Chương 15: Cái Nào Là Lung Tuyền?
Hệ thống này, ta không cần!
—
Nghe xong đầu đuôi câu chuyện, đám người đều trầm mặc suy nghĩ.
Chợt nghe Cẩm Lăng nói:
- Mọi việc đều xuất phát từ Lung Tuyền, kết thúc cũng do Lung Tuyền. Nhưng mấu chốt lại nằm ở phương pháp Cửu Chuyển Kết Đan kia…
Ý không nói nhưng ai nấy đều hiểu.
Mạng sống tuy quan trọng, nhưng cơ duyên cũng không kém. Nếu liều mạng mà đoạt được phương pháp này, bất kỳ ai trong số họ cũng có thể nhất phi trùng thiên. Nhưng cấm kỵ không ai dám nói thẳng… Kẻ mạnh vốn dĩ đạt được tất cả.
Trần Phượng Phi cười duyên, nói:
- Cẩm Lăng đạo hữu ý tứ, tiểu nữ đương nhiên biết.
Nói rồi, nàng lấy túi trữ vật của Lâm Tầm. Cầm trong đó ra ngọc giản ghi chép Cửu Chuyển Kim Đan phương pháp.
Đám người xung quanh ngoại trừ Nguyên Phục, ánh mắt đều trở nên sắc bén. Cánh tay run run, không phải vì sợ, mà vì cảnh giác!
Cẩm Lăng cười khẽ, nói:
- Lưu Thải Phượng… À, không. Ta nên gọi là Trần Phượng Chi đạo hữu mới đúng. Không biết ngọc giản này hiện tại xử lý ra làm sao?
Huyền Minh cùng nữ tu Sinh Đạo không hề nói, nhưng từ ánh mắt cùng vị trí đứng của họ đã nói lên tất cả. Ba người sớm đã đứng thành hình chân vạc, bao lấy Trần Phượng Chi vào trong. Chỉ lưu lại Nguyên Phục lộn xộn, ngơ ngác không hiểu.
Cửu Chuyển Kim Đan? Hắn lại không phải Luyện Khí tu sĩ.
Trần Phượng Chi ánh mắt ngạc nhiên quan sát lấy Nguyên Phục một chút, đoạn mới quay qua cười nói:
- Ba vị không cần khẩn trương. Tiểu nữ tự tin đả bại Lâm Tầm cũng không phải thực lực mạnh hơn. Chủ yếu là xuất kỳ bất ý, công kỳ vô bị… Nếu Cửu Chuyển Kim Đan phương pháp này rơi vào trong tay bất kỳ ai. Mặc cho sau này hành động, lời nói như thế nào cũng không thể tin tưởng lẫn nhau. Bây giờ rơi vào cạm bẫy do người bày ra. Chính là lúc chúng ta phải nên đoàn kết thời điểm.
Cẩm Lăng cười lạnh, nói:
- Ma Cốc còn có đoàn kết một lòng? Ngươi đang nói đùa?
Trần Phượng Chi nói:
- Không thì thế nào? Thiên hạ lưu truyền ta Ma Cốc tàn nhẫn, độc ác, đồng môn hiếu sát, huynh đệ tương tàn... Nhưng mấy ai biết, trên Vạn Huyết Chiến Trường. Ta Ma Cốc đệ tử là thế nào hành sự? Là thế nào đồng tâm hiệp lực? Là thế nào trong vòng một tháng ngắn ngủi đánh thẳng Yêu tộc Đế cung?
Lời của nàng như rót chì vào tai ba người. Trầm trọng mà uy nghiêm!
Cẩm Lăng nghiến răng, nén trong lòng cỗ hân hoan như muốn nhảy cẫng, trầm giọng nói:
- Ma nữ, chớ khiêu khích ta chiến tâm!
Nguyên Phục đứng ngoài không hiểu gì, nhưng bước chân không ngừng lùi ra xa. Mẹ nó! Ma Cốc còn có chiến tích huy hoàng này?
Lúc này, Trần Phượng Chi ngưng sử dụng thuật pháp, ném ngọc giản cho Cẩm Lăng. Ánh mắt hai người còn lại cũng dõi sát theo, Cẩm Lăng nhận được rồi, nhưng không vui mừng vội vì đối thủ của hắn còn đứng trước mặt…
Không đợi cho đám người thủ túc tương tàn, Trần Phượng Chi lại nói:
- Ta ném nó cho Cẩm Lăng, cũng không phải là chỉ cho hắn.
Mấy người giật mình chưa hiểu, nàng lại nói tiếp:
- Bây giờ cũng ta bị người gài bẫy, Sâm La Vạn Tượng đại trận không phải dễ phá. Tình thế như này, các vị còn muốn tranh giành công pháp?
Cẩm Lăng, Huyền Minh cùng nữ tu bây giờ mới bình tĩnh lại, suy nghĩ cũng thấy đúng. Mạng không có, công pháp làm gì?
