáo về chú Hunter đi, nhắc chú Hunter cùng lão cha về việc này, các chiến khu khác chắc cũng có những chiến thuật tương tự. Thôi chúng ta về trước chiến khu thứ sáu rồi báu cáo sau. Quần một ngày cũng mệt mỏi rồi.” Lance nhìn sắc trời lên tiếng.

“Xem cây chủy thủ này đi Lance, Có thể đâm xuyên lồng năng lượng. Kết hợp với ngụy trang có thể nói là thần khí .” Richard lấy một cây chủy thủ quăng qua cho Lance xem.

Đây là thanh chủy thủ mà tên số ba sử dụng thiên phú bay ra phía sau lưng Richard để t·ấn c·ông hắn, nhưng bị Richard bắt bài ăn phải một bộ vạn thương trận bị đóng đinh ngay tại chỗ.

Cầm chủy thủ trên tay Lance quơ quơ trên tay ước định.

“Là hợp kim đặc biệt cùng với công nghệ chế tạo đặc biệt rung động cao tầng có thể trong nháy mắt xé rách màn chắn. Thật là một công nghệ tuyệt vời. Này chắc bằng một căn biệt thự chứ chẳng chơi nha.” Lance cười cười ví von. Thời đại này v·ũ k·hí mạnh mẽ có thể nói là một thanh là một gia tài. Vì thế giới này chủ đạo vẫn là Chức Nghiệp Giả.



Nói nói chợt Lance nghĩ tới hình ảnh tung kỹ năng của Richard thắc mắc hỏi.

“Richard, nói cho ca biết, đệ có đặc thù đam mê đóng cọc phải ko? Có gì thì nói với ca, ca dẫn đi đóng cọc. Chứ nhìn chú ra tay ác vãi! Toàn là đóng đinh địch nhân, thiệt tình là…”

“Kỹ năng như vậy thôi chứ sao nữa. Chỉ là góc độ hơi khác thôi…” Richard cũng không giải thích gì, ai bảo góc độ hắn phóng ra toàn như thế.

Kế bên tiểu Linh nghe vậy cũng cười cười.

“Nói tới cũng hoảng sợ, em không ngờ tên số ba có thiên phú là bước nhảy…” Lúc nàng ra kỹ năng có thể khóa chặt hướng t·ấn c·ông của tên đó, nhưng không ngờ hắn lại có thể thoát đi, làm nàng cũng hơi bất ngờ.

Richard nghe vậy cũng cười cười lắc đầu. Này chỉ là kinh nghiệm thôi. Như khi chơi game vậy thôi, sát thủ thích nhất là tìm pháp sư ít máu, giáp yếu để đâu sau lưng. Nhìn tên số ba tiến công như thế chắc chắn hắn có sát chiêu.

Mà sát thủ chỉ đơn giản là tăng tốc, tốc biến ra phía sau, hoặc là tàng hình. Cứ thế mà bắt bài, quăng ra phía sau một cái vạn trận lao lung là bên kia tự nhảy vào lưới.

“Thôi tranh thủ nghỉ ngơi, tôi canh ca đầu, giữa đêm Richard thay ca. Sáng sớm chúng ta về chiến khu thứ sáu.” Lance nhanh chóng phân phó mọi người. Đang đi đánh trận chứ không phải đi cắm trại dã ngoại nên ít nói vẫn là ít nói.

Một bên Tiểu Linh tính nói gì ấp úng nửa ngày muốn nói lại thôi. Đành ngồi một góc vừa tu luyện vừa nghỉ ngơi. Mọi người nhanh chóng nghỉ ngơi xung quanh không khí bắt đầu im vắng lại, chỉ còn có tiếng thú đi săn vang vang xa xa phát ra tiếng động nhỏ bé, tiếng côn trùng vo ve, cùng với tiếng tí tách từ đống lửa đang cháy lập lòe bên cây cổ thụ.





Sáng sớm cả ba người bắt đầu nhanh chóng thu thập hành trang, gọi ra xe bay đồng thời bay nhanh về chiến khu thứ sáu.

Căn cứ của chiến khu thứ sáu là một thị trấn nhỏ gần bãi biển bờ tây của phía nam gọi Hati trấn. Trấn nhỏ này mặc dù gọi là thị trấn nhưng cơ sở hạ tầng đầy đủ hết. Đi thẳng qua phía đông là thành Kiga, xuống nữa phía nam là địa phận thành tỉnh Camu.

Trấn nhỏ này có thể được thành lập căn cứ đoàn quân thứ sáu vì ngoài cơ sở hạ tầng đầy đủ ra còn có hệ thống lồng năng lượng cực mạnh che khuất cả thị trấn. Vốn dĩ trước đây nó được xây dựng để chống lại hải thú xâm nhập là một toàn thành trấn chuyên để đóng quân bộ đội và chức nghiệp giả nên có hệ thống quân sự tương đối đầy đủ.

Vì có lồng năng lượng mới có thể được đặt làm căn cứ quân sự, nếu không có lồng năng lượng bao phủ thành phố thì chỉ cần một phát bắn của chủ pháo thiên không hạm là cả thành phố sẽ tan biến như thành Tiso đã từng bị.

Tiến vào trong căn cứ lúc này ba người lại cảm nhận được không khí khẩn trương của c·hiến t·ranh. Các hạm tàu vận tải liên tục lên xuống, xe bay làm nhiệm vụ bay tới lui. Trên trời cao từng tốp chiến đấu cơ bay qua lại tuần tra cùng làm nhiệm vụ oanh kích đường dài. Tất cả như một cỗ máy c·hiến t·ranh mà từng khâu từng khâu liên kết chặt chẽ với nhau, chúng như từng bánh răng riêng lẻ với nhau hợp thành một đài máy móc lao nhanh về phía trước.

“Báo cáo trưởng quan!” Vừa đáp xuống sân bay một người lính thông tin tiến lên chào đồng thời lên tiếng.

“Sao thế?” Lance ngạc nhiên hỏi.

“Báo cáo trưởng quan, Cấp trên gọi người đến trung tâm chỉ huy tác chiến báo cáo!”

“Rõ rồi! cảm ơn!” Lance gật đầu chào mang theo Richard, tiểu Linh hai người nhanh chóng tiến về trung tâm chỉ huy tác chiến.

Trung tâm chỉ huy lúc này phó tướng Hunter đang đứng cùng một nhóm năm người chỉ là sĩ quan chỉ huy cùng cố vấn của chiến khu thứ sáu. Phía sau còn có trợ lý riêng của từng người đang đứng kế bên chờ phân phối nhiệm vụ.



“Báo cáo!”

Lance bước vào hướng Hunter chào!

“Lance à, vào đây. Hôm qua Richard đã có báo cáo sơ lược rồi, hôm nay con trình bày tại một lần cho mọi người.” Hunter tiếng lên vỗ vỗ vai Lance, kéo hắn vào trong nói.

“Dạ, chuyện là như thế này. Sau khi cứu viện vận binh hạm, được một phần tình báo của quân địch con tiếp tục theo dấu, sau đó đã triệt hạ tiếp hai nhóm trinh sát quân Geman, một nhóm là quân lính bình thường, một nhóm là một đội kỵ sĩ. Theo nguồn tin tra ra được, đối phương có nhiều nhóm như thế mang theo lệnh tác chiến đi vào phía sau của chúng ta để làm nhiệm vụ p·há h·oại tuyến đường hậu cần cùng điều tra thông tin.”

Dừng lại một lúc Lance lại nói tiếp.

“Đề nghị của con là, phổ biến nhiệm vụ cho các đoàn tiếp viện quân từ các trường đại học, tự tổ tức đội nhóm đi săn chống lại các nhóm quân Geman này. Vì chúng ta cần q·uân đ·ội để lên chiến trường chính hơn là hao phí thời gian cho những nhóm nhỏ này.”

“Hôm qua báo cáo của cậu Lance chúng tôi đã nhận được cũng như đề xuất này. Nhưng như vậy có phải là quá qua loa không?” Một người nêu lên ý kiến.

“Bọn hắn mục đích đi xuống cũng là kiếm quân công, thì đây là quân công đây!” Một người khác đồng ý với ý kiến của Lance lên tiếng.

“Nhưng như thế sẽ phải hy sinh nhiều lắm, bọn đế đô sẽ làm áp lực lên chúng ta…”

“Hoang đường, c·hiến t·ranh làm gì mà không có hy sinh, anh không hy sinh, tôi không hy sinh, vậy ai sẽ hy sinh? Chiến tranh không phải là trò đùa, bọn hắn muốn đùa cút về Jerusalem.”

Lên tiếng là một người chỉ huy người này quân hàm cao nhất, dáng người cao lớn uy mãnh, toàn thân lộ ra một vẽ không giận tự uy. Khi người này lên tiếng tất cả xung quanh cũng không còn ai ý kiến.

“Đúng rồi! Có làm thì mới có ăn, muốn không làm mà đòi có ăn thì ăn…” Lance nghĩ nghĩ một câu của anh trai nào đó tại kiếp trước.