Chương 64: Ôn chuyện
Quyết định lấy từ trong chiến lợi phẩm một bộ chiến giáp ra cho Silas để sau này có thể tăng cường nhóm tác chiến thực lực. Vì thế hiện tại trong phòng hậu cần giờ đây là ba người đang chuẩn bị chiến giáp. Vì phối hợp tốt với chiến giáp mới cho Silas Lance còn cho hẳn thanh chủy thủy có có thể đêm xuyên màn năng lượng làm cho Silas xúc động rưng rưng nước mắt.
“Này anh đặt tên là Nanh Bạc, thu giữ từ đội kỵ sĩ bọn anh tiêu diệt hôm trước, cho em luôn. Xem như đi chung một bộ.” Lance cầm chủy thủy đem qua cho Silas nói.
“Qua, Cảm ơn Lance ca, này có thể đâm xuyên màn năng lượng phải không anh?!” Silas rối rít cảm ơn.
“Đúng rồi, thanh này bằng một căn biệt thự đấy. Nhưng mà chỗ anh em, anh nói trước tránh mất lòng nhau. Anh cho em trang bị, nhưng em phải vì nhóm mà chiến đấu. Nếu một mai em không còn là thành viên của nhóm thì những trang bị này bọn anh sẽ thu hồi. Sau đó muốn đi đâu thì đi. OK?” Lance nghiêm túc nói.
“Dạ sao lại đi đâu được chứ. Hì hì, thank you Lance ca!” Silas gật đầu như gà mổ thóc.
“Thôi tinh chỉnh lại chiến giáp cho phù hợp phong cách của em đi, sau đó chúng ta có ba ngày để luyện tập. Sau ba ngày rồi nhận nhiệm vụ sau.”
“Mình không đi truy lùng các đội nhỏ của Geman nữa sao Lance?” Richard lên tiếng thắc mắc. Dù sao thì đi truy lùng những nhóm nhỏ sẽ dễ ăn hơn.
“Tùy tình hình đi, nhưng tôi nghĩ có thể mai mốt là sẽ có nhiệm vụ tới cho chúng ta rồi. Vì tôi có cảm giác cha cho chúng ta xuống chiến khu thứ sáu này không phải là không có mục đích.” Lance lắc đầu nói ra suy nghĩ của mình.
“Là thế nào?” Richard thắc mắc hỏi.
“Richard không thấy là chiến khu thứ sáu thiếu một thần xạ thủ, rồi thì tôi lại trùng hợp là thần xạ thủ. Từ biểu cảm của chú Bob là thấy, chắc cần chúng ta ở một nhiệm vụ nào đấy. Chưa kể tự nhiên đưa “nó” cho tôi.” Lance chỉ vào hộp Diệt Thần Đạn đang để một bên.
“Sau sự kiện của Veronica tôi đã nghĩ rất nhiều, “nó” là v·ũ k·hí chiến lược. Mặc dù tôi là có khả năng đấy, nhưng cũng chưa tới mức có thể dùng tới nó. Nhưng vào lúc đó Veronica tặng cho tôi hai viên. Để ngắm chơi hay là để cho tôi có phòng thủ? Không phải. Là để cho tôi có cơ hội để sử dụng…” Im lặng một lúc Lance nói tiếp.
“Rồi thì vừa khớp Diệp ca tìm tôi, một đứa lính mới đi làm trinh sát trong rừng U Minh. Sau này tôi mới biết, trinh sát không dành cho lính mới. Rồi thì cũng vừa hay có một nhóm quân Geman cũng trong khu vực đó, đội đó cũng có vừa đúng hai thiên giai. Mặc dù phát hiện là nhóm tôi phát hiện truy tung theo. Nhưng mà bên kia có một trinh sát thiên giai với bộ trinh sát phụ trợ rất tiên tiến. Cho nên dù tôi không truy tung theo thì họ cũng sẽ phát hiện nhóm Diệp ca cùng tôi…” Lance hồi tưởng lại từng chi tiết sau đó nói cho Richard nghe.
“Sau khi triệt hạ nhóm kỵ sĩ đó, chú Hunter báo với tôi rằng tên trinh sát mà tôi head shot là một tên rất cáo già rất có tiếng tăm bên Geman. Vậy tại sao hắn lại đi vào đó? Có thể nói hắn đi theo bảo vệ tên địa cấp mà tôi g·iết. Còn nhớ thanh kiếm laser mà tôi tặng cho Nick không, thanh K-900 đấy? Đó là kỹ thuật mới của Geman mà người sở hữu là con trai của Duncan.Derek bộ trưởng bộ tài chính, và cũng chính là tên này đã ủng hộ Delvin.Conal phát binh t·ấn c·ông Thiên Hùng Quan.”
“Vậy là tất cả nhìn như có vẻ trùng hợp, tất cả là trùng hợp và tao ngộ chiến, nhưng mà Richard có nhiều sự trùng hợp như vậy sao? Trùng hợp Diệp ca mời đi trinh sát, trùng hợp Veronica tặng hai viên đạn, trùng hợp bên kia có hai thiên giai. Trùng hợp tên kia lại là con trai của Duncan…hahaha.”
