Không phải khuôn mặt Liễu Hi quen thuộc mà là khuôn mặt cô đã sử dụng hơn bốn mươi năm kiếp trước.
Giá trị nhan sắc kiếp trước của Khương Bồng Cơ tất nhiên là không cần nói, mỗi lần quân đoàn tuyển người mới, sĩ quan phụ tá đều thích lấy bức ảnh hoàn mỹ đã được photoshop của cô đi lừa gạt mấy tên nhóc ngốc nghếch cuồng sắc đẹp vừa tốt nghiệp từ Học viện Quân sự. Cho dù cô đang lạnh lùng nghiêm mặt, người ngoài vẫn sẽ cảm thấy cô đang tỏa ra hoóc-môn nồng đậm. Lúc mặc quân trang ngay ngắn nghiêm túc, người ngoài cũng sẽ cảm thấy đây là bộ đồ đồng phục quyến rũ. Dựa theo lời nói của đám cá muối trong kênh livestream thì cô có thể dựa vào khuôn mặt này để kiếm cơm ăn, nhưng hết lần này đến lần khác lại muốn dựa vào quả đấm của mình.
Sự khác biệt duy nhất có lẽ là màu tóc nhỉ?
Khương Bồng Cơ giơ ngón tay cuốn lấy một lọn tóc, khẽ chau mày. Màu tóc ban đầu của cô là màu đen nhánh, nhưng bây giờ lại là màu đỏ rực rất nổi bật, kết hợp với khuôn mặt kia trông rất giống hồ ly tinh phong tình ngoại tộc, khó trách cậu bé này nghi ngờ cô là người ngoại tộc…
Mà…
Sao tóc của cô lại đổi màu như vậy?
“Ta là người ngoại tộc đến đây, ngươi có biết đây là nơi nào không?”
Cậu bé hơi chán nản nói: “Đương nhiên là nhà của ta rồi...”
Khương Bồng Cơ nhìn quanh một cái rồi hỏi cậu: “Nơi này là cửa hông rất vắng vẻ, sao ngươi lại chạy tới đây? Người hầu của ngươi đâu rồi?”
Quần áo mà cậu bé mặc trên người trông khá giản dị nhưng chất liệu vải đều là tơ lụa tinh xảo, không phải loại quần áo mà đứa trẻ nhà bình thường có thể mặc được.
Không biết chữ nào của cô đã đâm trúng chỗ đau của đứa trẻ, cậu lại òa một tiếng bật khóc, Khương Bồng Cơ chỉ có thể ôm cậu lên dỗ dành.
Cậu bé không sợ người lạ, ngược lại còn cảm thấy Khương Bồng Cơ đã cho cậu sự ấm áp vô cùng.
Khương Bồng Cơ là ai chứ?
Khi cô đã muốn lôi kéo ai thì nhất định có thể moi ra được tin tức mười tám đời tổ tông của đối phương đang ngủ trong chiếc quan tài nào, chớ nói chi là một cậu bé.
Chỉ vài ba lời là Khương Bồng Cơ đã lấy được sự tin tưởng của cậu bé.
Nhũ danh của cậu bé là Phúc Thọ, vừa mới qua sinh nhật lần thứ tư vài ngày trước, cha cậu đã đặt cho cậu tên chính, chỉ có một chữ Tông.
Hôm nay là ngày giỗ của mẹ cậu bé… một người thϊếp nào đó ở hậu viện rất không được xem trọng.