Hưu Phu Kí: Hoàng Thương Tướng Công

Chương 74




Edit: Ring.

Vấn đề này khiến đôi mắt Bùi Vũ Khâm nhất thời trở nên sâu thẳm, nhưng không phải vẻ lạnh lùng băng giá mà là tình cảm ấm áp.

Trong đôi mắt đó có một cỗ dịu dàng, tựa như đang hoài niệm. Bùi Vũ Khâm như vậy khiến Giang Mộ Yên không khỏi sinh ra mấy phần ảm đạm trong lòng.

(R: Lục Tử Yên là vai phản diện, xin nhắc lại, Lục Tử Yên là vai phản diện. Đừng để bị bạn Khâm lừa).

Đúng vậy, nàng không phải đã hỏi một vấn đề quá vụng về sao?

Nếu không phải rất thâm tình, tại đất nước cùng thời không mà ba vợ bốn nàng hầu là chuyện bình thường này, chỉ cưới một nữ tử làm vợ đã là chuyện khó gặp, mà Bùi Vũ Khâm, sau khi thê tử qua đời đã nhiều năm lại chưa từng nạp bất kì nữ nhân nào. Vậy cũng đủ chứng minh hắn thâm tình với thê tử đã mất đến mức nào.

Tuy ghen tị với một người đã mất thật sự rất không phúc hậu, còn có vẻ quá hẹp hòi, nhưng nàng lúc này thật sự không thể không ghen tị với nữ nhân là mẫu thân của Dạ Tập kia, sau khi qua đời đã nhiều năm mà vẫn còn có một nam nhân tưởng niệm nàng đến vậy, vì nàng mà mang thân phận người không vợ.

Nam nhân như vậy ở hiện đại cũng đã rất ít, huống chi là ở thời cổ đại để ý chuyện con nối dòng như thế này, vậy càng chứng minh Bùi Vũ Khâm đáng quý đến mức nào!

Nam nhân như vậy, bảo nàng ngừng thích hắn nàng cũng làm không được a.

Giang Mộ Yên lúc này không thể không ảo não vì bản thân đã hãm quá sâu.

Vì sao người này ngoại trừ đẹp mắt lại còn thâm tình đến vậy chứ?

Nàng là nữ tử trí tuệ đến từ hiện đại, cuộc sống ngắn ngủi hai mươi tám năm ở đời trước, tư vị yêu đương một lần cũng chưa nếm qua, càng miễn bàn chuyện kết hôn sinh con.

Nhưng chưa từng trải qua đâu chỉ có mỗi một chuyện này, cho nên nàng mới khát vọng muốn sống lại.

Đó là hy vọng sau khi sống lại, những chuyện nên trải nghiệm mà đời trước chưa làm được, nàng đều có thể thử một lần, cho dù có rất nhiều khó khăn cùng khổ sở, nàng cũng cam tâm tình nguyện.

Mà trong đó, tình yêu cùng gia đình là phần nàng khát khao nhất.

Nhưng là bất hạnh sống lại ở thời không cổ đại này khiến nàng, người nhận chế độ giáo dục một vợ một chồng mà lớn lên, cơ hồ ngay lúc hiểu được tình cảnh của mình cũng đã xác định chuyện như ‘một đời một kiếp một đôi’ là hy vọng xa vời cỡ nào.

Hơn nữa khi biết Bùi Dạ Tập, vị hôn phu hiện tại của thân thể này đã có chín tiểu thiếp, trong lòng nàng càng phẫn nộ cùng vô lực.

Tình cảm trong suy nghĩ của nàng là vô cùng thuần túy và duy nhất!

Nàng không thể dễ dàng tha thứ một nam nhân miệng nói yêu nàng nhưng lại ôm một nữ nhẫn khác trong lòng. Vị hôn phu này một chút cũng không yêu nàng, nàng cũng không cần vì hắn mà ủy khuất chính mình.

Cho nên cơ hồ chỉ trong nháy mắt, nàng đã quyết định muốn tự do, không muốn bị cọc hôn ước này trói buộc!