Lance vừa kể lại các sự kiện vừa lắc đầu than thở. Mọi chi tiết có thể nói là từng bước từng bước làm cho hắn cứ theo đó mà đâm đầu đi vào. Thậm chí đến giờ khi nghĩ tới lúc đầu cảm giác vui vẻ khi sở hữu hai viên đạn do Veronica tặng hắn lại cảm thấy buồn cười.
Nhưng chi tiết này là Richard không biết, nhưng hôm nay nghe Lance kể Richard lại cảm thấy hốt hoảng. Tất cả như là chuyện bình thường, bình thường nhưng xâu chuỗi lại thì đó là một âm mưu kinh người.
“Thật…Thần!” Richard lắc đầu.
“Đúng vậy, một đám lão mưu mô. Đến giờ nghĩ lại tôi vẫn không tin đây. Thậm chí lão cha hắn im lặng như thế để cho Geman tiến quân ồ ạt đánh thẳng vào Nam Bộ. Cảm giác có chút… ảo ma.” Lance lúc này lại suy nghĩ về xung quanh. Mọi người là như vẻ bề ngoài như vậy sao?
Richard cũng gật đầu. Hơn ai hết hắn cũng hiểu tình cảnh này. Cha hắn đi theo bên bá tước Finn.William nhiều năm. Chiến thắng qua nhiều trận chiến, cha hắn rất giỏi nên bá tước cũng sẽ là một người không kém đi nơi nào. Thậm chí gọi là tài năng! Nhưng mà người tài năng như thế lại dễ dàng bị công phạt như thế sao?
“Lão cha là Bức tường phía nam của đế quốc! Mà mọi người công nhận, vậy dễ dàng sao?” Lance cười cười. Nói đến đây là mọi người cũng đủ để suy nghĩ. Cảm thấy mọi chuyện hơi có vẻ khó khăn, Lance lắc đầu không nghỉ nữa.
“Thôi, biết vậy được rồi. Việc hiện tại của chúng ta là phối hợp bọn họ thôi. Tích trữ lực lượng, sau này còn có thể lật bàn. Chứ hiện tại chúng ta chưa gọi là con cờ…!”
Richard gật đầu. Cũng đúng giờ việc bọn hắn có thể làm là thu gom lực lượng chờ ngày phản công. Lúc này từ xa có một lính liên lạc đến thông báo.
“Trưởng quan!”
“Chuyện gì?” Lance lên tiếng hỏi.
“Thiếu tướng mời ngài đến phòng chỉ huy tác chiến!”
“Ok!”
…
Đi đến phòng chỉ huy lúc này Bob cùng các sĩ quan chỉ huy đã ở đây để bàn về chiến thuật phản công. Mọi người có vẻ mười phần khẩn trương.
“Báo cáo!”
“Lance à, vào đây!” Bod đón Lance vào trong đồng thời nhìn Lance cảm ơn.
“Về chuyện của Silas, cảm ơn con. Thật sự mà nói thì dưới này cũng khó có thể cung cấp đủ tài nguyên cho nó.”
“Silas từ nhỏ đã chạy theo sau con và Richard mà chú. Cơ bản là thành viên từ nhỏ rồi, chú đừng nói vậy. Con xem em nó là anh em trong nhà thôi, như Richard vậy thôi.”
Lance cười trả lời. Silas hắn coi như em út trong nhà, trong ký ức lúc nhỏ tên này còn đi theo phía sau mình làm lính xung phong đi đầu mà. Cơ bản là hắn cũng muốn thêm người cho nhóm tác chiến. Hiện nay có hắn và Richard còn có vẻ đơn bạc quá.
Bob cũng không nói nhiều gật đầu, sau đó nói cho Lance tiếp theo kế hoạch.
“Phía trên đã ra lệnh thúc giục chúng ta phản công, phải trong vòng ba tháng đánh xuống thành Camu. Nếu không thì sẽ bị kỷ luật. Nên chú bắt đầu bảy ngày sau chúng ta sẽ xuất quân phản công...” Bob đang định giảng giải chiến thuật cho Lance nhưng Lance đã lên tiếng cắt ngang.
“Dạ! chú cứ nói nhiệm vụ của con, cần con hỗ trợ phân đoạn nào, cũng như mục tiêu cần tiêu diệt trên chiến trường là được. Chiến thuật các cánh quân khác chú cứ gởi về cho Richard, về cơ bản thì kế hoạch tác chiến Richard sẽ lên kế hoạch.”
“Vậy cũng được. Chủ yếu là bên đối diện cũng có một thần xạ thủ chú cần con tiêu diệt tên này vì hắn mà thời gian này trên chiến trường quân ta rất khó tiến lên.” Bob lên tiếng trong lời nói mười phần bất đắc dĩ.
“Chú cho con thông tin cùng với lần cuối cùng hắn xuất hiện, qua ngày con đi liền, đảm bảo bảy ngày sau sẽ kịp tiến độ cho quân đoàn phản công.” Lance lên tiếng.
Bob gật đầu thở ra như trút được gánh nặng. Hơn ai hết hắn tin tưởng vào Lance. Con trai trưởng của bá tước đồng thời năng lực cũng rất mạnh.
“Chiến lợi phẩm, con tự sử lý!” Bob nhìn Lance cười cười. Vì tác chiến cùng q·uân đ·ội chiến lợi phẩm phải thống nhất thu nộp. Bob nói như thế là mở cửa sau cho hắn.
“Vâng, con chuẩn bị đây!”