Hợp Đồng Hôn Nhân 100 Ngày

Q.1 - Chương 40: Người trên ảnh bìa




Đài Bắc



Tại biệt thự trên núi Dương Minh có một người thiếu nữ sang trọng và quý pháiđang tiến vào buổi tiệc sinh nhật.



Trên chiếc bánh sinh nhật cao năm tầng do chính tay đầu bếp nổi tiếng làm đãthắp đầy mười chín cây nến, nụ cười xinh đẹp của người thiếu nữ dưới bộ lễ phụcChannel đã nhận được rất nhiều lời khen ngợi của mọi người xung quanh cùng vớivô số những món quà quý giá, nào là xe ôtô, túi xách hàng hiệu, trân châu,…Không còn nghi ngờ gì nữa cô chính là chủ nhân của buổi tiệc sinh nhật này, mộtnàng công chúa luôn nhận được sự chú ý của người khác, cô sống trong một thếgiới cổ tích mà ai ai cũng đều mơ ước đến.



Và tại một nơi khác ở Đài Loan, khách sạn năm sao của huyện Hoa Liên.



Căn phòng cũng sang trọng, nhưng lại thiếu đi không khí náo nhiệt và bóngdáng con người, chỉ để lại cả căn phòng một màu đen u ám, lạnh lẽo cùng với tâmtrạng thấp thởm không yên của một người con gái.



Cây kim giây hướng đến mười hai giờ chầm chậm chuyển động, cô đếm thầm:“năm…bốn…ba….hai…một…”



“Uất Noãn Tâm, sinh nhật vui vẻ nhé!” trong bóng tối, cô nói nhỏ với bản thânmình, muốn tặng cho tuổi mười tám của mình một nụ cười, lại kìm không được đauxót trong lòng, ngày sinh nhật cũng chính là ngày cô bán đi đêm đầu tiên củachính mình, thật là trớ trêu biết bao nhiêu!



Trong mắt hiện lên một nỗi đau đớn, cô phải cố chịu đựng, không cho phép bảnthân rơi nước mắt, cô tuyệt không thể chọc giận ông chủ khiến ông ta không vui,nếu không mẹ cô sẽ…



Mẹ đã nằm viện hơn một tháng, nhưng tình trạng của căn bệnh suy tim dườngnhư chẳng có một chút chuyển biến nào, ngược lại còn ngày càng tệ hơn, bác sĩnói rằng chỉ có phẫu thuật thay tim thì mẹ cô mới có cơ hội sống tiếp tuy nhiêntỉ lệ thành công lại rất thấp, mặc dù cô không cách nào kiếm ra số tiền phẩuthuật cao như thế, nhưng cô tuyệt đối không bỏ cuộc.



Thậm chí là đem bán chính mình!



Bởi vì cô là một xử nữ, cho nên ông chủ đồng ý trả cô một triệu, chỉ cần cóthể làm vui lòng vị khách quan trọng của ông ta là được, đó chính là người đànông cô phải hầu hạ tối nay! Bất luận người đó ở trên giường có đưa ra bất cứ yêucầu gì, cô điều phải ngoan ngoãn nghe theo, bởi cô rất cần số tiền này!



Tiếng bước chân ngày càng gần, làm cho tâm trạng của cô kích động, đã đến lúcrồi phải không?




Cửa mở ra, ánh sáng ở hành lang chiếu vào bóng dáng của một người đàn ông,đang hướng đến dáng vẻ gầy gò mảnh mai của cô hoàn toàn được che đậy trong bóngtối, giống như một con thú nhỏ sợ hãi đang run rẩy của một kẻ sắp hiến thân. Anhrất cao, nhưng cũng không thiếu phần mạnh mẽ, trên người anh khoát lên một bộ âuphục sang trọng, ngay cả dưới ánh sáng mờ ảo cũng toát lên vẻ cao quý cùng kiêungạo của anh.



Cô không nhìn rõ được mặt của anh, chỉ có vài tia sáng phản chiếu lên khuônmặt đó, tạo thành một bóng đen hoàn mỹ nhưng khi ánh mắt của anh từ trên caonhìn nghiêng xuống căn phòng, cả người anh tản ra một loại khí chất cao quý, làmcho cô cảm thấy run sợ đồng thời hồi hộp đến mức phải nắm chặt lấy hai bàn taylạnh ngắt của mình, không tự chủ cất cô tiếng nói: “Đừng bật đèn…xin anh…”



Vừa dứt lời xong, cô hối hận đến mức muốn cắn đứt cái lưỡi của mình.



Nếu vì lý do đó mà khiến anh không vui, vậy tiền phẫu thuật cho mẹ cô sẽ…côthật lố bịch mà, đã đi đến bước đường này rồi, vẫn còn muốn giữ lại một chút tônnghiêm cuối cùng cho chính mình.




Nhưng anh thực sự đã dừng tay lại, ánh mắt sắc bén hướng đến bóng dáng củacô, làm cho hô hấp của cô bất thình lình trở nên gấp gáp.



Quả nhiên lão già kia đã cất công chuẩn bị cho anh “món quà” này,một giọngnói mỉa mai hiện lên trong đầu của Nam Cung Nghiêu, phàm là những người đã từnghợp tác làm ăn với anh đều hiểu rõ, anh không thích tham gia bất kỳ buổi tiệcrượu nào tại hộp đêm cả, cho nên bọn họ chỉ còn cách là trực tiếp mang người đẹpném lên giường tặng cho anh.



Theo thường lệ, anh sẽ đuổi đi mà không thèm ngó ngàng đến, bởi vì anh chánghét sự dơ bẩn của những cô gái đó, thậm chí ngay cả xữ nữ, vì tiền mà bán thânthể mình, làm cho anh cảm thấy thật buồn nôn.



Nhưng đêm nay, anh quyết định phá lệ!



Có lẽ bởi vì anh đã uống say mất rồi, cũng có lẽ do dục vọng kìm nén đã quálâu chăng, hay cũng có thể do ngày này của mười sáu năm trước, anh nhìn thấy côấy, anh không muốn trải qua những ngày tháng cô đơn một mình nữa…



Cũng có thể, người con gái đang run rẩy ngồi cuộn tròn trong góc ngay trướcmắt anh …đột nhiên khiến trong anh gợi lên một cảm xúc mà chính anh đã đánh mấttừ rất lâu đó là…lòng thương xót!



Nói tóm lại, anh muốn cô!