Giấm Nghiện

Chương 71: Hào phóng thừa nhận




Cuối tuần, luôn làm người lười biếng, cái gì cũng không muốn làm, chỉ muốn nằm ở trên sô pha phát ngốc.

Hoa Ngữ An chính là như vậy, mới vừa tỉnh ngủ không lâu, ăn qua bữa sáng sau đó không lâu lại ở trên sô pha ngủ mất, còn Liễu Khinh Ca thì mở notebook ra, cũng không hứng thú lắm mà nhìn tự liệu trên notebook, cảm thấy có chút mệt nhọc, lại nhớ tới gì đó, liền gọi một cuộc điện thoại.

"Tiêu Nguyệt, giúp ta điều tra rõ Kỳ Nhiên."

Bây giờ là thời điểm để tính sổ, hơn nữa món nợ này, nàng nhất định phải tính đến rành mạch.

"Hảo, tỷ, ta sẽ nhờ Lý quản gia điều tra."

Trước lúc cha mẹ Liễu Tiêu Nguyệt qua đời, Lý quản gia vẫn luôn giúp bọn hắn xử lý sinh hoạt, sau khi cha mẹ Liễu Tiêu Nguyệt ngoài ý muốn qua đời, Lý quản gia tuy rằng đã rời khỏi Liễu gia, nhưng vẫn luôn âm thầm hỗ trợ Liễu Tiêu Nguyệt, chỉ cần Liễu Tiêu Nguyệt có yêu cầu gì, lập tức sẽ hỗ trợ, có thể nói đối với Liễu gia là trung thành và tận tâm.

"Món nợ này của Minh Kỳ Nhiên, nếu ta không tính, ta liền không mang họ Liễu."

Liễu Tiêu Nguyệt hung hăng nói, Liễu Khinh Ca chỉ trào phúng mà cười cười, nói: "Hiện tại mới nhớ tới muốn tính sổ? Trước đó vài ngày đã làm cái gì?"

Liễu Khinh Ca cuối tuần này quá bận, tiếp nhận chức vụ chủ tịch xong, có rất nhiều việc cần hoàn thành, sự tình cũng đã gần làm xong hết rồi, thời điểm muốn thở một hơi, thì chuyện tình yêu của mình cùng Hoa Ngữ An liền bị hấp thụ ánh sáng, sứt đầu mẻ trán, nhưng cũng may, nàng còn có thời gian đi theo Minh Kỳ Nhiên tính toán món nợ này.

"Tỷ, ta cùng Kiều Kiều ở bên nhau."

Liễu Tiêu Nguyệt nói xong, hô hấp của Liễu Khinh Ca đầu tiên là cứng lại, sau đó liền lâm vào trầm mặc, một lúc lâu sau mới mở miệng nói: "Cho nên bây giờ làm sao?"

Ngẫm lại, Liễu Khinh Ca không nhịn được bật cười, hai đứa con gái nhà Liễu gia đều yêu thích nữ nhân, chỉ sợ là Liễu Bá Trọng sẽ tức giận đến nhập viện a.

"Kiều Kiều trách ta lúc ấy không có việc gì, không biết báo bình an cho nàng trước, còn sinh khí nè, thật là... Nữ nhân..."

Liễu Tiêu Nguyệt tuy rằng đang oán giận, nhưng ngữ khí sủng nịnh trong đó làm thế nào cũng không che dấu được.

"Tóm lại, mau chóng đem sự tình làm tốt, nếu không giải quyết Minh Kỳ Nhiên, về sau chuyện phiền toái sẽ còn rất nhiều."

Liễu Khinh Ca cũng không có đặc biệt muốn biết Liễu Tiêu Nguyệt hiện tại đang buồn rầu vì tình yêu, nàng chỉ muốn nhanh chóng giải quyết Minh Kỳ Nhiên.

"Hảo, tỷ! Lập tức đi làm!"

Nói xong, Liễu Tiêu Nguyệt liền cúp điện thoại, Liễu Khinh Ca buông di động xuống, nhìn về phía Hoa Ngữ An còn đang ngủ ở trên sô pha.

Ngay cả trong lúc ngủ mơ, nàng vẫn nhíu chặt mày, không nhịn được trong lòng phát đau.

Rất nhiều chuyện nàng đều dùng lý tính để giải quyết, nhưng đối với Hoa Ngữ An ngay cả lý tính cũng không dùng được, loại tranh cãi gia đình này, nàng chưa giải quyết qua, Liễu Bá Trọng cùng Tiêu Vân lúc ấy ly hôn phi thường dứt khoát, nàng theo Tiêu Vân, bởi vì nàng không thích Liễu Bá Trọng, cho dù hắn dạy nàng rất nhiều thứ.

Trong lúc nhất thời, nàng cũng không biết nên hỗ trợ Hoa Ngữ An như thế nào để nàng cùng người nhà hảo hảo câu thông...

Lúc này, di động của Liễu Khinh Ca vang lên, nàng nhìn thoáng qua, là Liễu Bá Trọng, Liễu Khinh Ca thở dài, cầm lấy di động xoay người trở về phòng mới tiếp nhận.

"Uy?"

"Liễu Khinh Ca, ngươi rốt cuộc đã làm chuyện tốt gì?"

Liễu Bá Trọng hướng về phía Liễu Khinh Ca mắng mỏ, hận không thể cạy đầu Liễu Khinh Ca ra, nhìn xem bên trong đến cùng là cái gì.

"Hảo hảo đại thiếu gia Minh gia ngươi không cần, cùng một cái nữ nhân lêu lổng làm gì!"

Liễu Bá Trọng nói xong, Liễu Khinh Ca không giận chỉ cười, lạnh lùng nói: "Nếu Ngữ An có được 11% cổ phần Thiên Dực, sợ là thái độ hiện tại của ngươi sẽ không phải như vậy đi! Lúc đó ngươi còn ước gì ta cùng Ngữ An vĩnh viễn ở bên nhau."

Ngữ khí của Liễu Khinh Ca không ngừng lạnh xuống, còn mang theo vài phần khiêu khích, Liễu Bá Trọng ở đầu bên kia lại lâm vào trầm mặc, thật lâu sau mới mở miệng.

"Ngươi liền dùng thái độ này để nói chuyện cùng ta?"

Tuy rằng là ngữ khí chất vấn, nhưng khí thế lại yếu đi vài phần.

"Bị ta đoán trúng rồi đi? Dã tâm của ngươi cho tới nay, ta đều biết."

Liễu Khinh Ca chỉ lạnh lùng nói một câu, ngay cả một chút cảm xúc cũng không cấp cho Liễu Bá Trọng, Liễu Bá Trọng lúc này mới phát hiện, nguyên lai con gái của mình sớm đã trở thành người mà mình không còn nhìn thấu được nữa.

"Xem ra Tiêu Vân dạy ngươi không ít thứ."

Liễu Bá Trọng cười khổ, Liễu Khinh Ca lại lắc lắc đầu nói: "Ngươi cũng dạy ta không ít thứ."

Liễu Bá Trọng trầm mặc, thật lâu sau, lâu đến lúc Liễu Khinh Ca sắp treo điện thoại, Liễu Bá Trọng mới mở miệng: "Ta thua."

"Thời điểm ngươi phản bội mẹ ta, ngươi cũng đã thua."

Thua chính gia đình của mình, thua chính tiền đồ của mình, thậm chí hiện tại còn bại bởi chính nữ nhi của mình...

Liễu Bá Trọng thở dài, cúp điện thoại, lúc này Liễu Khinh Ca mới buông di động, thời điểm mở cửa phòng ra, đã thấy Hoa Ngữ An ngồi dậy, đang gọi điện thoại.

"Ân, hảo... Ca, cảm ơn ngươi."

Hoa Ngữ An cúp điện thoại, giương mắt nhìn thấy Liễu Khinh Ca, liền lộ ra một mạt ý cười ôn nhu.

"Ta còn tưởng rằng ngươi đi ra ngoài đây!"

Hoa Ngữ An bị di động đánh thức, tỉnh lại không thấy Liễu Khinh Ca, tâm tình xuống thấp, hiện tại thấy người tâm tình lại tốt lên.

"Không có, vừa rồi vào phòng rửa mặt, ngươi liên hệ cùng ca ngươi?"

Liễu Khinh Ca đi đến ngồi xuống bên cạnh Hoa Ngữ An, chỉ cần tới gần, là có thể ngửi được mùi hương trên người Hoa Ngữ An, cảm thấy thập phần an tâm.

"Ân, ca ta vừa gọi điện thoại cho ta nói hắn đã cùng tẩu tử trở về nhà của ta, hỗ trợ chăm sóc ba mẹ giúp ta."

