Hi Vọng Vĩnh Cửu

Chương 31: ăn cay




"Ê nè, giờ tiền này chia đôi hay để vào quỹ buffet của lớp" Xuân Hy mở phong bì ra đếm tròn 2 triệu chẵn.

"Mày giữ hết đi" Văn Cửu cảm thấy câu nói này sẽ khiến Xuân Hy khó chịu nên cậu sửa lại: "ò ý tao là mày giữ rồi mốt lớp ăn buffet thì chi thêm."

"À! Hợp lí" cô búng tay một cái rồi nhét phong bì tiền vào túi.

"Ê đi ăn trưa chung đi. Ăn mừng giải hai hahaha" Đám Giang Liễu cầm điện thoại tra các quán ngon gần đây.

"Được thôi" Xuân Hy nhắn cho mẹ bảo là trưa nay con không về.

"cho 3 đứa này đi với, ăn mừng ngày OTP tung hint lật tung thuyền ma hahaha" Ngọc Thạch khoác vai Chị Thảo và Thanh Thanh.

"càng đông càng vui" Nhi hiểu ý của Ngọc Thạch, thân thiết vỗ vào lưng đàn chị.

"Ê ăn sushi đi" Kiệt Trọc chỉ vào cái quán Nhật trên điện thoại.

"Mày sang quá"

"Đi ăn hủ tiếu cho lành".

Xuân Hy cầm điện thoại của Nhi lướt tìm quán, cô cảm thấy hôm nay mình quá xuất sắc rồi nên là tự thưởng cho bản thân một món gì đó cay cay thì tốt biết mấy!

"À ờ..." Văn Cửu chạm nhẹ ngón tay đang lướt điện thoại của cô. Xuân Hy có chút giật mình nên hơi né đi mém rớt điện thoại.

"Gì vậy??"

"Bà tao rủ mày qua ăn trưa" Văn Cửa đưa cô coi tin nhắn của bà, trong đoạn tin nhắn bà còn chụp một nồi nước dùng đang sôi. Nước dùng có vẻ sẽ có vị béo hoặc chua nhẹ vì có vài lát chanh nhưng thứ kích thích tuyến nước bọt của cô là những miếng ớt trên bề mặt nước dùng, nhìn có vẻ rất cay...

Xuân Hy nuốt xuống cơn đói, cô trả điện thoại cho Nhi rồi chào tạm biệt mọi người.

"Cái con này..." mọi người nhìn theo bóng lưng Xuân Hy, cô kéo tay Văn Cửu đi thật nhanh tới bãi giữ xe.

Văn Cửu nhịn cười đi theo cô, đúng là muốn dụ được người này về nhà thì phải dụ bằng đường bao tử.

"Ôi về rồi về rồi" Bà ngoại nằm ở phòng khách, vừa thấy hai người từ cửa vào là bà nhảy xuống ghế chạy qua hai người:" có mệt không hai đứa, vào nhà đi bà nấu xong hết rồi."

"Chồng bà nằm đây sáng giờ chưa được ăn gì thì bà không lo!" Ông ngoại có chút tủi thân, ông đưa tờ báo lên cao che đi mặt mình.

"Trời ạ! Ông còn so đo với bọn nhỏ làm gì?" Bà ngoại quay mặt lơ ông đi, bà cầm tay hai bạn nhỏ vào phòng bếp.

"Ơ cái bà này" Ông cũng đứng dậy đi theo

"Quaoo thơm quá bà ơi" Xuân Hy nhìn bàn lẩu thịnh soạn trước mặt, cô mau chóng kéo ghế ngồi xuống.

* lẩu tomyum*

"Cháu ăn xem hợp khẩu vị không, lần đầu bà làm món này." bà múc một chén nước dùng đưa cho Xuân Hy, Cô nhận bằng hai tay rồi nếm thử.

"cay.. ngon số 1" Xuân Hy hơi hít hà do cay, nhưng cay như vậy thì....

"chết bà quên mất, Văn Cửu không ăn cay được..." Bà luống cuống tay chân:" Cũng tại bà chỉ tập trung vào việc

Xuân Hy thích ăn cay mà quên mất"

"bà. biết con thích ăn cay ạ?" Xuân Hy có hơi bất ngờ, không lẽ bà nhìn thấu được sở thích của mọi người sao??

"biết chứ, Văn Cửu đặc biệt kể cho bà. Nó nhắc đi nhắc lại quài-"

"cháu ăn được bà ạ, ngon lắm" Văn Cửu ngại ngùng xen ngang cuộc trò chuyện của hai người, cậu múc một muỗng nước húp thử.

