Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 119: Cùng lắm là chết thôi




Hai người đi tới Tiên Bảo Các, lợi dụng trận pháp dịch chuyển, đi tới Chân Long Giới của Trung Thổ Thần Châu.

Bên ngoài Chân Long Giới, Diệp Quân đột nhiên mở lòng bàn tay ra, Tiểu Tháp xuất hiện bên trong lòng bàn tay hắn.

Diệp Quân nhìn Tiểu Tháp, nhỏ giọng nói: “Tháp gia, ngươi đi đi!”

Tiểu Tháp trầm mặc một hồi, nói: “Ngươi có ý gì?”

Diệp Quân nhìn Chân Long Giới phía xa, nhỏ giọng nói: “Lần này ta đi chắc chắn không thể trở về, người không cần đi theo ta để hi sinh vô ích đâu”.

Tiểu Tháp nói: “Nếu như ngươi không đi mà tiếp tục khổ công tu luyện một năm, một năm sau cả tộc Chân Long chắc chắn không còn ai là đối thủ của ngươi! Còn nếu bây giờ ngươi đi thì chỉ có thể cùng chết với bọn họ mà thôi!”

Diệp Quân khẽ lắc đầu: “Làm người làm việc gì đều phải có lương tâm. Hôm nay nếu như ta không bận tâm tới đám người gia tộc họ Diệp, để cho bọn họ vì ta mà chết thảm ở Chân Long Giới thì lương tâm ta sẽ bất an, làm trái với lương tâm của mình, cho dù sau này vô địch thiên hạ thì cũng chẳng có ý nghĩa gì”.

Nói xong, hắn cúi lưng thật sau hành lễ với Tiểu Tháp: “Tháp gia, cảm ơn ơn tri ngộ của ngươi, ơn này kiếp này ta chẳng thể báo đáp, chỉ đành đợi kiếp sau thôi!”

Nói xong, hắn quay người đi về phía Chân Long Giới ở nơi xa.

Diệp Khải liếc nhìn Tiểu Tháp, sau đó cùng đi theo sau.

Tiểu Tháp đứng tại chỗ trầm mặc một hồi, nhỏ giọng nói: “Cái tên này...”

...

Chân Long Giới.

Diệp Quân và Diệp Khải vừa vào Chân Long Giới đã gặp Ngao Thiên của tộc Chân Long!

Ngao Thiên nhìn hai người Diệp Quân: “Ta hơi bất ngờ đấy, không ngờ mấy người thật sự dám đến! Không thể không nói, hai tên các người rất có bản lĩnh!”

Diệp Quân đột nhiên nhìn về phía sau lưng Ngao Thiên, kinh ngạc: “Tháp gia?”

Ngao Thiên nhíu mày, vô thức quay đầu, một giây sau, đồng tử của ông ta đột nhiên co lại, ông ta quay phắt người lại. Cùng lúc này, một tia sáng màu vàng hộ thể đột nhiên lóe ra từ trong cơ thể ông ta.

Ầm!

Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả Chân Long đang có mặt, chỉ thấy tia sáng màu vàng hộ thể đó vỡ nát, một thanh kiếm đâm thẳng về phía tim của Ngao Thiên!

Vào khoảnh khắc thanh kiếm đó sắp sửa đâm trúng, Ngao Thiên lập tức khôi phục lại chân thân!

Ầm!

Một sức mạnh cường đại mạnh mẽ lan ra khắp xung quanh, trong nháy mắt, Diệp Quân và Diệp Khải lùi ra sau cả trăm trượng!

Phía chân trời, một tia sáng kiếm rơi thẳng xuống, cuối cùng vững vàng dừng lại bên trong lòng bàn tay của Diệp Quân!

Chân trời, máu rồng không ngừng chảy ra từ trong bụng của Ngao Thiên!

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của tất cả Chân Long đang có mặt lập tức trở nên hết sức nghiêm trọng, bọn chúng quay đầu nhìn Diệp Quân giống như nhìn quái vật!

Phá vỡ phòng ngự của Ngao Thiên?

Mặc dù Ngao Thiên vẫn chưa đạt đến cấp Đế, thế nhưng cũng là cấp Tiên đỉnh cao, phòng ngự thân xác đó cho dù không thể nói là số một ở Trung Thổ Thần Châu, thế nhưng đó cũng tuyệt đối là sự tồn tại khủng bố trong tốp ba!

Bây giờ, phòng ngự thân xác của ông ta lại bị phá vỡ!

Bị một cậu thanh niên chỉ có cảnh giới Phá Không phá vỡ!

