Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 1794




Năm đó Khương Bồng Cơ cũng có không ít bộ khúc, là vốn liếng ban đầu giúp cô hoàn thành việc chinh chiến thiên hạ.

“Xem tình hình này có vẻ đây là bộ khúc mà Nhϊếp thị bồi dưỡng. Nhϊếp thị phái ra khoảng hơn trăm hộ vệ tinh nhuệ, không biết là để hộ tống người nào đây.” Ngoài miệng Khương Bồng Cơ nói như vậy nhưng trong lòng lại hơi lo lắng: “Lính trinh sát nói bên trong xe ngựa là hai người khá trẻ tuổi.”

Kỳ Quan Nhượng nói: “Vào thời khắc mấu chốt này, hơn phân nửa là tâm phúc của Nhϊếp Lương hoặc là họ hàng thân thuộc.”

Khương Bồng Cơ cười đáp: “Bất kể là thân phận gì, phái người đi điều tra chẳng phải sẽ biết được sao? Để tránh rắc rối nên đội quân này mới chuyên chọn đường mòn hẻo lánh để đi, cho dù đường xá quanh co như nào cũng tình nguyện lựa chọn. Chậm chạp lề mề như vậy ngược lại thuận lợi cho chúng ta hành động.”
Cô làm việc luôn luôn mạnh mẽ vang dội, thừa dịp ban đêm phái hơn trăm người lặng lẽ tránh đi tai mắt của Nhϊếp thị, định chặn đoàn người kia lại.

Bởi vì ban đêm đi đường khó khăn, dù đám người Nhϊếp Thanh đang vội cũng không dám cậy mạnh, chỉ có thể phái người dọn dẹp một chỗ làm nơi dưỡng sức và nghỉ tạm. Vì cẩn trọng nên đội bộ khúc luân phiên nhau canh gác, một nhóm ba người phân công nhau theo từng khoảng thời gian, cố gắng hết sức giữ vững tinh thần và thể lực.

Để tránh gây chú ý, Nhϊếp Thanh và Nhϊếp Dương ngồi chung một chiếc xe ngựa, hai người ăn ở cũng chung một chỗ luôn.

Nhϊếp Thanh cực kỳ quan tâm người đường đệ này, dọc theo đường đi đều nhường nhịn Nhϊếp Dương làm hệ thống nhìn cũng “mềm lòng”.

[Cậu ta đối xử tốt với ngươi như vậy, sau này ngươi sẽ vì thế mà mềm lòng sao?]
Nhϊếp Dương nhắm hờ mắt, trong bóng tối miễn cưỡng có thể nhìn thấy bóng dáng Nhϊếp Dương đang nằm bên cạnh, tâm trạng yên tĩnh khác thường.

Trong lòng cậu ta mỉa mai: [Ngươi làm bạn với ta nhiều năm như vậy, nếu có ngày nào đó ngươi làm ta vướng chân vướng tay thì ta cũng sẽ không hạ thủ lưu tình.]

Câu này cũng biến thành câu trả lời cho hệ thống.

Không đợi hệ thống trả lời, Nhϊếp Dương lười biếng nói: [Đêm đã khuya rồi, ngươi đừng có làm phiền ta nữa.]

Hệ thống: [...]

Nó đã bảo rồi mà, Nhϊếp Dương càng ngày càng trưởng thành, đồng thời dã tâm cũng ngày càng bành trướng, không nghe dạy dỗ nữa rồi, lại còn dám uy hϊếp nó?

Trong lòng hệ thống bốc lên lửa giận nhưng lại không thể trở mặt với Nhϊếp Dương vào lúc này nên đành nhịn xuống.