Sau đó, nàng thậm chí còn nghĩ xem nếu thật sự có thể thành công rời khỏi Bùi gia thì nàng nên làm gì mới có thể tiếp tục sống.

Nhưng vận mệnh lại cố tình đùa giỡn với nàng—khiến nàng vừa gặp đã yêu người không có khả năng nhất, vào lúc không thích hợp nhất.

Giang Mộ Yên thật sự có cảm giác khóc không ra nước mắt!

Sau khi biết được thân phận của Bùi Vũ Khâm, nàng không phải không hiểu thích hắn như vậy là chuyện không lí trí, không thích hợp đến cỡ nào, cũng không phải chưa từng có ý định kháng cự lại bản thân, nhưng thật sự là không dễ dàng!

Mà cả quá trình này bất quá có hai ngày, bọn họ cũng chỉ mới gặp mặt hai lần mà thôi. Thậm chí trước khi Bùi Vũ Khâm đến tìm nàng hôm nay, nàng còn không nói ra được rốt cuộc mình thích hắn ở chỗ nào.

Trên thực tế Bùi Vũ Khâm hắn cái gì cũng không có làm, nhưng loại chuyện vừa gặp đã yêu này đôi khi là vớ vẩn lại không có lí do như vậy.

Cho nên nàng chỉ có thể nói một câu mà ở hiện đại rất phổ biến, đó là: ‘Thích chính là thích, không cần lí do’.

Nhưng là hôm nay, giờ khắc này, Giang Mộ Yên lại có thể chân chính nói ra lí do đầu tiên khiến nàng không thể kháng cự cảm giác thích hắn, chính là: thâm tình.

Một nam nhân có thể làm đến vậy cho vong thê đã qua đời nhiều năm như hắn còn chưa đủ để một đốn ngã một nữ nhân sao?

Hoặc đổi một cách nói có vẻ thiên về hiệu quả cùng lợi ích hơn chính là trên người Bùi Vũ Khâm, Giang Mộ Yên cảm nhận được tất cả những ưu điểm, khí chất cùng nội hàm mà nàng hy vọng trượng phu tương lai của mình nên có.

Hắn tuấn mỹ hơn người, tao nhã có lễ. Hắn khí chất ôn nhuận, vô cùng khoan dung. Hắn thâm tình khó đổi, còn yêu thương tiểu bối. Hắn phẩm tính cao thượng, lại bình dị gần gũi. Cơ hồ là tất cả các ưu điểm không thể tập trung trên một người, trong mắt Giang Mộ Yên, Bùi Vũ Khâm đều có hết.

Nàng thật sự rất hoài nghi, nam tử như vậy làm sao có thể sinh ở nhân gian, đúng ra nên là trên trời mới phải! Hắn hoàn toàn xứng với hai chữ ‘hoàn mỹ’.

Vừa nghĩ đến đây, Giang Mộ Yên không khỏi có chút tự ti. Bùi Vũ Khâm như vậy, nàng nắm chắc bao nhiêu phần có thể động đến trái tim nhiều năm qua chỉ chờ một mình vong thê của hắn?

Giang Mộ Yên quá mức nhập tâm với suy nghĩ của mình, vì vậy liền để lọt mất ánh mắt rõ ràng, bình tĩnh mà sắc bén xuất hiện ngay sau những tình cảm ấm áp của Bùi Vũ Khâm.

Nếu lúc này Giang Mộ Yên ngẩng đầu thấy được, nàng tuyệt đối sẽ không cho rằng ánh mắt như vậy của Bùi Vũ Khâm là đang cực độ hoài niệm vong thê, tiếc là nàng lại không nhìn đến.

Cho nên rất nhiều lúc, hiểu lầm là phát sinh như vậy!

Mà thật lâu sau này, Giang Mộ Yên mới biết những nhận thức, đánh giá ban đầu của nàng với tính cách của Bùi Vũ Khâm là tuyệt đối sai lầm.

Bất quá khi đó đã không còn kịp nữa, nàng đã sớm chìm quá sâu, không thể tự kiềm chế!