Hi Vọng Vĩnh Cửu

Chương 26: người ta giận mất rồi




"hắt xìi"

"bị cảm hả?" Giang Liễu ngồi xích ra, lấy chai xịt khuẩn để lên bàn.

"điên" Xuân Hy uể oải nằm lên bàn, 10 giờ tối đi tắm nước lạnh..cô điên rồi.

"khụ, các anh các chị đừng nghĩ thi giữa kì xong là không học nha. Văn Nghệ thì tham gia cho có lệ thôi đừng bỏ bê việc học chứ! anh kia ngồi thẳng lưng lên xem nào" Cô Văn phân tích văn bản đầy trên bảng mà không học sinh nào động đậy ghi bài, cả Văn Cửu cũng thế.

"cô ơi dài quá sao ghi nổi cô!!" Kiệt Trọc nhìn cái bảng ngập chữ, ngáp lên ngáp xuống.

"ơ hay, tôi ghi được lên bảng còn các anh chị không ghi được vào tập à"

Xuân Hy cầm bút lên, cô nhìn lên bảng thấy có chút chóng mặt, mắt cô cảm giác hơi cay cay.

"nhiều ghê.." Xuân Hy thì thầm, cuối đầu mở tập ra ghi chữ đầu tiên thì cảm giác lành lạnh quen thuộc áp lên trán cô.

Văn Cửu quay xuống áp mu bàn tay mình lên trán cô. Xuân Hy đưa mắt nhìn lên, chỉ thấy được người nọ hơi nhăn mặt rồi quay lên.

"gì vậy chứ" Cô khó hiểu tiếp tục ghi bài, chỉ thấy người trước mặt xin đi vệ sinh.

Văn Cửu khi quay về lớp thì tay cầm thêm một chai nước với một cái bịch gì đó, cậu về chỗ ngồi tháo từng viên thuốc trong vĩ ra.

"cầm" Văn Cửu nhét hết thuốc vào tay cô, quay lên khui chai nước mới đưa cô.

"thuốc gì vậy, tao có bị gì đâu?" Xuân Hy cầm đống thuốc trong tay, mặt ngơ ra.

"mày sốt rồi, không thấy mệt à"

"ủa vậy hả, hèn chi." Xuân Hy đưa tay lên sờ trán mình, hèn chi nãy giờ mệt quá trời. Cô nhét hết thuốc vào miệng rồi uống nước nuốt hết một lần.

"Nè" Văn cửu đưa cho cô một viên kẹo dâu, mặt Xuân Hy đang nhăn vì đắng.

"cảm ơn" Xuân Hy lén lút nhét viên kẹo vào miệng tránh bị giáo viên phát hiện.

Ra chơi, Xuân Hy bị đám trong lớp dịnh lại coi văn nghệ.

"nè nè, coi tụi tao thể hiện nè" Giang Liễu điều động mấy đứa diễn kịch lại diễn.

"rồi ai dẫn truyện" Xuân Hy ngáp dài ngồi trên bàn nhìn tụi này.

"tao" Chi Chi là một cô gái năng động nhưng ít khi nào tham gia mấy hoạt động của lớp.

Văn Cửu không biết từ lúc nào leo lên bàn ngồi kế cô.

"đỡ sốt chưa"

"rồi" Xuân Hy cảm thấy mình hồi phục rất nhanh. Văn Cửu đưa tay sờ nhẹ trán cô rồi mau chóng ngồi lại đàng hoàng.

"ừm đỡ thật"

"chứ ai xạo mày làm gì?" Xuân Hy nực cười nhìn cậu.

"e hèm.." Chi Chi không biết có nên dẫn truyện chưa.

"rồi diễn đi" Xuân Hy vẫy tay ra hiệu bắt đầu.

Ban Đầu Xuân Hy coi thấy còn rất thú vị chắc chắn sẽ có giải, nhưng càng về sau thì như một cái chợ.

(chú lùn 1 (Kiệt trọc): Trời ơi nàng bạch tuyết bị sao vậy nè]

(chú lùn 2( Thanh An): gọi, gọi cấp cứu đi]

[chú lùn 3(Bá Việt): trái táo này có lẽ nào là nguyên nhân không? ta phải thử mới được)

[chú lùn 4 (Thanh Huy): huhu giờ đi làm quan tài được chưa]

[người dẫn truyện (Chi Chi): sau khi làm quan tài kính đặt nàng bạch tuyết vào, 7 chú lùn đang ngồi bên quan tài khóc sót thương cho nàng ấy thì từ xa có một vị hoàng tử cưỡi ngựa đi lại)

"con ngựa kia, đi nhanh lên" Giang Triều cưỡi trên người một nam sinh khác, chậm chạp tiến lại kế quan tài.