Chuyện này quá dị thường!

Lúc này Diệp Quân lại nhủ thầm đáng tiếc!

Vốn dĩ hắn muốn xem xem có thể giết chết Ngao Thiên này ngay lập tức hay không, nhưng không ngờ đối phương lại khôi phục về bản thể ngay chính thời khắc mấu chốt, vậy nên mới lĩnh trọn một nhát kiếm của hắn!

Mặc dù khiến cho đối phương bị thương, thế nhưng vẫn chưa tới mức chết!

Quá đáng tiếc!

Trên bầu trời, Ngao Thiên nhìn Diệp Quân chằm chằm, trong lòng ông ta lúc này đang quá đỗi kinh ngạc.

Ngoại trừ kinh ngạc còn có cả khiếp sợ nữa!

Khoảnh khắc ban nãy, ông ta suýt bị một thanh niên giết chết!

Mà thanh niên này thì mới ở cảnh giới Phá Không!

Về lâu về dài, một khi để cho hắn trưởng thành thì không phải sẽ tạo phản luôn hay sao?

Nghĩ đến điều này, trong mắt Ngao Thiên lập tức ngập tràn sát khí!

Không thể giữ lại!

Nếu không một khi để cho thanh niên này rời đi và tiếp tục trưởng thành thì tương lai tộc Chân Long chắc chắn sẽ gặp phải họa lớn!

Ngao Thiên trừng mắt nhìn Diệp Quân: “Đóng giới!”

Đóng giới!

Ông ta vừa nói dứt lời, Chân Long Giới đóng lại.

Rất rõ ràng, làm vậy là không muốn để cho Diệp Quân và Diệp Khải có cơ hội tháo chạy!

Cùng lúc này, cường giả của tộc Chân Long đồng loạt tiến về phía này!

Diệp Quân vẻ mặt bình tĩnh, tay cầm kiếm Hành Đạo, hôm nay chỉ có thể liều chết một phen ở nơi này!

Diệp Khải nhìn Ngao Thiên đứng đầu phía đối diện, tay phải từ từ siết lại.

Lúc này, Ngao Thiên đột nhiên nói: “Giết!”

Ông ta vừa nói dứt lời, Chân Long xung quanh lao thẳng về phía Diệp Quân và Diệp Khải!

Liếc nhìn cả đám Chân Long xông tới, Diệp Quân nắm chặt lấy kiếm Hành Đạo: “Diệp Khải đệ, tên Ngao Thiên này và đám Chân Long kia, đệ chọn đi!”

Diệp Khải trầm mặc một hồi, nói: “Nói thật thì ta đều không muốn chọn”.

Diệp Quân nhỏ giọng nói: “Vậy ta chọn cho đệ! Đệ đánh nhiều, ta đánh ít!”

Nói xong, hắn hóa thành một luồng kiếm quang lao thẳng về phía Ngao Thiên!

Diệp Khải liếc nhìn xung quanh, một giây sau, trong mắt y lóe lên vẻ hiểm ác, chân phải giậm mạnh xuống. Trong nháy mắt, cả mặt đất phía bên dưới rung lên kịch liệt, ngay sau đó, vô số sức mạnh mặt đất lao thẳng lên trời.

Ầm ầm!

Ngay tức thì, sức mạnh cường đại khiến cho số Chân Long xung quanh y chấn động tới độ liên tiếp lùi ra sau!

Không chỉ có vậy, cả mặt đất cũng nứt toác ra thành hình mạng nhện ngay trong khoảnh khắc này.

Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả cường giả Chân Long đang có mặt đều ngẩn ra.

Diệp Khải nhíu mày, Pháp Tắc Đại Địa cứ thế bộc phát, bên dưới, sức mạnh mặt đất dồi dào quy tụ về phía y giống như nước thủy triều, khí tức vô cùng mạnh khiến cho người ta cực kỳ kinh ngạc!

Diệp Khải lạnh lùng nhìn số Chân Long đó, gương mặt hơi hiểm ác: “Muốn tiêu diệt nhà họ Diệp bọn ta ư? Tiêu diệt hai huynh đệ bọn ta trước đi, tới đây!”

Nói xong, chân phải của y giậm mạnh xuống.

Ầm!

Một luồng sức mạnh mặt đất đột nhiên lao thẳng lên trời, làm kinh động cả tầng mây!

Mặc dù ít không địch lại được nhiều.

Thế nhưng.

Hai cậu thanh niên này lại không hề khiếp sợ!

Cùng lắm là chết thôi mà!