Ở Sùng Châu Liễu Chiêu gặm Liễu Xa, ở Hoàn Châu gặm Khương Bồng Cơ, số tiền tiêu hàng tháng cũng không thấp.
Cậu hoàn toàn có lý do nghi ngờ Khương Bồng Cơ đang ghét bỏ mình.
Khương Bồng Cơ tức giận đá bắp chân cậu, tốc độ chậm, mức độ nhẹ, không gãy chân cậu em trai được.
“Liễu Chiêu, đệ có phải đàn ông không? Thích thì nói là thích, không thích thì là không thích, lo lắng nhiều như vậy làm gì?”
Khương Bồng Cơ khoác tay lên vai cậu như hai anh em tốt.
“Nếu đệ thích, ta sẽ lập tức tới cửa hỏi cho đệ, nếu đệ không thích, ta lập tức sẽ tới cửa bảo Trình tiên sinh làm mai cho nữ nhi ông ấy, tránh chuyện nam chưa lấy vợ, nữ chưa gả chồng, đệ lại nảy ra tâm tư khác.” Khương Bồng Cơ không chút lưu tình nói: “Qua năm nay sợ là sẽ phải xuất chinh đánh Nam Thịnh rồi, không mất một hai năm chắc không về được. Chờ ta trở lại, con người ta đã chạy được rồi đấy, đệ thực sự không hối hận chứ?”
Liễu Chiêu không nói lời nào. Khương Bồng Cơ ấn đầu cậu, xoa xoa tóc cậu em rối tung rối mù.
“Tuổi nhỏ mà tâm tư không ít đâu. Chuyện người lớn, đệ bớt xen vào đi, sống tốt đời mình là được.”
Từ xưa đến giờ Khương Bồng Cơ vẫn là một người cô độc lẻ loi, cô không có anh chị em gì hết, tên nhóc Liễu Chiêu này vừa kém vừa yếu, vậy mà cô lại thích. Liễu Chiêu và cô không có xung đột lợi ích, nhóc con này cũng chẳng có ác ý gì với cô, đương nhiên Khương Bồng Cơ sẽ không đến mức không chứa chấp nổi nó.
Khỏi cần phải nói nhiều, nể mặt fan cuồng Cổ Mẫn, cô cũng phải nhân từ nương tay vài phần.
Hai chị em đi một đoạn, Liễu Chiêu mới ấp úng nói ra được mấy câu.
“Vậy... Vậy phiền.... phiền a tỷ... Tỷ đi hỏi giúp đệ một chút, nàng đã hứa gả cho ai chưa...”
Khương Bồng Cơ cười nói: “Nếu rồi thì sao?”
“Vậy thì hỏi một chút, nàng có thích nhà chồng tương lai không?”
Vietwriter.vn
Khương Bồng Cơ lại hỏi: “Nếu thích thì sao?”
“Vậy hỏi một chút, chồng tương lai của nàng có phải người đoản mệnh không...”
Khương Bồng Cơ cười hỏi dồn: “Nếu là người trường thọ thì sao?”
“Vậy hỏi một chút, nàng có nghĩ đến chuyện sinh con gái không...”
“Nếu chỉ sinh con trai thôi thì sao?”
“A tỷ, tỷ đang ép tiểu đệ chết mà!”
Khương Bồng Cơ nói: “Nếu đệ thực sự có sở thích biếи ŧɦái đó, ta sẽ nện chết đệ tại chỗ ngay lập tức!”
Đừng có sống rồi gây tai họa cho người khác!
Liễu Chiêu sợ run cả người.
Có thể trách cậu sao?