Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 634: Ta là người đứng đắn




Lúc đầu Nhị Trung thành Phượng Hoàng rút được. phiếu trống, y theo thể thức thi đấu, điểm tích phân chắc chắn là sẽ không thể lại giữ được vị trí đầu bảng nữa, nhưng khi gặp đội Nhất Trung Trú Quân Điểm, đối phương lựa chọn từ bỏ đối chiến, chủ động nhận thua, nên Nhị Trung thành Phượng Hoàng lại giành được trọn vẹn 4 điểm, cộng thêm thành tích trước đó, tổng điểm tích phân vẫn là cao nhất trong tất cả đội ngũ như cũ, vẫn là đè ép Nhất Trung Tiềm Long, thật sự không thể nói được gì!

Vận may này, liên tục hai vòng không cần đánh, không tổn thất chút sức lực nào, điểm tích phân vẫn đứng nhất như cũ.

Xế chiều hôm đó rút thăm.

Từ Nhị Trung thành Phượng Hoàng trở xuống, tám đội trưởng đồng loạt ra tay.

Lần này mọi người đã có kinh nghiệm, trước khi rút thăm đều lễ phép chào hỏi giáo viên.

Nhưng giáo viên lại là mặt đen lên không nói lời nào; nhưng lúc đến lượt Tả Tiểu Đa, Tả Tiểu Đa không cần chào hỏi gì, chỉ là cười ngọt ngào, vị giáo viên này thế mà cũng là vẻ mặt ôn hòa chủ động mở miệng bắt chuyện: “Cố lên! Tả Tiểu Đai"

Mấy đội trưởng khác như bị nghẹn một cục tức ở Tồng ngực, rất là khó chịu.

Ngươi rốt cuộc muốn chúng ta thế nào? Muốn chúng ta chào hỏi hay là không đây?

Lần trước không chào hỏi, bị mắng một trận; Tả Tiểu Đa chào hỏi, được khen ngợi.

Lần này chúng ta chào hỏi rồi, lại đen mặt chẳng thèm nói gì với chúng ta, Tả Tiểu Đa không hