Chương 7 : Nữ Vương
Vũ có chút ngạc nhiên, sau đó cười gượng nói:
“Nếu mày muốn mượn xe thì cứ nói tao 1 tiếng, tình nghĩa 2 thằng, có gì đâu mà phải cá cược.”
Trần Duy: “Đây là cá cược, giữa tao với mày sẽ không có nợ nần.”
Vũ có chút nhăn nhó cười nhạt:
“ Ok, vậy nếu mày thua thì cược cái gì”
Trần Duy khuôn mặt bình tĩnh, nhẹ nhàng tháo trên cổ xuống 1 sợi dây chuyền bằng bạch kim:
“ Mày chẳng phải luôn thích sợi dây chuyền này sao, nếu mày thắng nó sẽ là của mày.”
Vũ có chút sững sốt, hắn biết rõ sợi dây chuyền này mặc dù đối với hắn không đáng bao nhiêu tiền bạc, nhưng quan trọng đây là sợi dây chuyền mà Kiều Nhi tặng cho Trần Duy, có thể nói là tín vật định tình. Vũ luôn đố kỵ với Trần Duy vì món đồ này.
Vũ: “Đây không phải là chuyện đùa.”
Trần Duy cười nhạt: “Tao không đùa.”
Vũ càng ngạc nhiên thầm nghĩ, chả lẻ tên nhóc này thật sự muốn chia tay Kiều Nhi sao, trong đầu nó rốt cuộc đang suy nghĩ gì, nhưng sự thật bản thân hắn cũng muốn có được sợi dây chuyền kia, chần chừ 1 chút liền đáp:
“Được, tao cá với mày, đến lúc mày thua thì đừng hối hận.”
Trần Duy nhăn nhó: “Đừng nói nhiều nữa, đi”
Nói rồi cả 2 liền phóng xe đi đến quán bida lớn nhất thành phố Phan Thiết.
...
Ở một nơi tại kinh thành Huế, trong 1 căn biệt phủ sang trọng, 1 gian phòng nhỏ, 1 thân ảnh thướt tha đang nằm trên giường, nàng mang trên mình một bộ sa y mỏng manh, tư thế có nét lười biếng, lộ ra thân hình quyến rũ, gợi cảm vô cùng, nàng có đôi mắt câu người đoạt phách, khuôn mặt xinh đẹp không tỳ vết đủ làm cho nam nhân trong thiên hạ điên đảo.
Chính là Ái Vân vừa mới trở về từ thành phố Phan Thiết, gia thế của cô gái này không bình thường, chỉ mất 1,2 giờ đồng hồ đã từ thành phố Phan Thiết trở về Huế, nói rõ không phải đi bằng phương tiện thông thường.
Nhưng lạ kỳ với gia thế bản thân như vậy nhưng lúc này cô ấy đang ở trong 1 căn phòng bài trí vô cùng bình thường, như bao nữ sinh phổ thông khác, không hề cầu kỳ, xa hoa. Cô khẽ nhấc mở ra chiếc laptop của mình. Sau một số thao tác quen thuộc.
Cô bấm vào 1 trang web quen thuộc, sau khi mở ra 5 tầng bảo mật web, 1 giao diện phòng chat xuất hiện trước mặt. Giao diện đơn giản, chỉ có cửa sổ chat, và 1 bảng thông báo các thành viên đang online. Con số thành viên online hiện tại là 5 người. Khi nàng vừa mới cập nhật vào, ngay lập tức liền có thông báo, có người nhắn tin vào nhóm chat:
Hữu Tượng: “Ôi, nữ vương của ta, 2 ngày nay cô làm gì, tự nhiên lại m·ất t·ích như vậy. Cô có biết mọi người đều cuống cuồng lên vì cô không. ‘Xe’ ngày hôm qua thấy không ổn, đã tự mình trở về để tìm cô.”
Tả Tượng: “ Đã có chuyện gì.”
Mã: “Nữ vương đã trở về.”
Tốt: “Nữ vương có bị sao không?”
Xe: “... Ta muốn biết chuyện gì đã diễn ra.”
