Đột nhiên, Phạn Chiêu Đế xuất hiện ở bên cạnh chủ nhân bút Đại Đạo.
Chủ nhân bút Đại Đạo thu lại ánh mắt, nhìn cô gái mặc đồ đỏ, cười nói: “Chúc mừng cô đạt cảnh giới Tế Chúng Sinh.”
Phạn Chiêu Đế bình tĩnh nói: “Ta hỏi ông chuyện này.”
Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Biển Khổ Giới?”
Phạn Chiêu Đế gật đầu.
Chủ nhân bút Đại Đạo cười mỉm, cũng không nói lời nào.
Phạn Chiêu Đế quay đầu nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, không nói gì, xoay người rời đi.
Chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên nói: “Chờ một chút.”
Phạn Chiêu Đế dừng bước lại.
Sau một hồi suy nghĩ, chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Nếu ta nói chỗ này là một cái lồng giam, cô có tin không?”
Phạn Chiêu Đế liếc ông ta: “Nếu thật sự là như vậy thì chắc chắn ông đã làm chuyện gì thất đức.”
Chủ nhân bút Đại Đạo cười ha ha.
Phạn Chiêu Đế nói: “Ông biết ta tìm ông để làm gì mà.”
Nụ cười của chủ nhân bút Đại Đạo chợt tắt, ông ta nhìn nơi sâu nhất của tinh không, sau một lát, ông ta nhẹ giọng nói: “Bàn cờ này, cũng đã đến lúc nên thu lưới rồi.”
Một lát sau, Phạn Chiêu Đế lập tức biến mất ở phía cuối tinh hà mờ mịt.
Không ai biết hai người đã âm mưu điều gì.
Phạn Chiêu Đế tới một tinh không mịt mù, phía đối diện cô ta là một hành tinh màu vàng.
Phạn Chiêu Đế bình tĩnh nói: “Hãy thực hiện lời hứa của ta.”
Giọng nói thần bí kia lại nói: “Không gấp.”
Phạn Chiêu Đế khẽ nhíu mày, nhưng cô ta cũng không nói gì, xoay người biến mất, chỉ trong chốc lát, cô ta tới trước một toà đại điện cổ kính.
Ác Đạo Điện!
Đôi mắt Phạn Chiêu Đế chậm rãi đóng lại, lòng bàn tay phải mở ra, trong chốc lát, trong đất trời có vô số luồng sức mạnh tụ lại, rất nhanh, trước mặt cô ta đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy.
Đạo luân hồi!
Dần dần, ở trong một vòng xoáy, vô số mảnh vụn linh hồn hội tụ lại, chỉ trong chốc lát, một luồng hư hồn ngưng tụ lại trong đó.
Nhị điện chủ Ác Đạo Minh, Khâu Bạch Y!
Trừ Nhị điện chủ Khâu Bạch Y, bên trong vòng xoáy còn xuất hiện vô số hư hồn, đều đã từng là cường giả Ác Đạo Minh đã chết.
Cường ép sống lại!
Cô ta lúc này là người mạnh nhất toàn bộ vũ trụ cấp mười, có thể nắm giữ sinh tử, nghịch luân hồi!
Rất nhanh, hồn phách của Khâu Bạch Y hoàn toàn ngưng tụ lại, ánh mắt Khâu Bạch Y có chút mờ mịt, nhưng ông ta nhanh chóng nhìn thấy Phạn Chiêu Đế, ông ta mừng như điên: “Lão đại."
Nói xong, ông ta bước ra từ trong vòng xoáy luân hồi.
Nhưng ông ta vừa mới bước ra, giữa chân mày ông ta đột nhiên xuất hiện một luồng kiếm quang quỷ dị.
Rầm!
Trong thời gian ngắn, Khâu Bạch Y lại bị xóa sổ.
Phạn Chiêu Đế vẫn bình tĩnh, ánh mắt không hề do dự.