Trần Phượng Chi thấy mình đã thuyết phục được mấy người, mới nói:
- Để mọi người an tâm đồng hành, phương pháp Cửu Chuyển này tốt nhất vẫn là mỗi người xem một lượt. Ai ai cũng biết, sao lại vì một cái đã biết mà đâm sau lưng nhau? Ý của ta như thế, không biết các ngươi như thế nào?
Nàng dừng một chút, lại tiếp:
- Dù sao cũng chỉ là phương pháp, làm được hay không còn chưa biết…
Cẩm Lăng trầm mặc, không hề đáp lời mà đưa ngọc giản ấn lên trán xem qua một lượt. Ghi nhớ xong nội dung bên trong, khuôn mặt không khỏi khẽ biến. Vứt luôn sang cho Huyền Minh. Hành động như thế này, chứng tỏ là chấp nhận đề nghị.
Nhưng khuôn mặt ngưng trọng kia của y là như thế nào?
Huyền Minh xem xong cũng giống như vậy, mặt như rặn không ra shit. Lại vứt qua cho nữ tu Sinh đạo. Nàng kia cũng xem xong, lại ném qua Trần Phượng Chi… Sắc mặt ai nấy đều như rặn shit không thành!
Cuối cùng là Nguyên Phục. Tuy không muốn xem cái này khoai lang nóng bỏng tay, nhưng hiện tại đám người đều là chung chiếc thuyền. Bỗng dưng lòi ra đâu kẻ lạc loài, không khỏi khiến ai nấy nghi ngờ. Hắn thở dài một hơi, cũng dán lên trán dùng thần thức đảo qua một phen. Nhưng đọc hết một lượt, Nguyên Phục càng âm thầm chửi tổ tông Lung Tuyền một ngàn tám ngàn lượt…
Mẹ nó! Cái phương pháp quỷ gì đây?
Phương pháp Cửu Chuyển Kim Đan của Lung Tuyền, chính là dùng Quỷ Đạo thủ đoạn, kết hợp thêm Hồn Đạo, Thi Đạo. Ba đạo hợp nhất mà sáng tạo nên.
Đọc đến đây, Nguyên Phục cũng phải mẹ nó thán phục. Mới chỉ Trúc Cơ mà đã sáng chế ra phương pháp tu hành Kim Đan. Kẻ này không phải bình thường điên, mà là cực kỳ điên. Chẳng trách, gã chỉ vì thị nữ không may làm sánh giọt nước khỏi tách trà, mà đồ sát nhà người ta trên dưới toàn tộc!
Phương pháp đó, theo thứ tự: Đầu tiên phải luyện một cái Thi Khôi Cửu Chuyển.
Để làm gì ư? Để làm thân xác cho một con Cửu Giáp Quỷ Vương (90 năm Quỷ) phụ thân.
Khi hoàn thành hai công đoạn này, tu sĩ phải có thần thức ngang bằng với Quỷ Vương mới có thể chế ngự được. Lâm Tầm không ngừng dẫn dụ người xâm nhập trận pháp, chính là dùng cho Lung Tuyền thôn phệ.
Ba công đoạn lần lượt sử dụng thủ đoạn Thi Đạo, Quỷ Đạo, Hồn Đạo tam mạch. Thủ bút cũng thật lớn. Khi đầy đủ thời cơ, tu sĩ cũng Thi Quỷ Vương dung hợp linh lực, tạo nên một viên Kim Đan. Hồn cùng Quỷ hai đạo tuy không mưu mà hợp, đều có liên quan tới sử dụng thần thức.
Lung Tuyền đặt cho nó cái tên: “Thi Hồn Quỷ Nguyên Đan!”
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, cơ thể tu sĩ là phàm thể không cách nào dung nhập Kim Đan này vào người. Nên trước công đoạn tạo Cửu Chuyển Thi Khôi, Lung Tuyền đã dùng bí pháp của Thi Đạo, cải biến Thi Khôi thành “Thi Ngoại Hóa Thân”. Vậy nên mới khiến Thi Khôi cùng Lung Tuyền khí tức cùng hình dáng đều giống nhau.
Thi Ngoại Hóa Thân có thể âm thầm biến đổi thể chất cùng linh lực một người. Chỉ đợi lúc Kim Đan hoàn toàn thành hình; Nhân, Hồn, Thi, Quỷ, Đan, năm thứ cùng nhau dung hợp vào một thể. Chính là bước cuối cùng hoàn thành Cửu Chuyển Kim Đan.
Bất quá, Quỷ Vương không giống với các quỷ tốt khác. Nó có ý thức riêng, trong tất cả các công đoạn phải để ý không cho nó phản phệ chủ nhân. Đồng thời, khi Kim Đan hình thành lúc, có thể xảy ra một trận đoạt Đan chi tranh.
Thi Quỷ cùng Người!
—
Đọc hết những câu này, Nguyên Phục không khỏi suy nghĩ. Hai cái Lung Tuyền giống nhau? Một viên Kim Đan? Không thể rời khỏi phạm vi Uyển Viện?
Mẹ nó! Giống như một trận âm mưu a. Kẻ trong kia là Lung Tuyền hay là Quỷ Vương?
