Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 1716




Phong Cần không nhịn được cười, dạy dỗ con gái.

“Ôi cô con gái ngốc nghếch của phụ thân, Phong gia đại lang không theo quân rèn luyện thì lấy tư cách gì đón ‘viên minh châu hảo hạng’ của ta về làm dâu chứ?”

Đối với chuyện này, Phong Cẩn hoàn toàn ủng hộ.

Thiếu niên không trải qua rèn luyện thực tế thì làm sao trở thành người đàn ông đáng tin cậy được?

Phong Cẩn thà nuôi con gái cả đời chứ không muốn giao con mình vào tay một người đàn ông không đáng tin, hại cả đời con bé.

“Trên chiến trường, đao kiếm không có mắt, nhưng không phải cứ ra trận là chém gϊếŧ, chẳng qua chỉ là ở bên cạnh học tập mà thôi, không có gì quá nguy hiểm.”

Phong Cẩn quyết định cho phép Trường Sinh và Phong Nghi đính hôn tất nhiên là nhìn trúng tiền đồ của tên nhóc này, nhân phẩm đáng tin, đáng giá để anh gả con gái cho.
Nếu không, với nội tình và địa vị của Phong thị, Phong Nghi có gì đáng giá để anh coi trọng?

Có thể đối với đồng nghiệp, Phong Cẩn không phân biệt trên dưới nhưng đối với con rể thì không giống.

Nếu không phải nhờ chủ công, xuất thân của Phong Nghi căn bản không vào được “danh sách thí sinh” của Phong Cẩn.

Hôn nhân không phải hai đứa con nít tình đầu ý hợp là được, mà còn phải cân nhắc bối cảnh nội tình hai gia đình cùng với sự giáo dục của cha mẹ đối với con cái nữa.

Phong Nghi miễn cưỡng được coi là xuất thân sĩ tộc nhưng gia tộc sớm đã sa sút, đến đời Phong Chân chỉ còn dư lại một ít của cải, mối quan hệ cũng không rộng rãi. Nếu không phải thời loạn thế, khả năng mạch này của Phong Chân sa sút hẳn là rất lớn, làm sao đủ tư cách cùng Phong thị cao quý kết thông gia?
Phong Chân được chủ công trọng dụng, tiền đồ tương lai sẽ không thua kém ai.

Phong Nghi thông minh từ nhỏ, mọi người đều nhìn cậu lớn lên, nhân phẩm của cậu ra sao, trong lòng Phong Cẩn hiểu rõ.

Có những điều kiện như vậy, Phong Cẩn mới miễn cưỡng công nhận Phong Nghi.

Phong Nghi chủ động yêu cầu được đi rèn luyện, anh lại thêm coi trọng thằng bé.

Phong Cẩn thành khẩn nói: “Con còn nhỏ, chưa hiểu được những thứ này, khi nào con hiểu được thì sẽ biết nỗi khổ tâm của phụ thân.”

Trường Sinh gật đầu nói: “Vâng. Nhưng phụ thân à, con gái có thể...”

Phong Cẩn cười khổ nói: “Con vẫn còn nhỏ mà phụ thân đã không giữ được rồi, đi đi, sớm quay về làm bài tập đấy.”

Trường Sinh dẫn theo hai thị nữ đi đến nhà Phong Nghi.