"Thanh Niên trai tráng dám nói dám nhận" Ông ngoại đã ăn xong chén đầu tiên chuẩn bị múc sang chén thứ hai.

"haha mỏ mày sưng rồi kìa" Xuân Hy cười hơi to nhìn vào môi của Văn Cửu.

"đừng nhìn" Cậu che miệng lại, đứng dậy đi lấy nước.

"ngốc.." Dù biết bản thân không ăn cay được mà lại dặn bà làm món cay chỉ vì cô thích ăn cay. Xuân Hy có chút cảm động muốn khóc rồi.

Ăn trưa xong thì cũng chuẩn bị tới giờ đi học chiều, Văn Cửu không ăn nổi nữa, cậu đã uống nãy giờ hơn 6 ly nước rồi.

"thôi để bà nấu mì cho con nhé!" Bà ngoại có chút tội cho đứa cháu, bà định đứng dậy thì bị ông ngoại ngăn lại.

"cay một chút thì sao chứ, đàn ông đàn ang gì mà-" Ông im lặng ngay khi bà lườm ông.

"dạ cháu ăn được, với uống nước cũng hơi no rồi" môi Văn Cửu sưng phù lên, không biết là do mí mắt cậu mỏng hay do cậu khóc mà khóe mắt đỏ cả lên.

Xuân Hy vô thức muốn vươn tay lên chùi khóe mắt đỏ ửng của cậu nhưng chỉ âm thầm nghĩ thôi... Lần Đầu cô

thấy một Văn Cửu mới lạ đến vậy nên có chút tò mò.

"đừng cố" Xuân Hy chặn tay cầm đũa của cậu lại, rót cho cậu một ly sữa tươi.

"ừm" Văn Cửu ngoan ngoãn buông đũa xuống uống cạn ly sữa.

Cô ước gì có thế chụp lại khoảnh khắc này, thú vị vô cùng!



Dọn dẹp bàn ăn xong xuôi, Văn Cửu chở cô đến trường học. Cậu đã khôi phục vẻ ngoài thanh cao của mình, à môi còn chút sưng....

"hahahah lớp trưởng ơi, cậu mới đi phun môi về đấy à" Giang Liễu cười ra nước mắt, cậu vỗ vỗ bàn nhìn Văn Cửu.

"hahahah" Đám Kiệt Trọc tò mò qua coi cũng không thể nhịn cười:" hôm nay em xin thất lễ với lớp trưởng"

"ồn ào" Xuân Hy cũng cố nhịn cười nhưng thấy cậu bạn bàn trên im lặng nãy giờ chắc đang khóc trong lòng nên cô đứng ra dẹp loạn.

"xấu lắm hả?" Văn Cửu quay xuống nhìn Xuân Hy với vẻ vô cùng đáng thương.

"phụt" Xuân Hy lấy tay bịt miệng mình lại, cô hắng giọng một cái rồi nghiêm túc đáp:" không xấu, nhìn dễ thương

เล็ท"

"ọe" Mấy đứa hóng hớt xung quanh nghe được câu này thì tự biết điều mà giải tán.

"đúng là lứa trẻ yêu đương- ây yaaa" Giang Liễu ôm cái chân của mình:" yêu đương thì thùy mị lại xíu đi"

"yêu đương con khỉ" Xuân Hy liếc Giang Liễu rồi lấy đề cương tiếng anh ra ôn.

"gì thế... vừa thi giữa kì xong mà!!" Giang Liễu nhìn mấy từ vựng lạ lẫm mà Xuân Hy đang học.

"học trước"

Văn Cửu quay lên, cậu sờ nhẹ má mình có chút âm ấm. Nếu có cái gương ở đây thì chắc cậu sẽ thấy được gương mặt đỏ ửng của mình.

"hi class" Giáo Viên tiếng anh bước vào lớp, cô cầm theo một cuổn sổ nhỏ.

"good afternoon teacher" Cả lớp đứng dạy chào giáo viên.

"các em ngồi xuống đi" Cô giáo lật quyển sổ ra:" lớp mình rất vinh dự khi đang dẫn hạng 1"

"đù hạng 1 gì vậy?"

"ngầu vậy"

"hạng 1 số học sinh dưới trung bình môn tiếng anh cao nhất!" Cô thay đổi sắc mặt lườm hết cả lớp:" tôi dễ quá mà, chỉ cần anh chị học bài là sẽ trên 5 điểm dễ dàng thôi! VẬY MÀ CŨNG DƯỚI TRUNG BÌNH"

... cả lớp im lặng cúi đầu, cả Xuân Hy cũng cúi đầu. Đây là môn duy nhất khiến cô phải thấp đầu xuống.

