8h50 a.m
Chiếc xe ô tô chạy bon bon trên con đường cao tốc. Trong xe, Yui nhìn ra ngoài, thả hồn theo cơn gió buổi sớm. Ông mặt trời lúc này đang đạp xe đi dạo, đến đâu cx " Hello " chào ngày mới bằng những tia nắng ấm áp màu vàng nhạt.
Yui thở dài, không biết lần này là lần thứ mấy nx. Cô vẫn không thể ngờ mọi chuyện lại xảy ra quá nhanh đến nỗi... cô không thể tưởng tượng nổi nx. Không biết gia đình này có hài lòng với việc cô đến ở nhờ không nx, chứ không thì chắc cuộc đời còn đau khổ dài dài. Yui hạ tấm kính chắn xuống. Từng làn gió mát thổi vào làm mái tóc màu xanh ngọc của cô khẽ bay. Chuyện chuyển nhà cx đc nhưng cớ sao phải chuyển trường chứ. Cứ để cô ở yên trường cũ là đc rồi, cùng lắm là một ngày mất 2 tiếng cả đi lẫn về thôi. Nhưng mục đích chính là để đỡ phải chạm mặt người trong căn nhà kia. Mãi ngẩn ngơ mà Yui không biết mình sắp đến nơi.
_ Thưa cô - Người tài xế quay xuống - Đã tới nơi rồi.
Yui giật mình, quay trở lại với hiện thực. Cô bước xuống xe, lôi theo đống hành lý xuống. Chiếc xe khuất dần. Yui đứng trầm ngâm, đánh giá nơi ở mới của mình.
_ Đây mà là... nhà sao? - Yui tự lẩm bẩm.
Căn nhà, à, đúng hơn là 1 tòa lâu đài nằm bên con đường cao tốc. Nếu nhận xét khái quát thì chỉ có 1 từ duy nhất để miêu tả: " lộng lẫy ". Cánh cổng cao, to, nhìn có vẻ như đc mạ vàng. À, nói tòa lâu đài " lộng lẫy " thì không đúng bởi cái cánh cổng to lù lù chắn hết rồi còn đâu. Đã thế, 2 bên còn có tường và theo như Yui ước lượng thì nó cao ít nhất là 2m. Trông như kiểu nhà tù vậy ( Bon: Nhà tù có cổng mạ vàng à? Reii: Nhà tù gì mà giàu zậy nè???). Nuốt nước bọt xuống, Yui quyết định nhấn chuông cửa.
" Kính... Coong "
Tiếng chuông cửa trong trẻo vang lên. Rất nhanh sau đó, cánh cổng từ từ mở ra, 1 cô hầu gái đứng trước mặt Yui.
_ Xin hỏi tiểu thư đây là... - Cô hầu gái hỏi
_ À, em là Koharu Yui. - Yui nhanh nhảu trả lời
Cô hầu gái " À " lên một tiếng rồi mỉm cười vui vẻ.
_ Mời cô vào, chúng tôi đang đợi cô đấy ạ.
Yui cx mỉm cười đáp trả. Xem ra cô giả bộ thục nữ cx đc đấy. Nghĩ rồi cô mau chóng theo cô hầu gái kia vào " lâu đài ". Nhà này công nhận đẹp thật. Giờ cô mới đc thấy ngôi nhà gần như vậy. Sân đc lát gạch cao cấp. Hai bên đường dẫn vào ngôi nhà đc trồng rất nhiều loài cây và hoa, mà toàn hoa quý thôi nha. Không ngờ có ngày mình lại đc sống ở đây, nằm mơ cx chẳng đc. Tuy nhà mình không phải là nghèo nhưng tự nhiên lại đc sống như 1 tiểu thư thì còn gì = nx. Yui nghĩ thầm rồi khẽ cười làm cô hầu gái đi đằng trc không khỏi thắc mắc. Chẳng mấy chốc mà họ đã đến trc của nhà. Cô hầu gái quay lại nói:
_ Mời cô vào. Hành lý của cô thì cứ đưa cho tôi, tôi sẽ mang nó lên phòng cho cô.
Yui khẽ gật đầu. Bây h cô muốn đc tham quan ngôi nhà này. Đi từ nãy đến h mỏi cả chân. Ngắm cảnh ngoài đủ rồi thì cx nên nhìn cảnh bên trong chứ nhỉ. Yui lại theo cô hầu gái vào trong nhà.
_ Ông bà chủ đang ở trong phòng khách ạ. Tôi sẽ lên xếp đồ cho cô - Cô hầu gái nói.
_ Ấy, chị không cần xếp đâu. Em xếp là đc rồi - Yui vội ngăn lại.
Cô hầu gái gật đầu. Yui lon ton chạy vào phòng khách.
_ Ấy, Yui-chan phải không? - Có tiếng nói của 1 cô gái vang lên khi Yui đang định mở cửa.
_ V... Vâng - Yui gật đầu.
Cô gái ấy mỉm cười rồi tiến lại chỗ Yui, kéo cô đi thêm vài bước nx, dừng lại trc 1 căn phòng khác.
_ Phòng khách đây.
Yui gượng cười, mặt đồng thời cx đỏ lên.
_ Chắc mấy người hầu không dẫn em nên mới bị nhầm. - Cô gái vui vẻ nói rồi mở cửa.
ঔгєเเ❄๓เภค๓๏t๏➻❥ ঔгєเเ❄๓เภค๓๏t๏➻❥ ঔгєเเ❄๓เภค๓๏t๏➻❥
Nhanh thật, vậy là đã hết chap 3 rồi đấy! Tuy rằng mấy chương đầu sẽ hơi nhàm một chút nhưng mong các bạn sẽ theo dõi câu chuyện của mình. Các bạn hãy theo dõi, đề cử, góp ý kiến để truyện đc hoàn chỉnh hơn và chúng mình có thêm động lực để viết tiếp truyện nhé! Yêu mọi người.
Thân ái: ঔгєเเ❄๓เภค๓๏t๏➻❥
Có thắc mắc gì các bạn hãy liên hệ với mình qua nick fb Rin Kirigoya nhé! Đây là link: