“Thủy quân cũng không phải là thứ có thể luyện thành trong hai ba năm, thủy vực phía Bắc thưa thớt, sự khác biệt giữa sông nhỏ bãi cạn và sông lớn không phải một điểm hai điểm.” Tiền Tố lại rất lạc quan về điều này: “Một đám binh lính được huấn luyện ở sông nhỏ, nhiều lắm là học được cách nổi và bơi lội, làm sao tác chiến giống thủy quân bình thường được?”
Sự khác nhau giữa thủy chiến và lục chiến cũng không phải lớn bình thường, sân huấn luyện khác nhau, hiệu quả huấn luyện cũng khác nhau.
Trị địa của Khương Bồng Cơ phần lớn tập trung ở phía Bắc. Mặc dù ở phía Bắc có mấy con sông lớn, nhưng phần lớn dòng sông đều có thế nước chảy xiết, độ rộng cũng không thích hợp để huấn luyện thủy quân. Cho dù năng lực Tề Khuông mạnh mẽ hơn nữa, anh ta vẫn có thể luyện ra được thủy quân đạt tiêu chuẩn dưới tình hình thiếu hụt sân bãi sao?
Nhan Lâm lại nói: “Lúc đầu Lâm cũng nghĩ như vậy, có điều... Cẩn thận nghiên cứu những trận chiến lớn nhỏ Liễu Hi đã trải qua mấy năm nay, Lâm lại cảm thấy, có lẽ người trong thiên hạ đều coi thường cô ta. Trong đó ví dụ tiêu biểu nhất chính là chiến dịch Cổ Thủy Bắc Cương. Diện tích lãnh thổ của Bắc Cương là thảo nguyên bao la rộng lớn, theo lý thuyết, nơi này thích hợp nhất là kỵ binh tác chiến, hẳn là Bắc Cương phát huy ưu thế sân nhà của mình. Kết quả là Bắc Cương đối chiến với Liễu Hi, trận chiến đầu tiên lại là triển khai thủy chiến vây quanh Cổ Thủy...”
Cho dù câu chuyện bên trong việc bộc phát trận thủy chiến này tương đối phức tạp, nhưng cũng không có cách nào che giấu được tiếng cười trong đó.
Sân nhà thảo nguyên nên dùng kỵ binh để phân thắng bại, kết quả lại bộc phát thủy chiến làm cho người ta nghẹn họng trân trối.
“Mặt sông Cổ Thủy rộng năm dặm, nếu như huấn luyện thủy quân ở đây, hiệu quả không bằng mặt sông lớn, nhưng cũng không kém bao nhiêu.”
Cổ Thủy là con sông lớn nhất bên trong Bắc Cương, bắt nguồn từ cực Bắc, kéo dài toàn bộ Bắc Cương, phân ra rất nhiều nhánh sông, nuôi dưỡng vô số con dân Bắc Cương. Cho dù chưa tận mắt nhìn thấy toàn cảnh Cổ Thủy, nhưng Nhan Lâm cũng có thể tưởng tượng ra mấy phần. Huấn luyện thủy quân ở nơi này hẳn vô cùng có lợi.
Tiền Tố vừa nghe thấy lời này, hàng chân mày chau lại.
“Nếu như ngay đến khuyết điểm này Liễu Hi cũng bù đắp được rồi thì thủy quân trong tay cô ta...” Tiền Tố không giỏi đưa ra kết luận lắm nhưng cũng đoán ra được, thủy quân trong tay Khương Bồng Cơ không phải là con cọp giấy như trong tưởng tượng, chẳng những có ưu thế về nhân số mà còn có sức lực chiến đấu: “Phần thắng quân ta ở đâu?”