Một hồi lâu mà thị nữ vẫn chưa nói xong một câu, nhưng nhìn vẻ mặt của thị nữ thì chắc hẳn lời đồn này cũng không phải chuyện tốt đẹp gì.
Nhan Thư Yểu phái người dẫn thị nữ xuống ăn năn và phạt gậy, sau đó liền gọi tâm phúc của mình ra ngoài hỏi thăm tin tức.
Nếu như là việc nhỏ thì thôi, nếu là chuyện lớn thì cô không thể phớt lờ.
“Mọi ngày, muội muội có nghe thấy tin đồn nào không?”
So với Nhan Thư Yểu hay ở nhà, tần suất Dương Nhu Gia tham gia hoạt động bên ngoài cao hơn một chút, có lẽ cô đã nghe qua tiếng gió nào đó.
Dương Nhu Gia lắc lắc đầu, vẻ mặt mờ mịt.
Chẳng bao lâu sau, tâm phúc của Nhan Thư Yểu chạy về với khuôn mặt sợ hãi, dáng vẻ vội vàng lại hoảng hốt.
“Phu nhân, phu nhân... Quả thật có kẻ xấu tung lời đồn nhảm, ác ý vu khống lão gia.”
Nhan Thư Yểu nói: “Ma ma đừng gấp, có chuyện gì cứ từ từ nói thôi.”
Ma ma bồi giá hít thở cho xuôi rồi vội vàng nói: “Vừa rồi, lão nô đi thăm dò tin tức, nghe thấy có người vu hãm lão gia và đại lang!”
Nhan Thư Yểu kinh ngạc: “Vu hãm phu quân và huynh trưởng? Ai lại to gan như vậy?”
Ma ma bồi giá kể lại toàn bộ những nội dung mà mình vừa mới nghe được, khiến khuôn mặt cười của Nhan Thư Yểu và Dương Nhu Gia đen sì.
Ở Hoàn Châu, Đào thị tung ra tin tức Dương Đào dùng kẻ giả mạo làm nhục Khương Bồng Cơ, trò cũ dùng lại, tình hình tương tự cũng xảy ra ở Chương Châu.
Lan Đình Công Liễu Hi say rượu trong một buổi tiệc nào đó, trong khi chuếnh choáng mông lung, cô chế nhạo đồng tính nam, còn lấy Dương Đào và Nhan Lâm ra làm ví dụ.
“Dương Kiển Chương Châu cũng là một trang hảo hán, ai ngờ con trai độc đinh dưới gối Dương Đào lại là một thằng nhóc hoang đàng, bên ngoài tô son nạm ngọc, bên trong thối rữa.”
Mọi người khó hiểu, Dương Đào hoang đàng chỗ nào cơ?
Dưới sự truy hỏi, Lan Đình Công lại nói: “Anh ta và Nhan Lâm, bên ngoài tuyên bố là huynh đệ, thật ra lại là khế huynh đệ. Hai người đều lấy em gái của người kia, thế mà bọn họ cũng không thấy ghê tởm. Nghe nói hai vị phu nhân đều là quốc sắc thiên hương, không biết bị trượng phu lạnh nhạt, cảm giác phòng không một mình như thế nào?”
Lời này nếu như nói ra từ miệng người bình thường thì chắc đã toi đời rồi, nhưng người nói ra lại là Lan Đình Công Liễu Hi.
Độ chân thực của tin đồn còn hơn cả ngọc trai!
Sau ba tuần rượu, Lan Đình Công đã say mèm rồi, cô lại nói lời ngông cuồng, ngay trước mặt mọi người mà tỏ ra khinh thường, nói: “Đám Dương Đào đoạn tụ, không biết hai vị phu nhân vô cùng cô đơn, có phải cũng cọ kính tìm niềm vui không? Cái nhà này đúng là buồn cười thật đấy, lão Dương Kiển chết không nhắm mắt rồi.”
Cọ kính là cái gì?
Hai người đàn ông yêu nhau gọi là đoạn tụ, hai cô gái yêu nhau gọi là cọ kính. Hai cô gái tóc mai vành tai chạm nhau, vuốt ve thân thể để thỏa mãn. Bởi vì cấu tạo thân thể của phụ nữ nên hai người yêu nhau tựa như đặt một cái gương ở giữa, cho nên phụ nữ yêu nhau đồng tính mới được gọi là cọ kính.