Trên cánh tay tuyết trắng của công chúa Sama đột nhiên xuất hiện một lỗ máu như ngón út, nhìn qua có vẻ rất dữ tợn, mà Hạ Thiên vừa rút tay, trên tay có vết máu, rõ ràng không phải là ai khác làm ra, chính là Hạ Thiên làm ra, vừa rồi hắn vừa mới đâm một lổ thủng trên tay nàng.
Công chúa Sama cảm thấy rất đau, nhưng không phải đau trong người, là đau trong lòng, vì nàng nghĩ mãi mà không rõ, vi sào Hạ Thiên lại làm như vậy với mình? Dựa theo lời của vị giáo viên kia thì nàng đã giao thứ quý nhất cho hắn, đáng lý hắn phải sủng ái nàng mới đúng chứ? Vì sao lại có kết quả khác biệt thế này?
Hạ Thiên không trả lời, biểu hiệ của hắn lúc này lại rất ngưng trọng, điều này rõ ràng là không bình thường. Phải biết rằng vài giây trước đó hắn còn đang sung sướng hưởng dụng cô công chúa, mà bây giờ bọn họ vẫn đang kết hợp với nhau, tay trái của hắn vẫn còn giữ lấy eo của nàng. Cũng vì vậy mà nàng dù có đau và nới lỏng một tay vẫn bám lấy người hắn mà không rơi xuống.
Nhưng bàn tay phải của Hạ Thiên lúc này rất quỷ dị, cũng không phải quỷ dị vì trên tay có máu tươi, mà lòng bàn tay của hắn chợt xuất hiện một thứ gì đó rất quỷ dị. Lúc đầu thứ này cũng không lớn, đại khái là một hạt châu như một viên thủy tinh, nhưng lúc này tốc độ dần bành trướng, khoảnh khắc sau đã to như nắm tay.
Bên trong khối không khí có vẻ rất quỷ dị, hình như có vài khí thể đang dùng tốc độ rất nhanh để cuộn trào bên trong, chúng nó giống như muốn bùng phát. Nhưng đáng tiếc là bên ngoài khối không khí có một lực lượng cực mạnh cản trở những khí thể kia bùng phát, vì vậy cũng không thể nào liên tục biến tướng với tốc độ cao. Một lúc sau khối không khí mới lớn bằng quả bóng, hơn nữa còn có vẻ còn tiếp tục lớn hơn.
Công chúa Sama vừa rồi còn cảm thấy rất uất ức, nhưng lúc này nàng cũng cảm thấy tình huống không đúng, nàng không nhịn được phải hỏi một câu:
- Chồng, đó là cái gì?
Đáng tiếc là Hạ Thiên vẫn không trả lời công chúa Sama, thực tế lúc này hắn đang đứng ở trong trạng thái cực kỳ nguy hiểm, hắn căn bản không có tinh lực trả lời vấn đề của nàng, đơn giản vì hắn đang áp chế một vụ nổ.
Hạ Thiên cũng không phải lần đầu tiên gặp phải vụ nổ, với năng lực của hắn vào lúc này thì nổ cũng không ảnh hưởng gì. Nếu nói một cách không quá khoa trương, dù có một tấn bom nổ tung thì hắn sẽ không quan tâm, hắn có thể bỏ đi ngay, cũng có thể chống đỡ mà không bị thương.
Nhưng vấn đề là bây giờ Hạ Thiên gặp phải một quả bom không bình thường, là một loại rất đặc thù, thứ này cắm vào trong tay công chúa Sama, đúng lúc hai người đang "hoạt động" thì nó lại muốn nổ tung.
Nếu là người khác bị một quả bom gài trong người phát nổ thì chắc chắn phải chết, nhưng công chúa Sama lại rất may mắn, vì người đàn ông của nàng là Hạ Thiên, vì vậy khoảnh khắc khi khối bom phát nổ thì hắn đã thấy được, sau đó dùng chân khí đâm vào tay nàng, lấy quả bom vừa nổ ra ngoài. Vì thế mà cánh tay nàng không có vấn đề gì, chỉ có một lỗ máu nho nhỏ mà thôi.
Nhưng tình huống của Hạ Thiên cũng không ổn, uy lực của quả bom nho nhỏ này cũng tuyệt đối không nhỏ, hoàn toàn vượt qua sức tưởng tượng của hắn. Vì thế hắn không thể không dùng tất cả công lực chống lại quả bom này, hắn dùng băng hỏa linh khí để bao quanh khối cầu, để vụ nổ chỉ có thể ở bên trong mà thôi.
Lúc bắt đầu thì Hạ Thiên cảm thấy với năng lực của mình, muốn trực tiếp hấp thu lực lượng cũng không khó, nhưng hắn nhanh chóng phát hiện lực lượng của vụ nổ này vượt qua phạm vi khả năng khống chế của hắn. Lúc đầu khối cầu chỉ nhỏ như hạt châu, sau vài giây đã như trái bóng đá, thậm chí là trái bóng rổ. Hắn biết mình không thể tiếp tục dùng biện pháp này, vì thế hắn phải bỏ bớt lực áp chế.
Hạ Thiên lập tức thả công chúa Sama ra, sau đó hắn chạy ra khỏi phòng tắm, cũng không chạy khỏi Yêu Tinh Biệt Uyển mà phóng lên trời. Khi hắn cách mặt đất một ngàn mét thì vung tay ném quả cầu ra ngoài.
- Đùng!
Quả cầu nổ tung trong không trung, luồng sóng khí khổng lồ cuốn về phía bốn phương tám hướng, mà Hạ Thiên cũng dùng tốc độ cực nhanh để rơi xuống, nháy mắt đã quay về phòng tắm trong Yêu Tinh Biệt Uyển.
Khoảnh khắc này công chúa Sama ngồi xuống đất, đến bây giờ nàng vẫn chưa hiểu có gì xảy ra. Hạ Thiên chợt bỏ đi ném nàng xuống sàn nhà tắm, điều này làm nàng cảm thấy thương tâm, không khỏi khóc lên.
- Vợ công chúa, đừng khóc, sẽ hết đau ngay thôi.
Hạ Thiên cuối cùng cũng chạy về, hắn lấy ngân châm đâm lên cánh tay của công chúa Sama, sau đó tiếp tục an ủi: