Bây giờ anh ta đang là một con mèo, dùng móng vuốt để viết chữ đã rợn cả người rồi.
Sau khi viết xong, Nhϊếp Thanh sẽ tin sao?
Nếu như Nhϊếp Thanh đi đối chứng với Nhϊếp Dương, đến lúc đó bép xép, cái mạng mèo này có thể sẽ về với cát bụi ngay.
Tưởng tượng tới đây, mèo cam béo không nhịn được sợ run cả người.
Anh ta vừa xuyên qua đây mới hơn bốn tiếng thôi, đâu thể trở thành người đầu tiên xui xẻo đυ.ng phải nguy cơ mất mạng mà bị gián đoạn xuyên không chứ?
Chủ nhân của cái thân thể này là con mèo cam béo kia cũng vô tội, sau khi bị anh ta xuyên vào đã bị chủ nhân đánh chết nhăn răng, vậy cũng quá tàn nhẫn.
Suy nghĩ muốn nhúng tay vào trong đầu của mèo cam béo bị anh ta dìm xuống, không dám suy nghĩ miên man nữa.
Thôi bỏ đi, anh ta chỉ là một kẻ ngoài cuộc được trải nghiệm xuyên không thôi, lấy đâu ra lập trường để nhúng tay vào cuộc đời của người khác?
Mèo cam béo lắc lắc cái đuôi, im lặng nằm trên đùi Nhϊếp Thanh, trông như thể “cả khu vực này ta bao rồi”.
Nhϊếp Thanh khẽ cười lắc đầu, chiều con mèo to gan lớn mật này.
Ăn cơm, ngủ, hưởng thụ sự hầu hạ của quan hót phân, cùng nhau tản bộ.
Nhϊếp Thanh véo véo khuôn mặt béo núc của mèo cam béo, nói: “Khó trách A Dương thích ngươi đến vậy, ta cũng hơi thích rồi đấy.”
Mèo cam béo không khống chế được thói quen của cơ thể, nó vươn đầu lưỡi liếʍ lông, vừa liếʍ vừa dùng ánh mắt khinh bỉ liếc nhìn Nhϊếp Thanh.
Thiếu niên lang này, cậu hãy đề phòng một chút đi, rời xa Nhϊếp Dương để giữ lấy bình yên đi.
Nhϊếp Thanh không nhận được ánh mắt mà mèo cam béo truyền tới, trái lại còn đi bộ thẳng tới tộc học.
Một người một mèo có thể nghe thấy tiếng đọc sách lanh lảnh rõ ràng truyền ra từ sau bức tường.
Mèo béo ngồi xổm trên vai cậu, lộ ra biểu cảm hơi đăm chiêu.
Nhϊếp Thanh nhéo nhéo chú mèo cam béo, cảm thán nói: “Thật mong rằng có ngày nào đó, sự yên bình này có thể trải rộng khắp Thần Châu.”
“Phụ thân sắp dẫn binh xuất chinh, nếu như có thể đại thắng trở về, chúng ta sẽ tiến gần mục tiêu hơn.” Một lát sau, Nhϊếp Thanh lại nói: “Tiếc là phụ thân chê tuổi ta còn nhỏ, ra lệnh bắt ta ở lại hậu phương trấn thủ, nếu không thì ta cũng rất muốn mang binh đi cùng với phụ thân, xuất chinh gϊếŧ địch.”
Mèo cam béo liếc mắt xem thường.
Xuất chinh gϊếŧ địch?
Với chút da mỏng thịt mềm này của cậu á?