(Hoàng tử (Giang Liễu): ôi nàng ấy thật xinh đẹp]

[chú lùn 1: ngươi là ai, bạch tuyết chết rồi ngươi định làm gì]

[hoàng tử: ta sẽ mai táng cho nàng ấy)

[người dẫn truyện: chàng hoàng tử sót thương, tiến lại gần vuốt ve mái tóc của nàng. Chàng đặt lên môi cô một

ทน hon]



Giang Liễu cúi người xuống, Nhi đưa tay lên che mỏ mình.

"Cắt cắt cắt" Xuân Hy không chịu nổi vở kịch này nữa:" Tụi mày đóng kịch hài hả??? Vở kịch này nếu diễn để giải trí thì ổn, chứ để giám khảo chấm điểm thì chắc chắn âm điểm. Lời thoại của mấy chú lùn không ổn chút nào, còn thằng hoàng tử sao không thấy nét thương sót gì hết. Nhỏ Bạch Tuyết thì đang hôn mê mà đưa tay lên che mỏ làm gì??? cúi đầu lấy góc ảo là được chứ mắc mớ gì đưa tay lên"

"tụi tao thấy hay mà..." Giang Liễu đỡ Nhi đứng lên.

"ừ hay, thế diễn chơi khỏi lấy giải nhé!"

"sao mà được!! lấy giải để đi ăn buffet nữa chứ" Kiệt Trọc hoang mang nhìn mọi người.

"mày chỉ biết ăn ăn ăn " Bá Việt cú một cái vào đầu cậu.

"mọi người bình tĩnh.." Hạ Linh im lặng nãy giờ cũng chịu lên tiếng... nhưng không ai để ý.

"giờ 1 là tụi mày viết lại lời thoại, thay đổi cách diễn. 2 là không có giải dẹp hết buffet gì đi"

"ơ kịch bản này tao viết lâu lắm đấy, ai biết được giám khảo thích hài thì sao????"

"ai mà thèm thích cái loại kịch bản nhạt nhẽo này"

"ê giỏi quá vậy mày viết đi, biên đạo luôn đi"

"Thôi" Văn Cửu chạm tay Xuân Hy, đưa mắt nhìn mọi người:" dù gì hai đứa tao cũng tập xong hết rồi, có gì tao với Xuân Hy biên đạo cho"

"nhưng mà-" Xuân Hy đưa mắt nhìn đối phương, vốn là cô cũng được cái miệng thôi chứ đó giờ chưa bao giờ đảm nhận việc chỉ đạo cho cả tập thể như vậy..

"ok vậy đi"

"ờ từ đầu vậy là ổn rồi"

"xong giải tán giải tán"

"bực mình" Xuân Hy nhảy xuống bàn đi ra ngoài lớp.

"đi đâu vậy?" Văn Cửu đi theo sau cô. Thấy đối phương không trả lời, cậu biết là mình lỡ quyết định mà không hỏi ý cô nên bị người ta giận mất rồi.

thế rồi một trước một sau im lặng đi xuống căn tin. Thấy Xuân Hy qua quầy nước đá nên Văn Cửu đi nhanh hơn chặn cô lại.

"còn đang sốt mà uống nước lạnh cái gì?"

"né qua một bên" Xuân Hy lách qua người cậu, đổi hướng qua quầy bánh. Văn Cửu nhịn cười đi theo cô.

"cô ơi lấy con một cái bánh bông lan dâu, 2 cây kẹo dâu, một cái sandwich kem nữa" Xuân Hy đứng chỉ từng món, đến khi cô căn tin đưa đồ thì cô cầm hết rồi quay lưng đi mà không trả tiền. Cô căn tin chưa kịp phản ứng thì

Văn Cửu đã đưa điện thoại đến trước mặt cô.

"con chuyển khoản ạ" Văn Cửu lắc đầu cười, quá quen với tình huống này. Sau Khi thanh toán xong thì Văn Cửu nhanh chóng chạy theo tìm người kia.

"cho mình ngồi kế nhé, lớp phó" Văn Cửu thấy cô đang ngồi trên ghế đá, tay thì xé bao bánh bông lan ra.

