Giả heo ăn thịt hổ đã lâu, nên biến thành heo thật rồi.
Không thể nói là Liễu Xa không tiếc nuối. Nhưng nhìn Liễu Chiêu có thể bình an vui sướиɠ cả đời cũng đủ rồi. Đây cũng là tâm nguyện của người mẹ Cổ Mẫn với cậu.
“Ông cũng nên thẳng thắn nói chuyện với đệ ấy, tránh cho đệ ấy nghĩ linh tinh, cuối cùng lại gây ra họa lớn.” Khương Bồng Cơ nói ra lời đề nghị từ đáy lòng.
Liễu Xa hơi động lòng, nhưng rất nhanh đã lấy lại được bình tĩnh, lãnh đạm nói: “Có một số việc, không biết còn hạnh phúc hơn nhiều so với biết. Có một số việc, nói cho nó biết cũng không sao, nhưng có một số việc, không biết vẫn tốt hơn. Ngươi bảo ta làm sao nói thẳng thân phận của mình cho nó đây?”
Khương Bồng Cơ thấy ông lựa chọn tiếp tục giấu giếm, chỉ biết thở dài: “Ta tôn trọng sự lựa chọn của ông.”
Dù lập trường của cô và Liễu Xa đối lập, nhưng bản chất thì sự đối lập này vốn không phải ý muốn của họ. Nói trắng ra thì cả hai đều là người bị hại.
Nếu như có thể hòa bình ở chung, Khương Bồng Cơ cũng sẽ không cố ý khơi mào tranh chấp.
“Đúng rồi, nhớ răn đe Liễu Chiêu một chút nhé, dặn đệ ấy phải giao quyền quản gia cho nàng dâu của nó đi.” Khương Bồng Cơ sực nhớ ra chuyện gì, hơi nhăn nhó mà dặn thêm: “Thằng nhóc này tiêu tiền vung tay quá trán, bây giờ cưới vợ rồi, không thể tiếp tục như vậy nữa. Nếu không để vợ nó trông coi thì ta lo bọn họ sẽ tiêu hết tiền đầu tháng, cuối tháng uống gió Tây Bắc sống qua ngày mất. Có bao nhiêu tiền cũng không chịu được nó phá của như thế đâu...”
Nói trắng ra là cô vẫn ái ngại với khả năng tiêu tiền của Liễu Chiêu.
Tương lai cô cũng sẽ có gia đình, cũng nên dành dụm chút vốn liếng nuôi Tử Hiếu chứ, đâu thể đưa hết cho tên phá gia chi tử Liễu Chiêu này được.
Khóe miệng Liễu Xà giật giật, muốn phản bác nhưng không được. Đúng là Liễu Chiêu luôn chi tiêu quá trán.
“Sáng mai, nó sẽ đưa thê tử mới cưới tới kính trà, vi phụ sẽ nhắc nó.”
Không quan tâm bên trong, cha con minh tranh ám đấu thế nào, nhưng với bên ngoài thì vẫn không thể thiếu cấp bậc lễ nghĩa. Khương Bồng Cơ đứng dậy tiễn Liễu Xa rồi quay về bên cạnh Vệ Từ, chạm tay vào trán anh, xác định nhiệt độ cơ thể bình thường mới tìm ghế nằm, nghiêng người dựa vào, ôm đao nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tới lúc tảng sáng, nhiệt độ cơ thể của Vệ Từ vẫn rất bình thường, vết thương cũng sạch sẽ, không có dấu hiệu ửng đỏ nhiễm trùng.