Nô tì không làm được đâu!
Cô gái đâu phải diễn viên, năng lực kiềm chế cảm xúc chỉ có thể tính là trình độ bình thường.
Mặc dù không thể đến mức viết hết mọi cảm xúc lên trên mặt, nhưng cũng không tới trình độ vui giận đều không thể hiện ra ngoài.
Cô không hề nhận ra rằng người ngoài lại chú ý tới tất cả những biểu cảm trên mặt cô dù rất nhỏ.
Buồn khổ, kinh ngạc, sợ hãi, chần chừ... Tất cả những cảm xúc chỉ chợt thoáng qua.
Phong Nhân: “...”
Đây chính là phu nhân của Đậu Hi à?
Ánh mắt Đậu Hi nhìn phu nhân mình có vẻ ngạc nhiên và lo lắng, duy chỉ không thấy trách móc hay hờn giận.
Bởi vậy có thể thấy được, tình cảm của vợ chồng Đậu Hi vô cùng tốt.
“Phong tiên sinh, đây là phu nhân của ta.”
Đậu Hi cười, tiến lên nắm lấy tay cô gái, người kia lập tức cứng người lại, dường như muốn co ngón tay về.
Đậu Hi cảm thấy buồn bực, nhưng không để cô giãy ra được, nếu không thì không tiện xoa dịu trước mặt Phong Nhân.
“Lúc còn chưa gả chồng, phu nhân ta đã vô cùng ngưỡng mộ tài hoa của tiên sinh, bây giờ nghe thấy tiên sinh tới phủ làm khách, e là vui mừng lắm.”
Nghe tin idol mình yêu mến nhiều năm tự mình tới thăm, fan hâm mộ vì quá vui vẻ... nên nhất thời làm ra vài hành động không hợp lễ nghi, vậy cũng có thể lý giải được.
Phong Nhân cười nói: “Vừa rồi, lão phu thấy quý phủ đâu đâu cũng gọn gàng ngăn nắp, có lẽ là nhờ quý phu nhân giỏi giang lo liệu việc nhà, biết cách sắp xếp xử lý.”
Cô gái thi lễ, động tác thoáng cứng ngắc, hai gò má đỏ hồng, cô lúng túng nói: “Tiểu phụ nhân thẹn không dám nhận, tiên sinh quá khen rồi.”
Dưới góc nhìn của người ngoài cuộc, phản ứng của cô hoàn toàn phù hợp với lời nói vừa rồi của Đậu Hi.
Bầu không khí xấu hổ lập tức giảm đi không ít.
Sau khi vào trong ngồi, hai gò má của cô gái liên tục đỏ lên, sau một lúc lâu vẫn không dám ngẩng đầu lên nhìn người khác.
[Bóng Bàn Của Trương Kế Khoa]: Vừa rồi tui xem mà đổ mồ hôi hột ấy, vượt qua được ải này, ải sau chắc sẽ đơn giản hơn nhỉ?
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Diễn xuất của Âu hoàng không tệ đó!
Không ngờ, nội tâm của cô gái đã lệ tuôn ào ào rồi.
Vừa rồi, cô thật sự vừa sợ vừa lo lắng!
Trong một hoàn cảnh hoàn toàn xa lạ, đối mặt với những người hoàn toàn xa lạ, trái tim của cô đã nảy lên tận cổ họng rồi, nhưng cô chỉ có thể cố gắng chống đỡ.