Thấy Xuân Hy hơi hơi nhích qua một xíu thì Văn Cửu ngồi xuống:" xin lỗi mà.. mốt có gì tao cũng sẽ hỏi ý mày trước, nhé?"

Xuân Hy giả điếc nhai cái bánh bông lan trong miệng. Nhân bánh ngọt ngào làm cô mở to mắt nhìn cái bánh. Văn Cửu nhìn biểu cảm đa dạng của cô mà lòng nhũn ra, vô thức cong khóe miệng lên.

"nếu mày không muốn thì một mình tao làm cũng được.. xin lỗi" Văn Cửu tỏ vẻ đáng thương, cúi đầu nhìn giày mình.

"tao mà không làm thì mặt mũi tao còn ra hệ thống gì nữa" Xuân Hy nhét hết cái bánh bông lan vào miệng, nhai thật mạnh

"coi chừng nghẹn" Văn Cửu tận dụng thời cơ vỗ nhẹ lưng cô hai cái:" đừng giận nữa nha"

"không" Xuân Hy ném cho cậu cái bánh sandwich:" no rồi, ăn dùm đi"

Văn Cửu cười nhìn cái bánh trong tay, người này đây là cố tình mua cho cậu đây mà... mua bằng tiền của cậu.

Xuân Hy tháo cây kẹo bỏ vào miệng, nhìn cái tên vui vẻ ăn bánh ngồi kế:" có gì vui lắm hả"

"vui lắm" Văn Cửu liếm một vệt kem dính trên ngón cái.

"rồi mày định biên đạo kiểu gì?"

"chắc là sẽ cho diễn theo cốt truyện gốc" Xuân Hy bất ngờ nhìn Văn Cửu.

"thế thì.. có đơn giản quá không?"

"quan trọng là sẽ tập chung nâng cao diễn xuất cho Giang Liễu với Nhi" Văn Cửu cầm bao bánh bông lan của

Xuân Hy vo lại rồi đem đi vứt chung rới vỏ hộp sandwich.



"còn tình tiết hài?" Xuân Hy cảm thấy cũng nên có lời thoại hài của 7 chú lùn.

"à, đó thì mày suy nghĩ giúp tao nhé" Văn Cửu đưa tay đến trước mặt Xuân Hy:"Iên lớp thôi".

*chát* Xuân Hy đánh một cái vào bàn tay Văn Cửu, cô tự đứng dậy đi trước.

"đợi với" Văn Cửu chạy theo sau.

Tối hôm qua Xuân Hy về trễ là bị mẹ giận nhẹ, tối nay mà tập cho lũ kia cũng về trễ chắc cô bị đuổi ra khỏi nhà luôn quá.

"nói trước, 7 giờ tao phải có mặt ở nhà" Xuân Hy ngồi trên sofa, cả đám đang ở nhà của Kiệt Trọc. Nhà nó rất rộng, còn có phòng tập nhảy của chị hai nó nữa.

"rồi tranh thủ nè" Giang Liễu ăn cái bánh trên bàn.

"ê bánh tao mà!!" Kiệt trọc bay qua dựt lại nhưng Giang Liễu dồn hết vô họng.

"Giang Liễu với Nhi cần học lại cách diễn" Văn Cửu đưa thuốc cho Xuân Hy, hồi chiều Văn Cửu cũng mua cho cô một tô súp cua để lót bụng.

"hảa, nhao nhiễn nhưa nhủ nhảm nhúc nhà" Giang Liễu ngậm một họng bánh, bị Kiệt Trọc cú một cái vào đầu.

"ăn xong rồi nói" Nhi Liếc cậu một cái:" giờ phải diễn thế nào."

"mày thì khúc mà được hoàng tử cứu sống lại thì phải thể hiện được cảm giác xúc động đối với hoàng tử, phải thể hiện được ánh mắt yêu luôn á" Xuân Hy nhăn nhăn mặt vì đắng, Văn Cửu tinh ý đưa cho cô bịch kẹo dẻo.

"còn tao" Giang Liễu hớn hở.

"mày thì cần phải ôn nhu chậm rãi chút, hoàng tử gì mà như mấy thằng báo báo chọc gái." Xuân Hy im lặng rồi búng tay một cái:" đúng, mắt mày thiếu sự trân thành"

Gương mặt hớn hở của Giang Liệu trầm xuống e dè nhìn Nhi, sợ đối phương hiểu lầm là cậu không thích cô một cách trân thành.

