“Muốn gán tội thì lo gì không tìm được cớ.” Cô ta nhịn xuống mùi tanh nơi cổ họng, trách cứ nói: “Từng thế hệ Đào thị đều ở đây, kinh doanh mấy đời mới có được gia cảnh như ngày hôm nay, trải qua loạn thế mà không sụp đổ, sao có thể có ý đồ mưu phản vào lúc quan trọng này được chứ, rõ ràng là Liễu Lan Đình tham lam nhòm ngó tài sản của người khác, thừa dịp mượn cớ để đoạt tài sản! Kẻ hung ác nhất trên thế gian này là quân trộm cướp, không phải Liễu Lan Đình thì còn ai vào đây, các ngươi cũng là loại người nối giáo cho giặc!”
Ban đầu, binh lính vẫn còn khách sáo, nói là tịch thu tài sản nhưng cũng không dùng vũ lực, không có hành vi đánh đập đối với người nhà Đào thị.
So với những trường hợp trước đây thì bọn họ làm vậy đã là lễ độ lịch sự rồi.
Không ngờ lịch sự như thế mà vẫn bị mắng xối xả, chửi cho mất mặt như vậy.
Nếu chỉ mắng bọn họ thì không sao, nhưng người đàn bà điên này còn dám mắng cả chủ công.
Có thể nhẫn nhưng không thể nhịn!
Không thể nhịn được nữa, cũng không cần nhịn nữa, bắt hết!
Hàn phu nhân chỉ là người phụ nữ bình thường, làm sao đọ sức được với đàn ông trưởng thành?
Hai bên đang không ngừng tranh chấp thì giọng nói của Tạ Tắc truyền tới.
“Các ngươi đang làm cái gì vậy? Quên lời chủ công dặn dò rằng không được bạo lực với phụ nữ rồi sao?”
Mọi người dừng tay, hành lễ với Tạ Tắc.
Tạ Tắc biết Hàn phu nhân, nể mặt Hàn Úc, hắn trịnh trọng thi lễ với cô ta.
“Phu nhân đừng ngăn trở mạt tướng làm việc, tội danh của Đào thị là thật, có bằng chứng rõ ràng.”
Hàn phu nhân vẫn cố chấp với ý kiến của mình, làm sao chịu nghe khuyên giải?
Bất đắc dĩ, Tạ Tắc đành phải dùng người nhà Đào thị ra ép Hàn phu nhân phối hợp, khiến Hàn phu nhân tức giận đến mức mặt mũi xanh mét.
Tạ Tắc cũng không biết phải làm sao, toàn phủ trên dưới, trừ Hàn phu nhân ra, hắn chẳng cần để ý đến ý kiến của ai hết, không nghe lời thì trực tiếp trói lại dẫn đi. Nhưng hắn đâu thể dùng bạo lực với Hàn phu nhân? Dù gì thì Hàn phu nhân cũng từng là vợ cả của Hàn Úc tiên sinh.
Vuốt mặt phải nể mũi, Tạ Tắc không thể vô lễ với Hàn phu nhân được.
Hàn phu nhân bị đưa đến chỗ nữ quyến, mấy người chị dâu, em dâu đều nhìn cô ta bằng ánh mắt hừng hực lửa giận.
Bọn họ không hề quên rằng sau khi Hàn phu nhân về nhà mẹ đẻ mới xảy ra chuyện.
Càng khiến Hàn phu nhân bất ngờ là khi cô ta vừa mới bị đưa vào giam, còn chưa kịp hỏi thăm mẹ ra sao, mẹ cô ta đã chủ động tiến lên cho cô ta một cái tát. Cái tát này khiến tai phải của cô ta ù đi, có thể dùng mắt thường nhìn thấy gò má cô ta nhanh chóng sưng lên.
“Ngươi đúng là đồ xui xẻo!” Mẹ cô ta mắng chửi: “Đó đâu phải là hòa ly về nhà chứ, rõ ràng là quay về làm nội gián, mưu hại Đào thị mà!”