Khoảng Cách 1000 Bước Chân

Chương 10: Gai góc




"Với tư cách là một người đại diện, chị không mong em sẽ vì yêu đương mà đánh rơi sự nghiệp." Phương Kiều nghiêm túc nói, "Còn với tư cách là một người chị đã trải qua tình yêu nam nữ và hôn nhân gia đình, chị càng không mong em sẽ sớm quen bạn trai một cách chóng vánh mà không suy nghĩ."



Nghe những lời này, Bạch Anh lại ngẫm nghĩ một lúc về bản thân mình thế nào. Năm nay cô mới 20 tuổi, trước kia cũng chưa trải qua mối tình nào. Cô thích đọc tiểu thuyết ngôn tình, nhưng lại vì tự ti mà không dám thích ai, tự bản thân không có cảm giác an toàn. Từ sau khi ký hợp đồng thực tập sinh với Hotshot Media, học được cách chăm sóc bản thân, giảm cân, làm đẹp thì lại không có thời gian để nghĩ đến mấy chuyện yêu đương như thế nữa.



Vì độ tuổi đã quá lớn để làm thực tập sinh, nên mỗi ngày cô đều phải nỗ lực tập luyện, trau dồi hoàn thiện bản thân để chuẩn bị tinh thần ra mắt mặc dù không biết là chờ tới khi nào. Không luyện tập thì phải tới trường đi học để không bỏ lỡ quá số tiết, đi học để làm bài kiểm tra, tiểu luận, luận văn. Thời gian tới trường không nhiều, Bạch Anh cũng không tham gia nhiều các hoạt động của trường của khoa, không thân thiết với bạn nam nào. Trong công ty thì chỉ có một mình cô là thực tập sinh, càng đừng nói sẽ thân thiết với người bạn nào đó. Các nghệ sĩ trong công ty tuy ít nhưng lại chất lượng, không có người yêu vợ con thì chỉ tập trung vào làm việc, cũng không có ai kiểu "mồi chài" như trong phim. Còn Lâm Phong, anh là kiểu người thân thiện, hay tới studio sáng tác, hơn nữa anh còn từng cứu cô một mạng. Hình như, cô cũng chỉ tạm gọi là thân quen với Lâm Phong thôi.



Còn chuyện yêu đương thì...



Nghĩ thế, tự dưng mặt cô đỏ bừng lên.



Nhìn Bạch Anh như thế, Phương Kiều chỉ đành thở dài một cái.



Tối đó, Phương Kiều gửi cho cô lịch trình của hai tháng cuối năm. Thực ra thì cũng không có gì nhiều. Một tuần sau thì đi chụp ảnh và quay quảng cáo điện thoại với Lâm Phong, quảng cáo này kéo dài hai ngày. Quay xong thì tới kiểm tra tháng, sau đó là tập luyện với cường độ thấp. Tháng 12 thì tập trung đi học để thi cuối kỳ thôi.



Còn chuyện nhà ở, cả Bạch Anh và Quách Ái Trân đều đã trao đổi qua với công ty. Đợi tháng 1 năm sau, hai người sẽ nhất trí dọn khỏi khu trọ này.



Ngày hôm sau, Bạch Anh lại khăn gói sách vở tới trường đi học. Các chuyên ngành ngôn ngữ thường nhiều nữ hơn nam, lại cộng thêm chuyện nữ sinh thường hóng hớt chuyện showbiz nhiều hơn nam sinh. Bằng một cách nào đó, Bạch Anh liền trở thành sinh viên nổi tiếng nhất trường, mỗi ngày đều có thể có người tới xin cô chụp hình. Tình trạng này còn nhiều hơn sau khi buổi biểu diễn Quỷ Thê với Troy D được công chiếu.



Phương Kiều nói tình trạng này là khá tốt, có thể có tác dụng lớn với con đường lưu lượng sau này. Bạch Anh cũng từng lên mạng nhìn qua, quả thực đã có vài nhóm fan được thành lập, tuy thưa thớt nhưng hiệu quả tuyên truyền cũng không tồi.



"Bạch Anh, học kỳ sắp tới trường có liên hoan văn nghệ, cậu có muốn tham gia với chúng mình không?"



Vai bị chạm nhẹ, Bạch Anh ngước mặt lên nhìn. Đó là hoa khôi của khoa Anh, vô cùng nổi tiếng của trường. Chẳng qua là thời gian này độ nổi tiếng đã bị Bạch Anh lỡ tay đoạt mất, có không ít tin đồn nói rằng Bạch Anh và hoa khôi xích mích với nhau.



Nhưng thật ra, Bạch Anh cũng thấy có vẻ như bạn hoa khôi này không thích cô thật.



Bạch Anh từ chối thân thiện: "Xin lỗi cậu, chuyện này mình phải hỏi người đại diện, mình không thể tự do quyết định được."



Quả nhiên, sau khi hoa khôi nghe vậy thì bĩu môi, lại tỏ vẻ tiếc nuối, khách sáo mấy câu rồi rời đi. Ban đầu Bạch Anh còn tưởng mình nghĩ xấu cho người ta, không ngờ chỉ một lúc sau, cô lại nghe nhóm bạn này nói xấu cô trong nhà vệ sinh, nơi thường bắt đầu của những câu chuyện hóng hớt.




"Còn tưởng mình là nghệ sĩ nữa chứ. Xùy, cái gì mà hỏi người đại diện, đúng là làm giá mà."



"Chứ còn gì nữa. Nếu không phải Tiểu Bình sợ cô ta không đủ điểm rèn luyện mới rủ tham gia thì còn lâu tớ mới tới bắt chuyện với cái loại bán cả nhà đổ cả đống tiền đi đào tạo làm thực tập sinh đấy."



"Tiểu Bình, tớ dám cá là mấy bài đăng trên mạng là cô ta tự thuê người để PR mình đấy. Tội bạn tôi quá đi."



"Không sao, mấy cái thứ phù phiếm đó tớ không quan tâm đâu."



"Còn chẳng biết có ra mắt được không, có kiếm ra tiền không mà làm cao không biết. Nhớ hồi năm nhất, trời ơi, cả người tròn vo như trái bóng mà cứ thu lu một chỗ. Giảm cân rồi bôi cả đống thứ mỹ phẩm lên mặt lại tưởng mình thành mỹ nữ hay sao. Cứ mỗi lần thấy cả đám người xin chụp ảnh là tớ lại thấy buồn cười, hừ."

"Ai nha, người ta có ông chủ lớn đằng sau người ta có quyền làm cao, có quyền nổi tiếng mà, ha ha ha..."



Bạch Anh tự nhận mình là một quả hồng mềm, nhưng không phải cô lúc nào cũng có thể cho bất kì ai sờ nắn! Trong lúc nóng máu, Bạch Anh liền quyết định làm một việc đầu tiên trong đời.



Cửa nhà vệ sinh bật mở khiến mấy cô bạn sững sờ, hoa khôi cũng trợn mắt lên nhìn Bạch Anh thản nhiên tới bồn rửa tay. Dĩ nhiên, chẳng ai muốn mình nói xấu mà bị nhân vật chính nghe được cả.



Bạch Anh mở vòi nước, động tác rửa tay cũng chậm lại: "Làm thực tập sinh không phải muốn làm gì thì làm, cũng như không phải ai muốn cũng có thể làm. Giảm cân, dùng mỹ phẩm cũng là làm đẹp, cũng phải nỗ lực để học tập rất nhiều. Ra mắt hay không, thành công hay không là chuyện của tương lai, cũng là chuyện của mình, nhưng đó cũng là một nghề nghiệp, một công việc, không ai biết trước được."

Cô tắt vòi nước, nhìn thằng vào bốn cô bạn bên cạnh, nở nụ cười thân thiện: "Mình không bán mình bán nhà để đi làm thực tập sinh. Khi ký hợp đồng cũng là lúc mình chấp nhận cõng khoản nợ trên người, và mình đang chăm chỉ để trả khoản nợ đó cho công ty. Các cậu không cần lo lắng việc mình sẽ làm bẩn thanh danh sinh viên trường mình." Sau đó Bạch Anh quay sang hoa khôi, nói: "Cảm ơn Tiểu Bình đã lo lắng cho mình, nhưng mình đã đàm phán với trường học về vấn đề điểm rèn luyện và chuyên cần của mình rồi, không cần cậu phải nhọc tâm như thế."



Nói hết xong lời cần nói, Bạch Anh hiên ngang rời khỏi nhà vệ sinh, để lại bốn cô bạn đứng như trời trồng. Lúc rời khỏi đó rồi Bạch Anh mới cảm thấy được trái tim mình đập như điên, đồng thời cũng cực kỳ khâm phục mình đã nói ra được những điều đó.

Ôi, quả nhiên những khóa học tiết chế cảm xúc và điều chỉnh hành vi khi phỏng vấn đều có hiệu quả rất kinh người.



