Tuổi tác của Tôn Lan và Kỳ Quan Tĩnh Tuệ không kém nhau bao nhiêu, dù Tôn Lan là nam nên đáng ra sẽ cao hơn một chút nhưng thực tế không phải như vậy.
Nửa năm nay, dáng vóc của Kỳ Quan Tĩnh Tuệ phát triển rất nhanh, khi hai người đứng chung một chỗ, Tôn Lan thậm chí còn thấp hơn Kỳ Quan Tĩnh Tuệ nửa cái đầu.
Nhưng trưởng bối đều nói con gái đến tuổi này thường phát triển nhanh, không tới hai năm nữa sẽ đến lượt Tôn Lan cao lên, chắc chắn sẽ không lùn đâu.
Vì vậy Tôn Lan mới yên tâm, cậu không muốn làm “dưa lùn” đâu.
Dùng bữa xong thì uống trà và ăn điểm tâm, Kỳ Quan Tĩnh Tuệ bỗng nhiên nói: “Tôn tiên sinh đã lấy tên tự cho huynh chưa?”
Tôn Lan đáp: “Còn chưa đến hai mươi tuổi mà, lấy tên tự vẫn còn sớm.”
Bởi vì “dòng đời xô đẩy”, không ít người không đợi làm lễ trưởng thành đã có tên tự rồi, do Tôn Lan vẫn còn quá nhỏ tuổi nên Tôn Văn chưa đặt tên tự cho.
“Bỗng dưng Tĩnh Tuệ hỏi chuyện này làm gì?”
“Mấy ngày trước, ta nghe Trường Sinh kêu gào cái gì mà Dung Lễ ca ca, hỏi ra thì mới biết hóa ra đó là tên tự mà trưởng bối của Phong Nghi đặt cho.”
Phong Nghi, tên tự là Dung Lễ?
Tôn Lan hơi mong đợi, ông nội nhà cậu sẽ đặt tên tự cho cậu là gì nhỉ.
Tôn Lan đang tập trung suy nghĩ thì Tĩnh Tuệ lại nói: “Đêm qua, ta nghe cha và mẹ nói chuyện, hình như Phong Nghi sắp đính hôn với Trường Sinh.”
Tôn Lan đang dùng tay chống cằm, nghe nói vậy suýt nữa trượt ngã.
“Đính hôn??? Trường Sinh mới mấy tuổi chứ?”
Phong Nghi lớn hơn Tôn Lan một chút, đính hôn là chuyện bình thường, nhưng đối tượng mà cậu muốn đính hôn vẫn còn nhỏ tuổi.
“Hai nhà đều tán thành, không có gì không tốt. Đính hôn chứ đâu phải là lập gia đình, ít nhất cũng phải chờ Trường Sinh đến tuổi cập kê rồi tính sau, đến lúc đó vừa hay Phong Nghi làm lễ trưởng thành.” Kỳ Quan Tĩnh Tuệ lại không có gì bất ngờ, dẫu sao danh tiếng của Phong Nghi cực kỳ tốt, mấy vị trưởng bối cũng rất coi trọng cậu, kể cả Phong Cẩn cũng không chê trách gì cậu. Trước khi hai nhà tổ chức lễ đính hôn, nếu nửa đường có biến cố gì thì giải trừ hôn ước cũng không có gì khó khăn.
Tôn Lan ngượng ngùng nói: “Chẳng qua là ta cảm thấy vẫn còn quá sớm.”
Tĩnh Tuệ nói: “Bảy tám phần là thật, huynh không thấy thẻ tên của Trường Sinh đã được sửa lại rồi ư?”
Đương nhiên là Tôn Lan không để ý rồi.
Vốn dĩ thẻ tên ban đầu là Phong Trường Sinh, bây giờ sửa thành Phong Vũ, còn Trường Sinh coi như tên tự.