Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 1643




Cô ho nhẹ một tiếng: “Vừa rồi ta không nói gì cả.”

Đậu Hi đưa cô đi dạo chơi không ít nơi, mặt trời ở phía chân trời dần tối.

Sau khi trở về phủ, Đậu Hi lại bảo phòng bếp chuẩn bị rất nhiều món ăn.

Đầu bếp thì thầm: “Không phải năm mới cũng không phải lễ Tết, chẳng lẽ là gặp được chuyện tốt gì sao?”

Mặc dù Đậu Hi có tiền, nhưng không phải là người khoe khoang xa hoa lãng phí. Là con cháu Nông gia, tác phong của anh ta vẫn luôn giản dị.

Bây giờ lại bày ra kiểu cách như tiếp đãi khách quý, người trong phòng bếp dĩ nhiên đều rất kinh ngạc.

Đậu Hi thấy vẻ mặt cô bình thường, lễ nghi dùng bữa cũng không tệ, trong lòng thầm nghĩ, có lẽ điều kiện sống trước đây của phúc tinh không thấp.

Cô gái vẫn không biết gì, nên đắc ý gửi một bình luận trong kênh livestream.
“Còn nửa giờ nữa là mười hai tiếng rồi, cục cưng không hề bị lộ, lợi hại chưa!”

Đám cá muối nhao nhao phụ họa nhấn like, lợi hại lợi hại.

Khương Bồng Cơ: “...”

Được rồi, cô không nên vạch trần làm gì.

Đậu Hi không có ý định hại người nên cô không cần quá lo lắng.

Trên thực tế, Khương Bồng Cơ cũng không cần lo lắng thay cho cô gái này làm gì.

“Mộng Hồi Nghìn Năm” là hoạt động phúc lợi, dĩ nhiên có biện pháp bảo vệ hoàn chỉnh.

Ngoài những lời nhắc nhở cần thiết, một khi người chơi bị đe dọa thì bọn họ sẽ được đưa về trước thời hạn.

Nếu như người trải nghiệm thực hiện hành vi phá hủy tính cách nhân vật quá đà thì sẽ bị cưỡng chế kết thúc trải nghiệm.

Không phải mỗi người tham gia hoạt động đều xui xẻo như vậy, vừa bắt đầu đã đυ.ng phải hai con cáo già như Phong Nhân và Đậu Hi.
Ở một mức độ nào đó mà nói, vị Âu hoàng này vẫn rất xui xẻo.

Sau bữa tối, cô gái phát hiện hoạt động “Mộng Hồi Nghìn Năm” bắt đầu đếm ngược hai mươi phút cuối cùng.

Cô thở phào nhẹ nhõm, đồng thời lại hơi tiếc nuối, mục tiêu của cô là sờ được tay của Streamer mà, không ngờ lại bị đưa đến Dương Sơn quận Thượng Dương cách huyện Tượng Dương quận Phụng Ấp mấy ngày đi đường. Nghĩ đến đây, vẻ mặt cô lộ ra mấy phần tiếc nuối, Đậu Hi đều nhìn thấy rõ.

“Phu nhân có muốn đi tản bộ trong sân với vi phu không?” Đậu Hi hỏi cô.

Có lẽ là vì chỉ còn hai mươi phút nữa nên cô gái không còn sợ hãi như lúc ban đầu nữa, ngược lại mỉm cười đáp lại.

“Đi dạo sau khi ăn cơm thì có thể sống lâu đến chín mươi chín tuổi. Đương nhiên là ta muốn đi rồi!”