Ngày hôm sau, không biết có nhân vật ẩn danh nào quay được cảnh trong nhà vệ sinh đó rồi đăng lên diễn đàn trường, làm mưa làm gió trên diễn đàn trường rồi lan ra tới tận mạng xã hội. Lúc Phương Kiều gọi điện cho cô, Bạch Anh còn tưởng mình đã làm hỏng chuyện rồi.



Không ngờ Phương Kiều lại nói: "Có bản lĩnh đấy nhỉ? Trước giờ chị còn chưa có vinh hạnh được diện kiến con người này của em đâu."



Bạch Anh: "T.T" Đều tại bản thân nóng máu mà thôi.



Phương Kiều: "Có điều như vậy rất tốt. Tự bảo vệ bản thân mình cũng là một cách để em trưởng thành. Sau này khi ra ngoài rồi, em còn phải đáp trả với phóng viên những vấn đề còn nhạy cảm hơn thế nữa."

Bạch Anh: "Vâng ạ, em xin lỗi vì đã gây ra phiền phức cho công ty ạ."



Tới khi đi học về, ngoài đối phó với sự chọc ghẹo của Quách Ái Trân ra cô còn phải đối mặt với tin nhắn của Lâm Phong nữa.



Anh nhắn: "Không nghĩ em cũng gai góc như vậy đấy."



Ôi chao...



Cũng may là khoảng thời gian sau đó, trên trường không có ai tới làm phiền cô nữa. Hoa khôi ở trên mạng cũng bị mắng tới nỗi không dám đi học, trong trường cũng lại xuất hiện vài tin đồn Bạch Anh bắt nạt bạn học, nhưng Phương Kiều lại nói cô không cần quá để ý tới những tin đồn đó.



Một tuần sau, Phương Kiều tới sớm đón Bạch Anh tới phòng chụp. Về cơ bản, Lâm Phong mới là người phát ngôn của dòng điện thoại Fally X1, còn Bạch Anh chỉ là một người mẫu hỗ trợ mà thôi. Chẳng qua là chân người mẫu này cũng rất quý, không biết bao nhiêu minh tinh tới tranh nhau cũng không được.

Đây là một hãng điện tử rất lớn và nổi tiếng. Quảng cáo của dòng điện thoại mới nhất này sẽ được phát trên đài truyền hình quốc gia, dĩ nhiên tiền công cũng không hề nhỏ. Bạch Anh nghe được tin này thì vô cùng kích động.



Không ngờ sẽ có một ngày cô sẽ được xuất hiện trên đài truyền hình quốc gia.



Chẳng qua, tiền lương của quảng cáo này rơi hết về túi công ty. Bản thân khi Bạch Anh quyết định làm một thực tập sinh cô đã phải trả một số tiền lớn đào tạo cho Hotshot Media. Nhưng vì để chiêu mộ Bạch Anh về, Hotshot Media đã chấp nhận không thu một khoản nào từ gia đình cô mà sẽ trừ dần dần vào các dự án mà Bạch Anh tham gia. Quảng cáo này là một ví dụ điển hình.



Lúc Bạch Anh tới thì Lâm Phong đã tới trước cô rồi. Đoàn đội stylist của Lâm Phong đã sẵn sàng vào vị trí, còn Bạch Anh vẫn tiếp tục là đi "ăn ké", vừa dùng stylist của Lâm Phong lẫn đoàn tạo hình của nhà tài trợ.

Trước hết là quay video quảng cáo. Theo như kịch bản, hai người sẽ vào vai một cặp tình nhân đang yêu xa.



Đây là lần đầu tiên Bạch Anh hợp tác với Lâm Phong, trong lòng không tránh nổi sự hồi hộp. Thấy cô căng thẳng như thế, anh an ủi: "Đừng lo lắng quá, cứ bình tĩnh thôi."



Chị gái make up cười: "Hôm trước chị xem video trên mạng của em còn phục em lắm đấy, không ngờ lại chỉ là một em gái nhỏ."



Nghe thế mọi người cũng cười tham gia vào câu chuyện, quả nhiên không khí trong phòng chờ đã tốt lên rồi. Biết được mọi người đang giảm áp lực cho cô, Bạch Anh không khỏi cảm động trong lòng.



Trong phòng hầu hết là nhân viên của VIBE Entertainment, công ty chủ quản của Lâm Phong cũng như là công ty mẹ của Hotshot Media, một hãng thu âm có máu mặt trong giới. Hầu như là những ai theo đuổi showbiz đều đã nghe tới công ty này, vì thế Bạch Anh cũng đa phần là hưởng ké nhiệt độ của người ta thôi. Nhưng công ty lớn thì cũng sẽ chuyên nghiệp hơn, nhìn vào đoàn đội ekip của Lâm Phong là có thể thấy rõ.