Hoa Ngữ An trong lòng cảm thấy cảm động, có Hoa Hãn Phi, có lẽ nàng cũng không cần lo lắng thân thể của Hoa ba cùng Hoa mẹ sẽ xảy ra trạng huống gì.

"Ân... Vậy là tốt rồi."

Liễu Khinh Ca dừng một chút, rồi nói tiếp: "Nếu không ra ngoài ăn một bữa cơm?"

Nhìn thời gian cũng đã giữa trưa, Hoa Ngữ An suy xét vài giây, liền ứng hạ, nhưng ngoài dự kiến, ngay lúc xe của Liễu Khinh Ca chạy ra khỏi bãi đỗ xe ngầm, một lượng lớn phóng viên nằm vùng vội vã đi theo, vây quanh xe, xuyên thấu qua cửa sổ xe đều có thể nhìn thấy ống kính loang loáng chực chờ lóe lên, cũng nghe nhìn thấy câu hỏi của bọn họ.

"Liễu tổng cùng trợ lý tiểu thư thật sự ở bên nhau sao?"

"Xin hỏi trợ lý tiểu thư là người yêu đồng tính của ngài sao?"

"Các ngươi thật sự là ở chung sao?"

"Liễu tổng không sợ dư luận xã hội sao?"

Liễu Khinh Ca mặt vẫn vô biểu tình thong thả chạy về phía trước, nghe được câu hỏi có sợ dư luận xã hội hay không, nàng bỗng nhiên cười, dư luận còn không phải là do các ngươi chế tạo ra sao?

Sợ? Nếu nàng sợ thì đã không ra khỏi cửa.

Lúc này có phóng viên chắn ở phía trước, làm Liễu Khinh Ca hoàn toàn không thể tiến lên được, sắc mặt của Liễu Khinh Ca vốn dĩ đang bình tĩnh liền lộ ra phẫn nộ.

Tuy rằng bảo an tiến đến buộc phóng viên rời đi, nhưng các phóng viên tựa hồ không có ý định rời khỏi, Liễu Khinh Ca không khỏi cười lạnh...

Xem ra Minh gia trả cho các ngươi không ít tiền làm việc đây...

"Khinh Ca."

Hoa Ngữ An gọi Liễu Khinh Ca, thời điểm Liễu Khinh Ca quay đầu nhìn về phía nàng, Hoa Ngữ An lộ ra mỉm cười ôn nhu.

"Hôn ta."

Hoa Ngữ An lớn mật yêu cầu một chuyện kinh thế hãi tục, ngay cả Liễu Khinh Ca cũng ngây người một lúc, ngay sau đó hóa thành ý cười hiểu rõ.

Liễu Khinh Ca vươn người qua, Hoa Ngữ An cũng vươn người qua, môi đỏ của hai người gắt gao dán chặt cùng nhau, chuồn chuồn lướt nước hôn qua, đèn flash càng ngày càng càn rỡ, thẳng đến khi hai người tách ra mới ngừng nghỉ.

"Như vậy, bọn họ có thể báo cáo kết quả công tác rồi đi!"

Hoa Ngữ An cười khẽ, Liễu Khinh Ca gật gật đầu, quả nhiên phóng viên đang chắn ở trước xe nàng đã tránh ra, Liễu Khinh Ca thuận lợi lái xe ra khỏi tiểu khu, thẳng đến nhà ăn.

Khóe miệng của Liễu Khinh Ca tươi cười thập phần đắc ý...

Hành động không chỉ là hào phóng thừa nhận tình yêu, mà còn hướng Minh gia ở sau lưng yên lặng gây rối khiêu khích.

Ngươi cho rằng có thể sử dụng chuyện này phá đổ ta... Ngược lại ta còn muốn cảm ơn ngươi, có thể cho tình cảm của chúng ta công bố với toàn thế giới.

Hoa Ngữ An cười cười, nói: "Lần trước Lạc tổng cùng Cố Phiên Vũ xem như nắm tay thế kỷ, lần này chúng ta xem như thế hôn môi kỷ hôn đi?"

Hoa Ngữ An cười khổ, lần trước thời điểm nàng nhìn thấy Lạc Phỉ cùng Cố Phiên Vũ tay trong tay tùy ý paparazzi chụp ảnh, một bên hâm mộ, một bên nói không cần loại đãi ngộ này, không thể tưởng tượng được chưa đến một tháng, liền đến phiên mình đối mặt với loại sự tình này...

