Sau khi một tia đao quang lướt qua, Tổ Đạo đã bị nhát đao này đánh cho lùi về sau cả vạn trượng, vừa dừng lại, lại có một tia đao quang vạn trượng đánh thẳng vào ông ta.
Tổ Đạo giơ tay phải ra, sau đó chỉ về phía trước, chữ “Đạo” xuất hiện nơi đầu ngón tay. Thoáng chốc, sức mạnh Đại Đạo đáng sợ quét qua vạn vật, nhấn chìm cả thế giới. Nhưng ngay sau đó, chữ “Đạo” đó bỗng vỡ vụn, sức mạnh của vô số Đại Đạo bị phá vỡ.
Vèo!
Một nhát đao chém xuống, Tổ Đạo lại bị văng ra xa.
Thế nhưng không đợi ông ta dừng lại thì lại có một tia đao quang lao đến, đao khí cực lớn khiến tất cả sức mạnh Đại Đạo xung quanh vỡ nát.
Tổ Đạo sầm mặt, ông ta xòe tay ra, tinh hà vũ trụ vô tận bỗng xuất hiện trong lòng bàn tay ông ta.
Đạo Diễn Hóa!
Đây là một thần thông tự ông ta tạo ra sau khi thống nhất vũ trụ, trong một khoảnh khắc, hàng ngàn sức mạnh vũ trụ tụ lại trong lòng bàn tay, một chưởng là sức mạnh của một vũ trụ cấp mười.
Sau khi một nhát đao lao đến, Tổ Đạo đánh một chưởng ra.
Ầm!
Bùm!
Đòn tấn công này khiến đao khí của nhát đao này, nhưng trong thoáng chốc vô số đao khí vụn vỡ đó lại tập hợp lại, sau đó chém vào Tổ Đạo.
Tổ Đạo cũng giơ tay đấm một cú, với cú đấm này, toàn bộ thời không hư vô bỗng thiêu đốt vô số đạo hỏa.
Ngay khi đao khí của Tổ Đạo và Lăng Tiêu vừa tiếp xúc, một làn sóng sức mạnh đáng sợ lan ra từ trong thời không hư vô này, vô số đạo hỏa và đao khí bắn ra liên tục, làn sóng cực mạnh đó cũng khiến Tổ Đạo và Lăng Tiêu cùng lùi về sau.
Sau khi dừng lại, Lăng Tiêu bật cười, tay phải cầm đao hơi run, đao khí vụn vỡ giữa không trung tụ lại trong thanh đao của ông ta như thủy triều.
Cho dù là Tổ Đạo cũng không thể đánh lại được sức mạnh đao ý và đao khí của ông ta.
Ở đằng xa, sau khi dừng lại, Tổ Đạo ngẩng đầu lên nhìn Lăng Tiêu: “Ngươi nuốt Đạo Khiển của ta rồi”.