[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Xác nhận qua ánh mắt, chắc chắn là đại lão rồi.
[Công Nhân Xúc Phân]: Bọn họ đang nói chuyện gì thế, vì sao tui cảm thấy bối cảnh của bác Streamer u ám rồi?
Các khán giả định @ lão thủ trưởng, nhưng rồi ngẩn tò te phát hiện người ta đã đăng xuất.
Tất nhiên, vẫn chưa dừng ở đó, khi bọn họ nhìn thấy Vệ Từ nằm trên giường với sắc mặt tái nhợt, lại vô cùng lo lắng.
[Một Chiếc Bánh Hoa Tươi]: Lúc này mới qua một đêm mà phải không? Đâu phải đã qua một năm, sao Từ mỹ nhân đã thành bệnh nhân rồi?
Nhìn thấy những chỗ được quấn băng vải trắng bóng, không ít chỗ vẫn còn chảy ra máu tươi, nhìn mà khiến các cá muối đau lòng muốn chết.
Khương Bồng Cơ nhìn dáng vẻ của Vệ Từ, tâm trạng tung tăng ban đầu cũng trở nên nặng nề.
“Lúc nào mới tỉnh chứ?” Cô chống cằm nói.
Khán giả trong kênh livestream nói với cô, người đẹp ngủ trong rừng tất nhiên phải hôn một cái thì mới tỉnh lại được.
Khương Bồng Cơ cúi người cắn một miếng lên môi anh, than thở: “Có tỉnh không? Hình như không có hiệu quả...”
Cô đang nói, chợt thấy hàng mi dày đặc của Vệ Từ hơi hơi rung động, anh từ từ mở mắt ra.
Khương Bồng Cơ: “!!!”
“Người đẹp ngủ trong rừng của chúng ta đã tỉnh lại rồi. Lần sau lúc nào tỉnh lại thì chít một tiếng, đột ngột mở mắt ra rất đáng sợ đó.”
Khương Bồng Cơ bình tĩnh đứng dậy, bày ra dáng vẻ chính nhân quân tử, cứ như người vừa rồi nhân cơ hội sàm sỡ người khác không phải là cô.
Cô cầm một chiếc khăn vải ướt nhẹp tới lau mặt cho Vệ Từ, động tác không tính là dịu dàng, nhưng cũng không đến mức thô lỗ, khiến cho ai đó vừa mừng vừa lo.
“Chủ công?”
Vệ Từ vẫn hơi mê mang, anh vừa mở miệng, âm thanh không chỉ rất nhỏ mà còn ồm ồm, vô cùng khàn.
“Đừng cử động vội, nếu không miệng vết thương sẽ lại rách ra nữa, ngoan ngoãn nằm đó là được rồi.” Khương Bồng Cơ ấn tay phải lên trên vai anh, ngăn cản động tác định đứng dậy của anh.
Vệ Từ cũng đánh giá cao tình hình của mình rồi, không thể không nằm lại một lần nữa.
Anh trừng mắt nhìn Khương Bồng Cơ, ánh mắt như nước trong trẻo đen láy, ánh mắt chăm chú lại rất chân thành, cứ như nhìn thấy một thứ báu vật gì đó.
Vệ Từ chần chừ hồi lâu, nhưng lại không dám hỏi ra miệng.
Dường như lúc trước anh có nằm mơ thấy chủ công biến thành cô gái tóc đỏ, khuôn mặt còn giống như đến từ phiên bang ngoại tộc.