"thế nên là.." Cô giáo bình tĩnh lại, cô nhẹ giọng nói:" tôi đã xin trường mở một lớp phụ đạo dành cho các anh các chị. Danh sách là những người dưới trung bình hoặc ai thấy mình không ổn thì cứ đăng kí thêm. Có cần tôi đọc danh sách không?"

"dạ không!" Giang Liễu la lớn...

"à Giang Liễu, nhân vật có máu mặt nhất lớp mình đây mà. Tôi mong em 0.75 điểm đây sẽ đi học phụ đạo đầy đủ"

Giang Liễu cảm thấy nhục nhã tận trời. Hôm bữa lúc có điểm cậu còn bốc phét với Nhi là cậu được 6 điểm, thế là hai người đã đi công viên chơi với nhau để ăn mừng... vậy mà... vậy mà mọi thứ đều đã bị lộ hết rồ!!!!!!

"dạ em đăng kí học được không cô?" Xuân Hy dơ tay nói.

"được chứ, lớp phó"

"gì vậy, Xuân Hy vậy mà còn muốn học phụ đạo.."

"nó học giỏi mà còn muốn học phụ đạo làm gì?"

"giỏi á?" Cô giáo nghe thấy câu này liền cười khinh:" học giỏi môn nào thì tôi không biết, nhưng riêng môn của tôi thì thành tích bình thường"

"sao hôm nay đi xoi mói lắm thế?" Giang Liễu thì thầm cho Xuân Hy nghe. Cô không đáp mà còn cười nhẹ.

"em muốn đăng kí nữa ạ" Nhân Vật mọi người không ngờ đến đang dơ tay đăng kí học phụ đạo.

"..."

"lớp trưởng điên à..."

"chắc tại có Xuân Hy.."

"lớp này phong trào 10 điểm"

Xuân Hy che miệng cười... mà cô cười vì điều gì chứ??

"càng tốt, em phụ tôi dạy đám này thì càng tốt" Cô tiếng anh cười ha hả như tìm được trợ thủ đắc lực.

Một hồi sau khi kết thúc vấn đề phụ đạo thì cô tiếng anh liên tục gọi Xuân Hy nhắc lại bài cũ.

"em nhớ công thức thì hiện tại hoàn thành không nào?"

"dạ..." Xuân Hy cầu cứu mọi người xung quanh nhưng thằng nào cũng lắc đầu chịu thua.

"chủ ngữ cộng-"

"Văn Cửu!" Văn Cửu nhắc bài cho Xuân Hy bị bắt quả tang:" thôi được rồi, chép phạt 10 lần cho cô" Cô giáo chiếu đáp án lên màn hình.

"chậc" Xuân Hy cầm bút ghi lại công thức. rõ ràng mình học cái này rồi mà tại sao giờ lại không nhớ một cái gì hết là sao?? Rõ ràng hồi kiểm tra giữa kì cô cũng làm đúng câu có công thức này rồi mà??



"mày nên thay đổi cách học" Ra về hai người đối vai nhau xuống bãi giữ xe, Văn Cửu thấy nét mặt đầy ưu phiền của cô nên cậu lên tiếng trước.

"học cách nào chứ..." Xuân Hy thiếu sức sống dựa vào tường.

"bình thường mày có luyện viết câu không?" Văn Cửu đẩy xe tới chỗ Xuân Hy, một tay đặt nón lên đầu Xuân Hy.

"thi thoảng.. nhưng ít lắm"

"đó là vấn đề, mày chỉ học thuộc dạng bài, công thức, từ vựng để kiểm tra thôi chứ không phải học cách làm. Mỗi

lần thi xong thì kiến thức đều bay theo đề thi. Tiếng anh là môn học cần trau dồi hằng ngày cho nên mày phải

luyệnđi luyện lại mọi dạng để có thể nắm chắt cách làm trong tay. Giống với việc làmđi làm lại các dạng toán để

có thể làm được nhiều bài tương tự"

Xuân Hy đơ mặt ra nhìn Văn Cửu, cô búng tay một cái rồi gật đầu nhìn thẳng mắt cậu.

"thì ra là thế" Cô cười tươi, cảm thấy nhẹ nhõm khi vừa được thông não:" cảm ơn nhé!"