Hiển nhiên, không chỉ hắn mà bốn người còn lại ai cũng nhận ra điều kỳ dị. Một trận đoạt Đan chi tranh…
Trần Phượng Chi dường như nhớ ra điều gì, đột nhiên nói:
- Viên ngọc lúc ta gặp ở sảnh đường chính, khả năng cao đấy là Thi Hồn Quỷ Nguyên Đan!
Cẩm Lăng không nói, ánh mắt đánh nháy, ra hiệu cho mọi người rời khỏi đây. Bốn người kia, bao gồm Nguyên Phục hiểu ý, vội nhanh chân rời khỏi Nam Uyển Môn. Vừa đi mấy người vừa truyền âm thảo luận.
Chỉ nghe Cẩm Lăng nói:
- Không biết ở trong Nam Uyển Viện kia là Lung Tuyền hay Quỷ Vương. Nhưng dù có là ai thì đoạt được Đan, chúng ta cũng không thoát khỏi nguy hiểm. Một cái Kim Đan đã khó đối phó, Cửu Chuyển Kim Đan… Chúng ta càng không phải là đối thủ.
Huyền Minh nói:
- Lung Tuyền này, không nghĩ được là một cái dám nghĩ dám làm. Phương pháp chưa chứng thực liền mang đi luyện. Hảo một cái Thi Hồn Quỷ Nguyên Đan.
Trần Phượng Chi cười nói:
- Khó mà trách được, từ lúc bước vào Kiều Gia sơn trang ta đã thấy khắp nơi tràn đầy quỷ dị…
Nguyên Phục nghe tới đây, không khỏi tán thán mà nhìn nàng. Hóa ra, từ lúc mới vào cũng không phải Phượng Chi để ý tới hắn, mà do nhìn ra có điều bất thường. Dùng việc hướng dẫn mà che giấu đi. Nữ nhân này, tặc mẹ nó tâm cơ thâm trầm… Nếu sống ra khỏi đây nên cách nàng xa xa chút.
Thấy ánh mắt Nguyên Phục liếc tới, Trần Phượng Chi không khỏi bĩu môi hứ nhẹ một tiếng, tựa như hờn dỗi.
Nguyên Phục rùng mình, da gà nổi lên. Không còn dám nhìn nhiều.
Năm người rất nhanh đã chạy tới sảnh chính, lúc này đứng ở sảnh đầy rẫy Quỷ Vật. Nhìn là biết Kiều Gia người, bị Lung Tuyền luyện thành.
Thấy bọn họ, một đám quỷ tiến lên vây sát, Kiều Bình Tam mỉm cười tiến ra nói:
- Các vị đã trở về, tiểu nhân đợi đây đã lâu. Chuyên vì các vị dẫn đi gặp ta chủ nhân Lung Tuyền.
Năm người cảnh giác mà nhìn, Kiều Bình Tam quỷ vật cười lành nói:
- Chủ nhân có lời, mời các vị đến Bắc Uyển Viện gặp mặt một lần.
Trần Phượng Chi cười lạnh, nói:
- Lung Tuyền chủ nhân? Ta nghĩ đi gặp quỷ vương thì đúng hơn.
Kiều Bình Tam cười nói:
- Thật giả lẫn lộn, đấy là Kim Đan chi tranh. Các vị nên lựa chọn cho đúng rồi hẵng quyết định. Bọn ta chỉ là quỷ tốt hầu hạ, không có sức lực đấu pháp, chuyên tới đây để truyền lời.
Nên biết, quỷ vật là lấy oán, hận, nộ,... tâm tính mặt trái của con người mà chế thành. Khi đó, quỷ vật sẽ lưu lại ký ức khi còn sống, nhưng nhờ khế ước cùng bí thuật đặc biệt khiến bản năng của chúng là phục tùng chủ nhân mệnh lệnh. Dù biết rõ điều này, nhưng cũng không khiến đám người bỏ đi phòng ngừa.
Cẩm Lăng hừ một tiếng, nói:
- Chủ nhân của ngươi ở Bắc Uyển Viện, vậy Nam Uyển Viện là Quỷ Vương?
Kiều Binh Tam vẫn một mặt cười tươi, nói:
- Nam Uyển Viện ở cũng là chủ nhân.
Thấy mọi người không hiểu, lão giải thích:
- Quỷ Vương ngụ trong Thi Ngoại Hóa Thân của chủ nhân. Nên khí tức cùng ký ức… đều giống với chủ nhân thực sự. Bọn ta quỷ vật chỉ phân biệt khí tức cùng khế ước mà tuân theo. Cả hai khí tức cùng khế ước đều giống nhau, nên mệnh lệnh cả hai ta đều phải tuân theo. Bất quá, bọn ta trước khi sống tu vi quá thấp, mặt trái tâm trí oán, hận, nộ,... tuy nhiều nhưng có hiệu mà vô lực. Một bộ này quỷ thân cũng chỉ có thể truyền lời, ngoài ra không có tác dụng gì khác. Các vị chớ lo!