Chỗ này khi xưa là nơi ẩn náu của các cao thủ có linh lực tuyệt thế, do đó vách núi này đã nhuộm đẫm nhiều linh lực đến mức dư thừa.
Lấy nơi đây làm hậu thuẫn, chỉ cần bày bố biến núi đá thành trận địa ,sẽ tạo thành một trận thế phòng hộ cường đại.
So với học viện Lai Nhân không biết cường đại lên bao nhiêu lần.
Phong Vân không hiểu lắm về trận thế gì đó, lập tức nghe theo sự chỉ điểm của Mộc Hoàng , nhanh chóng dựa theo mà bố trí .Trong một thờigian ngắn liền tạo thành một trận thế như những xiềng xích đan xen vớinhau, đem Mộc Hoàng vào vị trí trung tâm .
Trận thế này,khiến linh lực trong nháy mắt tụ lại thành một thể, tương đối nồng đậm.
Trong thời gian ngắn ngủi, tóc Mộc Hoàng đã hơi hơi dài thêm, làn da bắt đầu biến hóa thành màu đỏ thẫm trộn lẫn màu đen .
“Ăn đi.” Từ trong trận thế , ngón tay của Mộc Hoàng từ trong đó bắn ra, hai viên dược hướng đến chỗ Phong Vân cùng hoàng kim sư tử.
Đó là… Phong Vân đã từng nếm qua, đây là loại đan dược mà có thể che dấu tung tích.
Phong Vân cùng hoàng kim sư tử cũng không nghi ngờ, trực tiếp ăn luôn.
Lập tức, hơi thở liền hoàn toàn được che dấu.
Mộc Hoàng thấy vậy hướng Phong Vân vẫy tay:“Lại đây.”
“Còn phải bố trí nơi nào nữa?” Phong Vân nghĩ Mộc Hoàng còn muốn sắp xếp cái gì, lập tức đi đến bên cạnh.
Mộc Hoàng bắt lấy tay Phong Vân kéo lại gần, làm cho Phong Vân ngồi ngay cạnh hắn, sau đó trầm giọng nói:“Ngồi tại nơi này, không cho phép ra ngoài biết không?”
Phong Vân không tưởng tượng được Mộc Hoàng lại nói những lời này, ánh mắt ánh lên sự sung sướng.
Ngay sau đó cười tươi:“Ừm”
Không phải tự nhiên Mộc Hoàng chú ý đến an toàn của nàng đâu.
Hoàng kim sư tử ở một bên thấy vậy thì tỏ ra xem thường, cũng ngồi xuống, nhắm mắt không thèm nhìn hai người.
Mộc Hoàng nghe Phong Vân trả lời rồi, gật gật đầu, sau đó còn muốnnói cái gì đó, nhưng còn chưa mở miệng, phía chân trời xa xa đột nhiêncó ánh sáng lóe lên.
Mộc Hoàng mạnh mẽ quay đầu nhìn thoáng qua, mi sắc lạnh lẽo trầm mặc:“Đến đây.”