Đồng thời hít sâu một hơi, năm ngón tay chậm rãi mở ra một lực lượng mãnh liệt, khóe miệng khẽ nhếch.
Lập tức, một đạo hỏa màu lam quang cắt qua tầng không gian, phá tan băng sương chậm rãi hiện thân.
Một thanh điêu khắc thiên cánh phi long, được khảm lôi điện chi thần, quanh thân không ngừng lóng lánh màu lam quang, là một thần binh có một không hai, xuất hiện trước mặt Mộc Hoàng.
Đó là binh khí của Mộc Hoàng, Lôi Chi Thần Phạt.
Lôi Chi Thần Phạt vừa xuất hiện, toàn bộ không gian băng lãnh nhuộm đẫm lam quang hỏa sắc.
Lan tỏa nhanh chóng, nháy mắt bao phủ toàn bộ không gian.
“Cái gì vậy?” Ở xa xa trưởng lão phụ trách trận thế của ThánhLinh cung, chỉ cảm thấy một lực lượng mạnh mẽ truyền đến, hắn chăm chútheo dõi trận thế này ,linh lực lập tức bị tước đoạt,song lại không phát hiện ra điều gì.
Trưởng lão cả kinh, vừa mới động thủ mà đã có thể thay đổi được trận thế.
Mà ngay tại lúc này ,khi năm ngón tay của Mộc Hoàng hợp lại, Lôi Chi Thần Phạt kia gắt gao bị Mộc Hoàng cầm chặt.
Thân thiểm lam quang, lợi hại bức người, đó chính là sức mạnh của Lôi điện .
Mộc Hoàng cầm chắc binh khí, thân hình khẽ động nhanh chóng bay đếnchỗ những bông tuyết lớn đang vây khốn Phong Vân, một kiếm lại một kiếmchém xuống.
Lôi điện kia mạnh mẽ nhảy lên không trung, giống như một con rồng từphía chân trời mạnh mẽ gào thét hướng đến những bông tuyết , chém xuống.
Điện thiểm lôi minh, phong động tứ phương.
Không gian, trong nháy mắt tĩnh lặng.
Ngay sau đó là những âm thanh vụn vỡ của vật gì đó bắt đầu vang lên.
Sau đó, từ một khe nhỏ bắt đầu rạn nứt, bắt đầu có nhiều khe rạn nứt tiếp, rồi lại xuất hiện vô số vết rạn.
Vết rạn sụp đổ với tốc độ càng lúc càng nhanh, càng tới gần thân thể của Phong Vân, tan rã lại càng mau.
Một lúc sau, chỉ nghe thấy oanh một tiếng vang nhỏ.
Toàn bộ khối bông tuyết lớn, ầm ầm suy sụp ,vỡ ra theo hướng bốn phương tám hướng.
Bên trong thân thể Phong Vân lập tức mềm nhũn, ngã gục xuống.
Quay chung quanh thân thể nàng là thái dương chân hỏa,ngay lúc đó đã biến mất.
Mộc Hoàng tiến lên từng bước, ôm lấy Phong Vân .