Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé

Chương 1434




Chương 1434: Nhân cách của ông đáng giá bao nhiêu

Ông già gầy gò vỗ vào ngực của mình nói: “Đá thô ở chỗ chúng tôi tuyệt đối là loại tốt nhất ở trên thế giới này. Tôi lấy nhân cách của mình ra để bảo đảm”

Chiến Hàn Quân khinh thường nhìn ông ta: “Vậy thì để tôi xem xem nhân cách của ông đáng giá bao nhiêu?”

Chiến Hàn Quân chỉ chỗ đá thô chất cao như gò núi, ngang ngược nói: “Hãy mở hết chúng ra. Tôi chỉ cần viên đá thô tốt nhất”

Ông già gầy gò ngẩn người không nói ra lời “Tất cả? Anh có biết chỗ đá thô này có trị giá bao nhiêu không?”

Chiến Hàn Quân khinh bỉ ông già gầy gò: “Bao nhiêu tiền thì tôi cũng mua”

Bé Tùng kinh ngạc nhìn về phía bố của mình: “Như vậy thì chúng ta sẽ lỗ mất”

Chiến Hàn Quân võ nhẹ lên đầu Bé Tùng: “Bố đã từng làm chuyện làm ăn thua lỗ bao giờ chưa?”

Bé Tùng rất khó hiểu, bố mua hết chỗ đá thô thì sao có thể không lỗ vốn chứ?

Ông già gầy gò do dự, nhìn Chiến Hàn Quân đang ung dung với vẻ đầy vẻ nghỉ hoặc: “Anh có tiền để mua không?”

“Không có tiền.” Chiến Hàn Quân nói.

Ông chủ có chút không nói nên lời: “Không có tiền mà còn dám ăn nói kiêu ngạo như thế?”

Chiến Hàn Quân đáp: “Ông chủ, ông cũng là người làm ăn thì chắc ông cũng biết cái gì là khởi nghiệp không có vốn, buôn một lãi mười chứ?”

Ông chủ chế nhạo nói: “Hóa ra là anh muốn tay không bắt sói trắng à?”

Chiến Hàn Quân nói: “Sẽ không để cho ông bị thiệt”

Ông chủ quan sát Chiến Hàn Quân một cách cẩn thận, thấy anh có phong thái hơn người, cao quý tao nhã, ăn nói cũng có sức công phá trời cao, đột nhiên lại có chút tin tưởng anh mà không thể giải thích được.

“Tôi có thể bán tất cả chỗ đá thô cho anh nhưng anh phải viết cho tôi tờ giấy ghi nợ.

Chỗ này có một trăm sáu mươi viên đá thô, anh nợ tôi một trăm sáu mươi triệu tệ, tôi sẽ xóa phần số lẻ. Anh thấy thế nào?”

“Không vấn đề gì”

Chiến Hàn Quân rất thoải mái ký vào tờ giấy ghi nợ.

Sau đó, ông chủ bắt đầu công trình mở đá.

Chiến Hàn Quân chia khối ngọc thạch thành hạng ba, sáu, chính rồi sau đó thì thâm vào tai Bé Tùng mấy câu, hai mắt Bé Tùng sáng lên liền tìm đến một cái loa to, học cách hét của những người biểu diễn trên đường phố.

“Mọi người qua đường nhất định đừng bỏ lỡ, hôm nay tất cả những viên đá thô này sẽ được dọn sạch. Hãy nắm bắt nhịp kinh doanh và chiếm cơ hội làm giàu trước, đá thô ít ỏi, bạn xứng đáng có được nó.”

Ngay sau đó một đám người vây quanh và nhiệt tình dò hỏi: “Thế rốt cuộc bán phá giá bao nhiêu tiền?”

Bé Tùng nói: “Những viên đá thô này đều là hàng loại hai. Bốn trăm nghìn tệ một viên, chỉ có sáu mươi viên. Bán hết sẽ không có nữa”

“Bốn trăm nghìn tệ, vậy thì rẻ hơn bình thường rất nhiều Vì vậy, những viên đá thô giá rẻ nhanh chóng được bán hết.

Chiến Hàn Quân lại đặt những viên đá thô hạng trung ra, Bé Tùng nói: “Những viên đá thô này đều là hàng loại một, tám trăm nghìn tệ một viên, người mua những viên đá thô này có thể được những thợ kim hoàn hàng đầu của công ty chúng tôi thiết kế trang sức độc đáo có một không hai miễn phí cho bạn.”

Bé Tùng lấy điện thoại di động ra, bấm vào cửa hàng ngọc bội của nhà họ Chiến, đưa cho khách hàng xem một loạt sản phẩm lung linh chói mắt được bày trên qui Các khách hàng rỉ tai nhau: “Những viên đá thô này giá ban đầu là một triệu tệ một viên, hàng loại hai đã được loại bỏ rồi, những viên còn lại sẽ không quá tệ. Hơn nữa còn được những thợ kim hoàn hàng đầu thiết kế thành phẩm cho chúng ta, cơ hội rất khó có được”

Kết quả là, tám mươi viên ngọc thành hạng trung đã nhanh chóng được bán hết.

Ông chủ nhìn Chiến Hàn Quân đầy nghỉ hoặc, nhắc nhở: “Anh bán sáu mươi viên đá thô cấp thấp, tám mươi viên đá thô hạng trung, đã lỗ năm mươi hai triệu tệ rồi.”