* Chỉ tình cảm thông thường của con người.
Khương Bồng Cơ nói: “Có lẽ là vì... Dáng vẻ bên ngoài?”
Vệ Từ: “...”
Cá muối vây xem màn đối thoại của hai người, lập tức nhận lấy mấy vạn điểm bạo kích thương tổn.
Tán tỉnh ngay trước mặt năm triệu cá muối, lương tâm hai người bọn họ không cắn rứt à?
[Thiên Tài Quách Phụng Hiếu]: Này, chỉ có mình cục cưng tò mò tư thế lúc hai người bọn họ “hòa hợp” là gì sao?
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Tầng trên cảnh cáo lỗi 404! Bây giờ đang thanh lọc môi trường mạng đấy, chống lại nội dung khiêu da^ʍ, các ông kiềm chế một chút đi.
Đám cá muối rối rít bĩu môi, dù có đăng liên tiếp mấy truyện đồi trụy hạng nặng trong kênh livestream này cũng không sao, luật chống lại nội dung khiêu da^ʍ cũng đâu quét được tới nơi này.
Hơn nữa…
[Dạ Thần Phong Điên Cuồng]: Không phải, người nhắc đến chuyện 18+ là Streamer, vụ cảnh cáo lỗi 404 không phải là nên nói với cô ấy sao?
Bọn họ chỉ là cá muối vây xem tán dóc thôi nha, không chỉ bị Streamer đút “thức ăn cho cún” mà còn bị ngộ thương lỗi 404, bọn họ quá đáng thương.
Khương Bồng Cơ nói: “Tử Hiếu đi rồi nhưng trở lại, chẳng lẽ là vì sợ ta không vui sao?”
Vệ Từ thành thật thừa nhận: “Chỉ là Từ lo cách diễn đạt của Nhϊếp Lương làm tổn thương đến chủ công thôi.”
Khương Bồng Cơ nói: “Căn bản không có gì phải lo lắng cả, đối với huynh và Văn Chứng bọn họ mà nói, đây là chuyện lớn sỉ nhục thanh danh, nhưng đối với ta lại là chuyện nhỏ không đáng nhắc đến. Nhϊếp Lương dốc hết sức lực phản kích nhưng lại như đấm lên bông vải, ta còn cảm thấy đau lòng cho hắn đấy. Tử Hiếu, ta cho huynh biết một chuyện, ngoại hình của ta ở kiếp trước đúng thật là nghiêng nước nghiêng thành, giá trị nhan sắc còn xinh đẹp hơn cái khuôn mặt Liễu Hi này không biết bao nhiêu lần, dáng người cũng đẹp lắm. Người thích ta có thể xếp được một hàng dài. Ta nhớ là có một tên đầu óc bệnh hoạn, y ở cùng một khu chung cư với ta, sống ở tầng trên ta, đã kết hôn có vợ có con. Sau khi chạm mặt một lần, y cả ngày suy nghĩ bậy bạ rằng ta thích y, yêu y yêu đến mức chết đi sống lại.”
Cô rất ít khi chủ động đề cập đến chuyện kiếp trước của mình nên Vệ Từ chăm chú lắng nghe.
Biết cô không hiểu tại sao lại bị kẻ như vậy quấn lấy, Vệ Từ không nhịn được lo lắng.
“Sau đó thì sao? Y xúc phạm đến chủ công?”
“Sao có thể chứ, nếu như ta bị y làm hại, còn không bằng ta quỳ chết trước mặt lão thủ trưởng cho xong, quá mất mặt rồi.” Khương Bồng Cơ xua tay nói: “Cái người điên cuồng kia tưởng tượng là ta thích y, còn đăng ảnh của ta lên trên mạng xã hội, hăng hái thổ lộ, tưởng tượng rằng ta cũng yêu y yêu đến mức chết đi sống lại. Đáng nhắc tới là vợ của y còn đặc sắc hơn, nhiều lần vừa khóc vừa gào nói với ta, muốn ta đừng dụ dỗ chồng mình nữa.”