Không phải ta, ta không làm, đừng có nói bậy bạ!
Đám người Đào thị vui vẻ chờ đợi tin tốt truyền tới, nào ngờ tin tốt không tới, ngược lại tin dữ liên tục truyền đến.
Khi sĩ tộc cường hào ác bá chiếm đoạt đất đai của dân chúng, chắc chắn tay chân không trong sạch, chỉ cần Khương Bồng Cơ tra xét nghiêm thì sẽ tra ra tất cả những gì bọn họ đã làm.
Bởi vì trong tộc có nhiều thành viên, cấp độ tư chất không ngang bằng nhau nên chuyện con cháu Đào thị làm ra việc khiến người người oán trách cũng không lạ gì.
Bất kể là ai làm thì trách nhiệm cuối cùng vẫn tính hết lên đầu toàn bộ tông tộc.
Khương Bồng Cơ không hề dùng tội danh buôn lậu muối để gây khó dễ cho Đào thị, ngược lại dùng những tội danh khác không liên quan đến buôn bán muối.
Dù như vậy, nhưng kết quả vẫn nhổ được củ cà rốt ra khỏi mặt đất, có đến ba mươi tội danh khác nhau bị phát hiện.
Đào thị được coi là gia tộc đứng đầu tập đoàn lợi ích, hưởng thụ cái tốt nhiều nhất nhưng tội danh bị tra ra cũng nhiều nhất.
Khương Bồng Cơ quyết tâm làm mạnh tay, nên dĩ nhiên sẽ không để bọn họ có thời gian kịp phản ứng và chạy trốn.
Đám người Đào thị nuôi không ít binh lính, nhưng phần lớn đều chưa thực chiến bao giờ, trông cường tráng vạm vỡ nhưng chỉ hù dọa được dân thường mà thôi, nếu đấu với quân tinh nhuệ dưới trướng Khương Bồng Cơ thì chẳng khác nào đi “nộp mạng” tập thể. Gần như không tốn nhiều thời gian đã bao vây được phủ của Đào thị, những tộc nhân và tôi tớ không rõ sự tình thì tinh thần hoang mang, tiếng khóc của trẻ con và phụ nữ vang vọng bay vào trong sân viện, vọng đến tai Hàn phu nhân. Hàn phu nhân ở nhà trong, hầu như không bước chân ra khỏi cửa, lúc này cũng bị kinh động, vẻ mặt càng lo lắng.
Cô ta hỏi thị nữ luôn hầu hạ bên mình: “Bên ngoài đang xảy ra chuyện gì vậy?”
Thị nữ khóc lóc kể lể, không biết là khóc cho tiền đồ của chủ nhân hay là khóc vì cái mạng nhỏ của mình nữa.
“Nghe nói là Lan Đình Công phái binh lính tới tịch thu tài sản ạ. Phu nhân, bây giờ nên làm gì ạ?”
Hàn phu nhân nghe thị nữ nói vậy thì chỉ cảm thấy trong đầu có tiếng “ong ong”, tựa như có thứ gì đó nổ liên tiếp, nổ tới nỗi hai tai cô ta không nghe thấy gì nữa.
Vietwriter.vn để tham gia các event hấp dẫn.
Một lúc lâu sau, cô ta mới lấy lại được bình tĩnh.
“Cái gì mà tịch thu tài sản?”
Thị nữ cũng không rõ, nhưng Đào thị bị bao vây là sự thật không thể chối cãi.
Vẻ mặt Hàn phu nhân thay đổi rất nhanh, cô ta đứng dậy khỏi ghế, đang định đi ra ngoài thì nghe thấy rất nhiều tiếng bước chân hỗn loạn.
Đi ra cửa xem thì thấy từng tốp binh lính mặc giáp cầm thương đi vào trong.
“Láo xược!”
Lửa giận trong ngực Hàn phu nhân bộc phát, không kiềm chế được, cô ta hô lớn, quát mắng hành vi của những binh lính càn quấy đến bắt người này.
“Ai cho phép các ngươi tự tiện vào trong này?”
Tiểu binh dẫn đầu khách sáo hỏi cô ta: “Không biết vị phu nhân này là ai? Là khách ở đây hay là người nhà Đào thị?”
Hàn phu nhân không đáp mà hỏi ngược lại: “Tại sao các ngươi lại tự tiện đi vào đây?”
Tiểu binh dẫn đầu đáp: “Đào thị có ý đồ mưu phản, mưu hại châu mục, tiểu nhân đang phụng mệnh bắt giữ phạm nhân.”
Hàn phu nhân nghe hắn nói xong thì suýt nữa tức chết.