Nhìn thấy tin nhắn hỏi han của mọi người, Ái Vân cảm thấy rất ấm áp:
Hậu: “Ta không sao, 2 ngày qua ta b·ị b·ắt cóc, nhưng bây giờ đã ổn, ta đã trở về gia tộc.”
Tả Tượng, Hữu Tượng “Cái gì?”
Mã, Tốt: “Kẻ nào dám b·ắt c·óc nữ vương?”
Xe: “Là kẻ nào dám?”
Ái Vân nhanh chóng kể lại hết chuyện xảy ra 2 ngày qua vào trong Gr.
5 người nghe xong liền trầm mặt, mỗi người đều tỏ ra vô cùng tức giận.
Tả Tượng: “Hữu Tượng, ngươi không phải nói là có thể tin thông hết toàn bộ tin tức, mạng lưới toàn cầu sao, kể cả những bí mật cấp cao nhất của các chính phủ thế giới cũng không che dấu được ngươi, tại sao đến việc nữ vương b·ị b·ắt, ngươi lại không biết, đồ vô dụng, nữ vương còn cần thân tín như ngươi làm gì?”
Hữu Tượng: “Câm miệng, là nữ vương muốn được tự nhiên, không muốn bị theo dõi, kiểm soát nên ta mới không nắm rõ thông tin, ngươi to mồm cái gì. Còn ngươi, không phải là vô địch võ thuật cận chiến thế giới sao, không phải bảo là tinh thông hết tinh túy vô số loại võ thuật thế giới sao, thiên tài ngàn năm khó gặp sao, tại sao nữ vương b·ị b·ắt, ngươi đang ở đâu, ngươi như vậy xứng là cận vệ sao, ngươi mới là đồ vô dụng.”
Tả Tượng: “Ta là đang đi làm nhiệm vụ Nữ vương giao cho nên mới không ở bên cạnh người, ngươi biết con mẹ gì, ngươi mới là đồ ngu, đồ vô dụng.”
Hữu Tượng: “ Ngươi mới là đồ óc lợn, ăn hại...”
Ái Vân có chút bực mình, nhăn mặt:
Hậu: “Cả 2 câm hết cho ta.”
Nàng vừa nói xong, cả 2 liền thinh lặng.
Hậu: “Không phải lỗi của mọi người, lần này là do ta bất cẩn.”
Xe đang yên lặng liền nhắn:
“Nữ Vương năng lực phản trinh sát vô cùng mạnh, đối phương nếu chỉ là Thoát Phàm giả thông thường sẽ không thể qua mắt nữ vương. Kẻ ra tay hoặc là Tố Thể Cảnh trở lên, hoặc là có Tố Thể Cảnh trở lên đứng sau, Hữu Tượng, ta cho ngươi thời gian 3 ngày để tìm ra thủ phạm của vụ việc lần này. Ta sẽ không bỏ qua cho bọn hắn.”
Hữu Tượng: “Đừng ra lệnh cho ta, nhưng yên tâm, ta sẽ tìm ra bọn chúng là ai, mà lại dám to gan như vậy.”
Tả Tượng: “Nữ Vương, ta muốn trở về, hiện tại ngươi như thế này, ta rất không an tâm.”
Hậu: “Không được, nhiệm vụ của ngươi lúc này đã gần ra kết quả, không thể bỏ dở nửa chừng.”
Mã lúc này mới lên tiếng:
“Lần này ta sẽ trở về để bảo vệ Nữ Vương. ‘Xe’ chỉ huy, lần này nhờ ngài thu xếp giúp ta.”
Xe: “Không có vấn đề, nhanh chóng trở về bảo vệ tốt Nữ Vương.”
Ái Vân đọc tin nhắn, cũng không ngăn cản, nàng biết giai đoạn này cũng không bình thường, nàng cảm giác nguy cơ đang sắp xảy ra.
Xe phân vân một lúc lại nói:
“Nữ vương, sự việc lần này cô cũng thấy, cô nên tu luyện võ thuật để đề phòng bất trắc, có thể lần sau sẽ không có may mắn như bây giờ.”
