Lan Đình Công không chỉ phát ngôn bừa bãi ở tiệc rượu mà ngày hôm sau tỉnh rượu còn phái người tìm kiếm ở khắp nơi, tìm ra hai người trông giống như Dương Đào và Nhan Lâm, nói ngay trước mặt mọi người: “Trước kia, ta mới chỉ nghe đoạn tụ là gì, nhưng vẫn chưa từng được thấy. Các ngươi không ngại thì cởi đồ biểu diễn ngay trước mặt mọi người, để ta được mở mang tầm mắt. Vui một mình không bằng cùng vui, các ngươi biểu diễn trước mặt ta xong rồi, còn phải ra bên ngoài biểu diễn cho dân chúng xem xem đoạn tụ là thế nào.”
Dứt lời, hai tên giả mạo cao cấp cởi đồ vuốt ve nhau, vành tai và tóc mai chạm vào nhau, làm chuyện giường chiếu trước mặt mọi người, cực kỳ vui vẻ.
Không chỉ vậy, bọn họ còn bị chuốc thuốc, đưa ra ngoài đường cho mọi người quan sát.
Hai người làm trò hề ngay giữa đường, giống như súc sinh chỉ biết giao hợp, tình hình cụ thể thế nào, người khác không dám nhìn!
...
Đợi khi ma ma bồi giá úp mở nói xong lời đồn, hai vị phu nhân trẻ tuổi suýt nữa tức đến mức ngất xỉu.
“Ngày thường vẫn nghe phu quân nói tới Liễu Hi, nói rằng cô ta là một người quang minh lỗi lạc, phóng khoáng tiêu sái, không ngờ phu quân đã nhìn sai người rồi, cô ta đúng là một kẻ vô liêm sỉ, không bằng súc vật!” Nhan Thư Yểu thở lại bình thường, sắc mặt trắng bệch, bụng còn đau âm ỉ.
Ma ma bồi giá thấy vậy, bèn vội vàng gọi thầy lang, kê một thang thuốc an thai thì mới ổn lại được.
Dương Nhu Gia cũng tức giận đến mức xanh mặt, có điều, cô càng lo cho sức khỏe của Nhan Thư Yểu hơn.
Đối phương không chỉ là bạn thân của mình mà còn là chị dâu kiêm em chồng!
Dương Nhu Gia chất vấn: “Chuyện này huyên náo tới vậy, vì sao trước đây ta lại chẳng nghe thấy chút phong thanh nào?”
“Việc này còn chưa rõ, nên không dám đưa ra trước mặt hai vị phu nhân.”
Khuôn mặt Nhan Thư Yểu tái nhợt, hỏi: “Tin đồn này được truyền tới từ chỗ nào thế?”
Truy hỏi cẩn thận, hai người mới phát hiện ngọn nguồn của lời đồn này là từ một người tự xưng là thương nhân từ Hoàn Châu đến Chương Châu để làm ăn.
“Chuyện này không đúng lắm.” Nhan Thư Yểu lắc đầu nói: “Từ Hoàn Châu đến Chương Châu đường xá xa xôi, chẳng lẽ tên thương nhân này lại bỏ qua cả lễ tết, vội vã đưa hàng hóa lên đường? Hiện giờ, vụ cày bừa mùa xuân vừa mới qua, hai địa phương đều không có mối làm ăn nào đáng làm, bọn họ tìm cớ thế này vô cùng mâu thuẫn...”
Dương Nhu Gia vừa nghe cô nói vậy, lửa giận tiêu đi không ít, nói với người quản sự: “Hay là cứ giam mấy người đó trước đã, thẩm vấn cẩn thận một hồi xem sao, xem xem rốt cuộc là ai đứng sau lưng bọn chúng sai sử. Ta không tin miệng của bọn chúng có thể cứng hơn dụng cụ tra tấn trong nhà lao!”
Nhan Thư Yểu nói: “Việc cấp bách trước mắt là phải kiểm soát lời đồn đã.”