"ừm.. có gì không hiểu mày đều có thể hỏi tao mà, Như hồi tuyển sinh ấy" Văn Cửu búng vào trán cô, cậu biết

người con gái này khi nào nước tới chân rồi mới hạ cái tôi của mình xuống đi nhờ sự giúp đỡ của người khác.

"biết rồi mà" Xuân Hy vòng lên xe:" mai đi tập văn nghệ cho mấy đứa kia phải không?"

"đúng rồi" Văn Cửu nổ máy xe, cậu lái xe ra khỏi cổng trường:" hẹn ở ngoài công viên"

"Hả?? nhiều người sẽ nhìn lắm"

"tụi nó kêu tập trong nhà thằng Kiệt quài thì hơi ngợp."

"à..."

Xuân Hy về tới nhà thì liền chạy lên kể cho mẹ nghe về ông bà ngoại của Văn Cửu. Cô còn đặc biệt nhấn mạnh là

bà ngoại Văn Cửu NÃU ĂN RẤT NGON.

"ừ thế con qua nhà Văn Cửu ăn cơm chiều đi"

"ơ meeee"

"e hèm, ăn nhiều vào" Ba Xuân Hy gắp cho cô một cục thịt.

"có chuyện gì nữa hả ba..." Xuân Hy thuộc chiêu này của ông rồi, mỗi lần có chuyện gì thì mới gắp đồ ăn cho cô.

"thì.. tháng tới là giải thành phố, ba có coi sơ qua các vòng rồi.." Ông gắp một cục thịt đưa vào miệng mình xong

mới nói tiếp:" thì ba thấy các đối thủ không phải dạng như ở giải quận đâu"

"ừ thì sao ba" Xuân Hy khó hiểu nhìn ông.

"có vẻ sẽ nguy hiểm nên là-"

"khôngggg" Xuân Hy bịch tai lại. Cô đã nôn đi đấu biết bao lâu rồi, giờ là cơ hội tốt để cô tỏa sáng mà!!

"ý ba là con cần thay đổi cách chiến đấu" Ba Xuân Hy day day huyệt thái dương:" không thể nào mà lên sàn đấu cứ cà rỡn thế được!"

"dạ con biết rồi.. à ba biết con gái của Nam Thái Cường cũng tham gia đợt này là ai không?"

"ba có coi video cô bé đó đấu rồi" Ba Xuân Hy đưa điện thoại cho cô xem:" nhóc Xoài gửi cho ba đấy, con xem rồi nhận xét cách chiến đấu của người này cho ba nghe"

Xuân Hy cầm điện thoại của ba lên, Mẹ Cô kế bên cũng nghiêng qua coi chung. Trong video là một trận đấu MMA ở nước ngoài giữa một cô gái Châu Á và một cô gái người Châu Phi.

*MMA: võ tự do*

Trước khi vào trận, Cô gái người Châu Á còn tươi cười nói gì đó với đối thủ. Nhìn qua khẩu hình miệng thì có lẽ là:"you so pretty"

Cô gái Châu Phi ngại ngùng cười rồi nắm lấy tay đối thủ. Có vẻ đây sẽ là một trận đấu mang đậm tinh thần thể thao... Nhưng không, ở phút thứ 4 thì máu đã chảy khắp sàn đấu.

Tuy tiếng còi kêu dừng lại của Trọng Tài được phát lên nhưng Cô gái người Châu Á kia cứ như một con thú mất kiểm soát đánh liên tục vào mặt đối thủ nằm bất động trên sàn. Những hỗ trợ viên xung quanh phải lên tách hai người ra thì trận đấu mới dừng lại.

Cô gái Châu Á đeo trên người tấm huy chương chiến thắng, cô ta nở một nụ cười hiền hậu nhìn khán giả.

Cô gái Châu Phi tuy đã được sơ cứu cầm máu nhưng vẫn không thể tự đứng lên được, cô được huấn luyện viên đặt lên xe lăn dẫn lên sàn đấu.

trọng tài nắm tay hai cô gái, mặt vô cùng phẫn nộ vì hành vi không có tinh thần thể thao của cô gái kia nhưng khi công bố chiến thắng phát lên thì ông nắm lấy tay của cô gái Châu Á lên cao.

"và người chiến thắng trong trận đấu này là NAM THƯƠNG!!! •

mọi người ở khán đài đều chế giễu và khinh thường cô, có người còn ném những ly nước lên sàn đấu nhưng cô chỉ cười đáp lại bọn họ.

"con thấy sao?"

"quá tàn nhẫn" Xuân Hy siết chặt điện thoại trong tay, lòng thì nóng như lửa đốt.