Chương 87: Tiếp tục lên đường
Trải qua một đoạn thời gian nghỉ ngơi cả nhóm Lance đã hồi phục đầy đủ. Silas cũng đã lấy lại tự tin đồng thời gia nhập vào huấn luyện mấy ngày trước. Hôm nay ngày đẹp trời nên Lance quyết định bắt đầu chuyến hành trình đi về các chiến khu khác để tiếp tục thu gặt quân công cũng như trợ giúp một chút lão cha mình.
Hắn có cảm giác lão cha đang âm mưu làm gì đó nhưng hắn không nghĩ ra là cái gì, nên Lance quyết định sẽ chạy một dọc khắp các chiến trường, đông một pháo tây một pháo.
“Nếu không biết tính toán là gì thì… lộn luôn cái bàn. Ezy thôi.” Lance ngẫm nghĩ.
Tiến về khu hậu cần nơi này đã tụ tập đầy người. Mọi người đang đợi Lance đến.
“Mọi người đã đến đủ rồi, chúng ta bắt đầu thôi. Richard.” Lance lên tiếng đồng thời nhìn về Richard gật đầu.
Richard chiếu một màn hình giả lập lên giữa phòng bắt đầu lên tiếng.
“Trước mặt mọi người là toàn cảnh chiến trường. Trải dài từ thành Camu kéo về hướng đông, băng qua thành Kiga sau đó là giáp giới một bộ phận U Minh sâm lâm. Chúng ta sẽ xuất phát đi trước chiến khu thứ năm. Sau đó qua số ba rồi tiến về phía thành Tiso đến chiến khu thứ nhất…”
Dừng một chút Richard lại tiếp tục nói.
“Lộ trình như thế vì nếu chúng ta đánh đủ lớn ở chiến khu số năm thì chiến khu số bốn sẽ biết mà chuẩn bị. Nên qua số bốn là không cần thiết vì nó đã thiếu đi tính bất ngờ. Tương tự với chiến khu thứ ba và hai.”
“Hành động lần này chủ yếu là tác chiến tự do, chúng ta sẽ tiến sâu vào trong, đánh thẳng xuống phía nam. Sau đó đường vòng từ phía sau tiến công chiến khu thứ ba, đồng thời trở về hậu cần nơi chiến khu số ba bổ sung vật tư rồi tiếp tục hành trình. Quá trình này là một hồi chiến dịch lâu dài. Nên mọi người chuẩn bị tinh thần đi.”
Richard nghiêm túc nhìn mọi người. Có thể nói lần chiến dịch này khá dài hơi, nó đi về phía sau của địch nhân đồng thời đánh kéo dài đi về phía chiến khu thứ ba. Trong đó nguy hiểm trùng trùng kèm theo có thể phát sinh những nguy hiểm không biết. Nếu không khéo sẽ m·ất m·ạng.
Do đó nói rõ với mọi người tính nguy hiểm là cần thiết. Nhằm để cho mọi người có thể chuẩn bị tâm lý. Dù sao thì nhóm của Lance biên chế vẫn khá là tự do. Xung quanh im lặng một chút. Silas giơ tay lên tiếng.
“Richard ca, vậy là chúng ta sẽ không có tiếp tế cho đến khi đánh đến chiến khu thứ ba cũng như hoàn thành tác chiến tại đó rồi mới về tiếp tế?”
“Đúng như vậy, chiến dịch này khá dài hơi, nên mọi người cần chuẩn bị đầy đủ một chút. Đồng thời cũng nên viết di thư đi…” Richard cười nói.
Xung quanh mọi người cũng cười cười. Ám vệ là tử sĩ của nhà William nên đi theo Lance là tất nhiên, lúc cần thiết cũng có thể vì Lance chặn viên đạn. Còn lại Richard là bạn vào sinh ra tử của Lance có thể nói hai người quá quen thuộc nhau. Nên lúc này cả đội cảm thấy đi tác chiến như vậy cũng không có gì to lớn.
“Rõ rồi!” Silas ứng thanh một tiếng lại không thắc mắc nữa.
“Lần này đi khá lâu, nên chuẩn bị nhiều chút vật tư. Tiểu Linh, Jenny, Richard ba người lo việc này. A lâm chuẩn bị thông tin cùng vật tư sửa chữa máy móc. Chúng ta sẽ đi vào lúc hai giờ chiều.” Lance lên tiếng phân phó.
“Rõ!”
…
Buổi chiều hai giờ mọi người bắt đầu xuất phát. Lần này vẫn như trước đây, tất cả đều ngồi xe bay phản trọng lực bay đi tiến về chiến khu thứ năm. Bỏ qua vùng căn cứ chỉ huy số năm mà trực diện chiến trường. Lần này Lance quyết định tác chiến một mình không thông qua trung tâm chỉ huy ý kiến. Mọi việc chỉ là đến đó rồi báo cáo sau. Vì hắn có quyền lợi như thế. Tác chiến độc lập chỉ nhận lệnh từ bá tước Finn.William. Nên không ai có quyền điều động hắn.
Có thể nói Lance trong q·uân đ·ội là một tồn tại đặc thù. Cũng vì vậy mà nhóm của Lance bị chỉ trích rất nhiều bên chính trị. Nói cha hắn l·ạm d·ụng chức quyền, dung túng hắn. Những chuyện đó Lance cũng nghe loáng thoáng, nhưng hắn chẳng quan tâm. Vì Lance biết chiến trường phía nam này nhà William vẫn là lão đại. Nói cho cùng ở đâu cũng có ngoại lệ.
…
Chiến trường phía nam khá đặc thù, một bên là núi, một bên là rừng. Đồng thời tương đối gần với thành Kiga. Thành Kiga được xây dựng dàn trãi rộng lớn với kiến trúc tự nhiên xuyên vào núi, thông qua rừng. Một tòa thành mọc thẳng đứng giữa rừng, đồng thời xuyên suốt qua các cây đại thụ. Có thể nói vùng thành thị này mang đặc trưng những thành thị của loài Elf trong các truyện tiểu thuyết phương tây. Chỉ khác biệt là không có Elf mà là con người với khoa học kỹ thuật và linh năng phát triển.
Len lỏi qua các tán lá cuối cùng cũng đi vào địa phận chiến khu thứ năm. Lúc này Richard lên tiếng thông báo.
“Lance! Từ căn cứ chỉ huy của quân đoàn số năm thông tin đến, bọn hắn đang có một chiến dịch gần đây. Mục tiêu là tập kích một đám Geman đang đi ra khỏi thành Kiga. Theo kế hoạch có lẽ giờ đây đã bắt đầu v·a c·hạm.”
“Trùng hợp vậy? Họ có yêu cầu chúng ta làm gì ko?” Lance lên tiếng hỏi.
“Không có, họ chỉ thông tin như vậy thôi. Còn lại tùy thuộc vào chúng ta.” Richard lên tiếng.
"Ý là bảo chúng ta đừng có q·uấy r·ối chứ gì." Lance nhăn mặt.
“Mọi người dừng lại năm phút!” Lance lên tiếng dừng lại. Sau đó đi đến bên Richard chiếu một màn hình giả lập lên rồi đánh dấu vị trí. Suy nghĩ một lúc Lance hướng về tiểu Linh lên tiếng.
“Tiểu Linh! Cảm ứng mục tiêu phía trước xem thế nào.”
“Dạ” Tiểu Linh lên tiếng đồng thời bắt đầu phát động thiên phú. Một lúc sau chỉ tay về một phương hướng sau đó lên tiếng.
“Phương hướng này có hai nguồn lực v·a c·hạm với nhau, nếu tình báo của trung tâm là đúng thì có lẽ là nhóm quân tập kích của Thiên Phong đã bắt đầu v·a c·hạm cùng quân Geman. Nhưng quân Geman hình như có chuẩn bị mà đến. Em thấy phía sau quân Geman còn một đoàn nữa cách rất xa, nhưng tư thế là hướng về phía chiến trường tác chiến mà đến.”
“Vậy có nghĩa là đội tập kích bị nguy rồi?” Silas lên tiếng.
“Sao đây Lance?” Richard cũng nhận ra tình hình không ổn quay sang hỏi Lance chờ hắn quyết định.
Lance nhăn mặt. Vì cái gì mới đến khu này đã bắt hắn đụng chuyện như vậy rồi. Này không phải là tặng không cơ hội thể hiện sao? Mặc kệ thế nào tiến về đó tham chiến là chắc chắn rồi. Vấn đề còn lại là đánh như thế nào đây.
“Trinh sát lại một lần Tiểu Linh. Chú ý đội phía sau bao nhiêu người là loại gì? Kỵ sĩ hay chức nghiệp giả.” Lance lên tiếng.
“Dạ.” Tiểu Linh lại một lần nữa thúc đẩy thiên phú. Sau một lúc quay sang Lance lên tiếng.
“Theo rung động Linh năng thì có ba thiên giai, mang theo ba đội người. Cả ba đội mỗi đội năm người đều là kỵ sĩ. Mức linh năng không mạnh bằng ba tên thiên giai, dự đoán là địa giai. Còn lại hơn trăm người chức nghiệp giả. Thiên giai hay không em không xác định được, kèm theo là máy móc quân sự, dự đoán là robot chiến binh…”
“Vậy thì khó làm rồi…” Lance suy nghĩ một lúc lâu cuối cùng quyết định tiến về phía chiến trường đó xem thử.
Tiêu ký lên màn hình giả lập vài điểm sau đó Lance phân phó.
“Jenny, tiểu Linh, Silas, A lâm đi về đây. Nhiệm vụ là đánh khói mù tôi cần mọi người thả khói mù khắp khu vực này. Như thế Jenny cùng Silas trong này lợi dụng hồn ảnh có thể trì hoãn bước chân của đội Geman phía sau. Mục đích là kéo chân sau bọn nó thôi. Tác chiến chủ yếu lấy Jenny làm chủ, đánh rồi chạy đánh rồi chạy. Sau đó sẽ rút lui. A lâm bảo trì Drone trinh sát. Đảm bảo tuyến đường rút lui của mọi người thông suốt. Còn lại theo tôi đi về chiến trường chính.”
“Rõ!” Mọi người đáp ứng lên tiếng.
“Đồng bộ đồng hồ! Tiến hành di chuyển về nơi tác chiến. Bắt đầu sau năm phút!”
“Rõ!”