Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 1627




Phần lớn mọi người ở đây đều vừa hâm mộ vừa ghen tị, một số nhỏ thì coi chủ tút như cá chép, chỉ hận không thể hút ít khí Âu hoàng.

Chủ tút: Toát mồ hôi. Mọi người thật nhiệt tình, cục cưng sẽ trân quý cơ hội này, cố gắng sờ được bàn tay bé nhỏ của Streamer, khi nào về sẽ nói cho mọi người biết cảm giác thế nào nhé.

Kéo một làn sóng thù hận, chủ tút nhanh chóng offline.

Không lâu sau, năm triệu cá muối phát hiện giữa kênh livestream của Khương Bồng Cơ xuất hiện một màn hình nho nhỏ, ấn vào xem thử, thì ra là một màn hình livestream khác. Livestream này phụ thuộc vào kênh livestream của Khương Bồng Cơ, cả hai có thể cùng phát sóng, Khương Bồng Cơ cũng vào xem.

“Mẹ ơi... không ngờ.... xuyên không thật rồi!”

Trong màn hình, cô gái thanh tú mang phong cách cổ điển kinh ngạc mở to hai mắt, giơ hai tay lên, lật qua lật lại mà xem.
Cô chải tóc kiểu phụ nữ đã có chồng, trang phục dịu dàng hiền thục, nhưng hành động lại cực kỳ không phù hợp với khí chất của bề ngoài.

Cô khẽ véo má mình một cái, kêu đau một tiếng.

“Tôi vừa mới nằm lên giường đi ngủ, mở mắt ra liền chạy tới đây rồi... run lẩy bẩy... Streamer, cô đang ở đâu vậy?”

Cô gần như rưng rưng nước mắt nhìn màn hình livestream, nhịn không được mà cầu cứu.

Mặc dù chỉ có mười hai tiếng trải nghiệm, nhưng đột nhiên xuất hiện ở nơi xa lạ thế này, cô thực sự vừa kinh ngạc vừa sợ hãi.

Một đám cá muối im lặng.

Khương Bồng Cơ ho khẽ một tiếng, nói với cô.

[Streamer V]: Đừng hoảng loạn, nhìn xung quanh mình xem, có thứ gì chứng minh thân phận không?

“A a a... tôi hiểu tôi hiểu!”

Cô không quen với cách ăn mặc hiện tại, suýt nữa đã giẫm phải váy, may mà xung quanh không có ai, không thấy được sự bối rối của cô.
Cô nhanh chóng bước tới trước gương đồng, cố gắng ghé sát mặt vào gương, nhìn trái nhìn phải rồi nói: “Đúng là hồn xuyên!”

Trên bàn trong phòng có một ít thẻ tre, cô cố gắng phân biệt, trợn trừng trừng sắp rách hai khóe mắt mới miễn cưỡng hiểu được trên đó viết gì.

“Tông... Tông... Quang? Cái tên này rất nam tính, chẳng lẽ người phụ nữ này tên là Tông Quang?”

Cô mở thử cuốn khác ra xem, có cuốn ghi là “Sơn Cư Tán Nhân”, có cuốn ghi là “Tông Quang”, còn một ít ghi là “Đậu Nhàn Nhân”....

Cho nên...

“Rốt cuộc thân thể này tên là gì?”

Khi cô còn đang nghi hoặc thì có người kéo cửa phòng ngủ ra, một cô gái mặc trang phục thị nữ nhẹ nhàng cúi người thưa: “Phu nhân, có khách quý tới nhà.”