Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 1502




Không giống với “gió tanh mưa máu” ở Chương Châu, Hoàn Châu bên này yên bình hơn nhiều.

Khương Bồng Cơ tùy tiện tìm một lý do đưa hai thứ “hàng nhái” về quê đầu thai, hạ lệnh cho cấp dưới thu lưới bắt cá.

“Đào thị đã ‘bay nhảy’ quá lâu rồi.” Khương Bồng Cơ ngậm một cây tăm nhỏ bằng trúc, thái độ như chủ tịch bá đạo: “Trời lạnh rồi, nên phá sản thôi.”

Đám người Dương Tư không dị nghị chút nào, dù sao thì chủ công “lên cơn” không đáng tin cũng không phải lần một lần hai.

Trái lại, Lý Uân còn thành thật, chỉ ra lỗi sai trong lời nói của Khương Bồng Cơ.

“Chủ công, cày bừa vụ xuân vừa mới qua, thời tiết sẽ nóng dần lên.”

Khương Bồng Cơ âm thầm liếc anh một cái, nói với vẻ tang thương: “Hán Mỹ, giữa ta và huynh có sự khác biệt giữa hai thế hệ, thậm chí ngay cả ‘trend’ của giới trẻ cũng không hiểu.”
Lý Uân: “...”

Đúng là anh lớn hơn chủ công mấy tuổi, nhưng cũng không khoa trương đến mức “khác biệt thế hệ” chứ?

Dương Tư cười chế nhạo: “Quả thật trông Hán Mỹ không giống người trẻ tuổi chút nào.”

Lý Uân không hiểu gì hết, bỗng dưng anh có ảo giác rằng mình đã trở nên lạc hậu rồi.

Dương Tư nói: “Chẳng phải mới đây, Tái Trì Cư Sĩ đã xuất bản một quyển tiểu thuyết mới hay sao? Trong sách có một câu ‘trời lạnh rồi, làm Vương thị phá sản đi’, nghe câu này thì thấy rất quái dị nhưng nếu cẩn thận suy ngẫm thì lại thấy nó rất thú vị. Không ngờ chủ công cũng ủng hộ Tái Trì Cư Sĩ, yêu thích sách của hắn.”

Khương Bồng Cơ nói: “Tái Trì Cư Sĩ á? Tất nhiên là thích rồi, từ đầu đến cuối đều rất yêu thích.”

Nói tới chuyện này, quyển sách mới của Vệ Từ do chính tay cô và anh cùng nhau viết mà.
Chỉ là, cô chỉ đóng góp duy nhất một câu hoàn toàn chẳng liên quan gì tới tiểu thuyết nhưng lại kết hợp được một cách kỳ diệu, tạo ra sự thú vị và vô cùng hài hước, đó là “trời lạnh rồi, làm Vương thị phá sản đi”.

Cô cảm thấy câu nói đó từng từ từng chữ đều hài hước và thông minh, không ngờ Vệ Từ lại tỏ vẻ chê bai.

“Ài, Tử Hiếu, huynh không thương ta rồi.”

Khương Bồng Cơ đứng bên cạnh Vệ Từ, tha thiết nhìn anh, hy vọng anh thêm câu nói kia vào sách.

Vệ Từ hết cách với cô, cuối cùng vứt vũ khí áo giáp đầu hàng. Bởi vậy, câu nói này được người đời sau coi là ngôn ngữ mạng hồi đầu, còn được ghi chép lại trong sử sách, trên đầu Vệ Từ ngoại trừ có dòng “ông tổ của trường phái tả thực lột trần bóng tối” ra, còn có thêm biệt danh “Từ nghịch ngợm” nữa, bởi vì những tác phẩm sau này của anh ngày càng có nhiều câu vừa thú vị lại vừa nhây xuất hiện, có thể nói là người phóng khoáng lạc quan trên “internet của thời cổ đại”.
Vệ Từ: “...”