Nếu như đã muốn nói với nàng thì nhất định những chuyện kia có liênquan đến nàng.Á Phi nghe thấy những lời này của Phong Vân thì hơi caumày lại.
“Trước mắt ngươi cũng không có đủ khả năng để giải quyết, nói cho ngươi nghe cũng vô ích.” Á Phi trực tiếp nói thẳng vào vấn đề, không hề quanh co.
Phong Vân không nói gì vì nàng hiểu tên tinh linh này sẽ không cố che giấu chuyện gì.
“Cũng không hẳn là không có đủ khả năng giải quyết.” Hỏa lôi trưởng lão thấy vậy, lập tức nói xen vào.
Sau đó, không đợi Á Phi tiếp lời, rất nhanh lại nói:“Lúc trước ÁPhi ra ngoài,chẳng may bị rơi vào tay con người, chúng ta cũng pháingươi đi cứu, nhưng Á Phi lại trở về rất nhanh so với những gì chúng tadự đoán. Hơn nữa còn đem về cho chúng ta một tin tức tốt, trong loàingười có người có năng lực hệ cỏ cây. Hơn nữa, thân thể của người đó còn ẩn chứa năng lực tự nhiên trời sinh.”
Phong Vân nghe xong sửng sốt, thân thể của người đó còn ẩn chứa nănglực tự nhiên trời sinh? Vậy mà nàng không hề biết.Thảo nào, lúc trướcánh mắt đầu tiên của Á Phi khi nhìn thấy nàng lại là ánh mắt cầu cứu.
“Ngươi bị đần mà.” Á phi nhìn thấy Phong Vân trố mắt kinh ngạc, thẳng thắn thành khẩn nói.
Phong Vân quay đầu trừng mắt nhìn Á Phi một cái, sau đó nói với Hỏa Lôi trưởng lão:“Người cứ tiếp tục đi.”
“Hắn nói xong chúng ta đều rất phấn khởi, vốn chúng ta định pháingười đi tìm ngươi, nhưng tên tiểu tử Á Phi này không đồng ý, nói là đểtùy duyên.” Hỏa Lôi trưởng lão lắc đầu nói.