Hữu Tượng: “Xe câm miệng, nữ vương cát nhân thiên tướng, ai cho phép ngươi nói gỡ như vậy.”
Ái Vân suy nghĩ đôi chút, nghĩ đến những chuyện chứng kiến tối qua, bỗng cảm thấy mình có chút mềm yếu, tư tưởng trước đây suy nghĩ tư duy có thể chiến thắng vũ lực của cô có 1 chút sụp đổ, liền nói:
“Được rồi, đừng cãi nhau nữa, ‘Xe’ yên tâm, ngươi nói đúng, qua lần này ta nhất định sẽ nghe lời ngươi, tu luyện võ thuật.”
Xe: “Nữ vương sáng suốt, ta tin tưởng chỉ cần Nữ Vương nguyện ý trong vòng 3 năm có thể bước vào Siêu Phàm Cảnh.”
Đọc thấy tin nhắn này mọi người trong Gr đều giật thốt.
Hữu Tượng: “Xe, ngươi có nói quá lên không, ta nhớ rõ thiên tài tỷ người mới có 1 như ngươi, cũng phải mất 10 năm mới bước vào Siêu Phàm. Ngươi nói Nữ Vương lại chỉ cần mất 3 năm.”
Những người khác trong gr cũng tỏ ra 1 chút khó tin tưởng. Bọn họ nghĩ Nữ Vương là thiên tài không sai, nhưng 3 năm bước vào Siêu Phàm là chuyện vô cùng khó khăn, giống như là lên trời.
Xe khăng khăng khẳng định:
“ Tư chất của Nữ Vương, ta chắc chắn không sánh bằng.”
Ái Vân nghe ‘Xe’ tâng bốc bản thân mình, có chút mất tự nhiên, liền nhắn:
“Được rồi, ‘Xe’ ngươi không cần tâng ta lên tận mây xanh, ta chỉ cần đủ sức để tự bảo vệ bản thân.”
Xe : “ Ta không nói chơi.”
Ái Vân: “Được rồi, bỏ qua chuyện này, ‘Tốt, công việc của ngươi giỏi nhất là trinh sát, ta muốn ngươi giúp ta theo dõi 1 người. Mọi nhất cử nhất động cùa người này đều phải thông báo lại cho ta.”
Tốt: “ Vâng, nữ vương, cô muốn ta theo dõi người nào.”
Các thành viên khác trong gr lúc này cũng tỏ ra hứng thú lắng nghe, bình thường rất ít khi thấy nữ vương muốn theo dõi 1 ai đó như vậy.
Ái Vân chầm chậm nhắn : “Trần Duy”.
Mọi người nghe thấy tên. Hữu Tượng: “đây chẳng phải là người đã cứu nữ vương sao. Người này có gì đặc biệt, anh ta rất mạnh sao”
Ái Vân: “ Không, ta quan sát thấy thực lực người này không yếu, nhưng cũng không quá mạnh mẽ, nhưng giác quan thứ 6 của ta cho ta biết người này có cái gì đó không bình thường”
Mọi người trong Gr đều trầm ngâm, bọn họ nghe nữ vương nói đều không có vẻ hoài nghi, vì họ biết nữ vương đó giờ nhìn người chưa bao giờ sai. Trực giác thì lại càng kinh khủng.
Ái Vân lúc này khuôn mặt có chút nhíu lại, lộ ra nét bực dọc mê người của thiếu nữ nhắn:
“Với một điều quan trọng nữa?”
Tả Tượng: “là điều gì?”
Ái Vân: “Hắn dám từ chối kết bạn với ta.”
Mọi người trong phòng chat: “...”
___
Lúc này ở bàn bida lớn nhất thành phố Phan Thiết, trận đấu bida của Trần Duy và Vũ đang diễn ra, lúc này người xem trận đấu đứng chật cứng xung quanh, trận đấu đầu tiên đã kết thúc.
Bảng điểm là 25-40. Trần Duy bại trận đầu tiên chỉ sau 2 lượt cơ.