"đừng lo, mày cứ đặt cảm xúc của mày vào vở kịch thôi." Văn Cửu thấy được sự lo lắng của đối phương.

Đến khi tập xong thì cũng tới 7 giờ, Xuân Hy tức tốc kéo Văn Cửu đi về.

"không ở lại ăn thịt nướng thật à? hôm nay nhà tao mua nhiều thịt lắm" Kiệt Trọc đứng ở cửa tiễn hai người.

"hẹn hôm khác nhé!" Xuân Hy leo lên xe ngồi, vỗ vỗ vai Văn Cửu kêu cậu về thôi. Mất tầm 10 phút thì hai người về đến nhà, Xuân Hy đi vào nhà trước thì gặp Triết Vũ đang trên sàn đấu với Tiến.

"chị Hy, hên quá chị về kịp lúc coi hai người này tranh tài"

"đúng rồi, nghe đồn là cuộc chiến sinh tử. Bọn họ cá cược gì mà nãy giờ đánh nghiêm túc lắm."

"ờ ờ" Xuân Hy tò mò đi qua sát bên sàn đấu coi. Vừa đi lại thì cô thấy được những vết thương trên mặt Tiến còn nghiêm trọng hơn hồi bữa. mà hiện tại toàn Triết Vũ tấn công chứ Tiến không hề đánh trả... Cảnh này sao quen quá, giống như cái hồi Xuân Hy lôi Triết Vũ lên sàn đấu.....

"Cược gì đấy mấy anh hai" Xuân Hy nói lớn để hai người trên sàn nghe. Triết Vũ nghe thấy giọng cô liền nhìn xuống khán đài.

"anh, tập trung đi" Tiến lần đầu ra đòn, đánh thẳng vào bụng Triết Vũ. Có vẻ do không phòng bị nên cú đó hơi đau thật, Triết Vũ ôm bụng lùi lại vài bước.

"em nghe nói bọn họ yêu cùng một cô gái nào đó nên giờ đang đấu để giành đấy " Một thanh niên đứng kế thì thầm kể cho Xuân Hy nghe.

"hờ hờ.." Vô lý, trên đó vốn có một thằng còn chả thích con gái thì làm sao mà giành được. Xuân Hy lùi lại khỏi đám đông, lên lầu định bới tô cơm xuống coi thì bị mẹ cô đẩy vào bàn ăn chung. Văn Cửu ngồi sẵn ở bàn, đang múc cơm vào tô cho cô.

"hai đứa nó bình thường hòa thuận lắm mà sao giờ lại cãi nhau gì rồi" Ba cô xỉa một miếng cá bỏ vào miệng.

"con cũng không biết" Xuân Hy kéo ghế ngồi xuống, nhún vai tỏ ra không liên quan đến con.

"con đỡ sốt chưa?" Mẹ Cô đẩy qua một chén canh nóng cho cô.

Xuân Hy liếc Văn Cửu một cái, Tên nhiều chuyện.

"dạ đỡ rồi" Xuân Hy húp một muỗng canh:" ngon quá mẹ ơi"

Tốc độ ăn cơm của cô nhanh hơn thường ngày, do người còn hơi sốt nên cô chỉ lau mình thay đồ thôi. Xuân Hy chạy xuống lầu coi tiếp diễn biến của hai người kia.

"đi theo tao làm gì?" Văn Cửu đi theo cô xuống lầu.

"ơ, tao định đi hóng gió thôi" Văn Cửu tiếp tục đi theo cô qua chỗ Tiến đang ngồi.

"ở đây có gió à?" Xuân Hy không biết cái tên nhiều chuyện này đi theo làm gì.

"nè sao vậy" Xuân Hy nhìn cái thằng ngồi quay mặt vào tường, đầu thì cúi:"nè.."

"huhuhu ảnh phũ phàng quá đi" Tiến khóc sướt mướt, nước mắt nước mũi hòa làm một. Cậu định bay qua Xuân Hy nhưng bị Văn Cửu cản lại.

Xuân Hy đứng giữ khoảng cách, nhìn thằng này từ đầu đến chân.

"mắt thì bầm, khóe miệng thì chảy máu, má thì bầm... mày làm gì Triết Vũ mà nó ra tay nặng dữ?"

"sao ai cũng nghĩ xấu cho tao hết vậyyyyyy!"