Hơn nữa không phải là nắm tay, mà là hôn môi...

Hai người tới nhà ăn, chọn một cái ghế lô, liền bắt đầu thưởng thức cơm trưa của các nàng, lúc này, Hoa Ngữ An thật muốn biết phóng viên sẽ viết như thế nào, mở tin tức lên, quả nhiên chuyện bát quái của mình cùng Liễu Khinh Ca đang nằm trong bảng hot search, đề tài là: Chủ tịch Thiên Dực cùng trợ lý thừa nhận tình yêu.

Hình ảnh đều là ảnh hai người ở trong xe hôn môi, khu vực bình luận càng sôi nổi hơn một tảng lớn bọt nước, có chút fans cảm động lưu nước mắt, đều nói chính mình quả thật là một đôi, có một ít nói hai người thực đẹp mắt, còn có chúc phúc, cũng có rất nhiều ác ý công kích, Hoa Ngữ An cũng chỉ cười cho qua chuyện, lời nói đả thương người nhất cũng từ trong miệng người chí thân đã nói ra, những người không hề quan hệ này, Hoa Ngữ An sẽ không để ý.

"Tin tức ra rồi?"

Liễu Khinh Ca một bên ăn, một bên hỏi, nàng không có xem di động, nhưng cũng biết thế giới này bát quái thành cái bộ dáng gì rồi.

"Ân."

Hoa Ngữ An đặt di động xuống, tiếp tục ăn cơm, chỉ nhẹ nhàng ứng một câu, Liễu Khinh Ca cũng hiểu rõ chỉ cười cười.

Lúc này di động của Liễu Khinh Ca vang lên, là Minh Dật Nhiên, vừa lúc... Nàng cũng muốn biết hắn muốn nói cái gì.

Nàng ý bảo Hoa Ngữ An đừng nói chuyện, Liễu Khinh Ca không chỉ có tiếp nhận điện thoại, còn mở loa ngoài.

"Uy?"

Liễu Khinh Ca ' uy ' một tiếng, Hoa Ngữ An cũng thập phần có hứng thú dừng động tác ăn lại, ngưng thần muốn nghe Minh Dật Nhiên nói cái gì.

"Liễu Khinh Ca, ngươi như thế nào không biết xấu hổ như vậy?"

Trong điện thoại, là thanh âm lạnh lùng chửi rủa của Minh Dật Nhiên.

"Như thế nào? Ghen tị?"

Liễu Khinh Ca hiển nhiên tức giận, không trả lời hắn mà hỏi ngược lại, khóe miệng gợi lên mỉm cười thập phần nguy hiểm.

"Ngươi vẫn luôn lợi dụng ta! Liễu Khinh Ca ngươi rốt cuộc có tâm hay không!"

Thanh âm của Minh Dật Nhiên mang theo điểm suy sút, giống như mới uống rượu xong, Liễu Khinh Ca không giận chỉ cười, nói: "Ngươi sớm biết rằng Minh gia mua người giết cha mẹ Tiêu Nguyệt, thúc thúc cùng thẩm thẩm của ta, đoạt cổ phần của bọn họ, ngươi còn có thể yên tâm thoải mái xem như không có chuyện gì, Minh Dật Nhiên, ta mới muốn hỏi ngươi, ngươi có tâm hay không?"

Minh Dật Nhiên trầm mặc, cuối cùng cười vài tiếng nói: "Cho nên ngươi một chút đều không có thích ta sao?"

"Minh Dật Nhiên, Liễu Khinh Ca ta, chưa từng có thích qua ngươi."

Liễu Khinh Ca từng câu từng chữ nói rất rõ ràng, cũng nói đến rất đả thương người, chỉ nghe thấy Minh Dật Nhiên ở trong điện thoại không ngừng phát ra tiếng cười.

"Vậy Liễu Khinh Ca... Ngươi cần phải bảo vệ tốt Hoa Ngữ An của ngươi..."

Nói xong, Minh Dật Nhiên liền cúp điện thoại, phát ra một trận ' tút tút ', con ngươi Liễu Khinh Ca lạnh lùng, giương mắt nhìn Hoa Ngữ An, trong mắt cả hai đều thấy được lo lắng.