“Phải nói Đế quân của chúng ta quả thực lợi hại, Đế quân củaThiên Khung từ ngàn dặm xa xôi cũng phải tới đây đề nghị kết làm thônggia, việc này chưa từng có trong cả ba đại lục này đâu nhé.”
“Đúng vậy, phải xem Đế quân của chúng ta là ai chứ.”
“Đúng thế. Coi Đế quân của chúng ta mà xem, chỉ cần sử dụng mộtchiêu Lôi Điện Lực là trong nháy mắt đã tiêu diệt hết thảy mọi chướngngại vật rồi, nhìn khắp cả ba đại lục này làm gì có ai có một không hainhư Đế quân đâu, Đế nữ của Thiên Khung mà cưới được Đế quân của chúng ta thì đó là phúc khí của nàng ta đó.”
“Đúng thế, đúng thế…” Những tiếng tán dương và sùng bái lập tức vang lên, phía dưới vô cùng vui vẻ náo nhiệt.
Mà trong phòng lúc này lại bao trùm bởi một vẻ tĩnh lặng và không cóbất kỳ tiếng động nào. Phong Vân nhíu nhíu đầu lông mày, bàn tay cầm dao chậm rãi siết lại. Chín vị tinh linh ngồi quanh bàn ăn thấy vậy thìliếc mắt nhìn nhau rồi đồng loạt buông đống thịt nướng trong tay xuống.
“Bốp!” Ngay giữa không gian yên ắng, Tiểu Thực dũng mãnh vỗ lá đứng dậy rồi dựng cánh hoa to tướng lên giận dữ hét, “Con mẹ nó, dám leo tường* sau lưng lão tử hả, ta phải cắt chân giữa của hắn mới được.”
(*Leo tường: Ngoại tình)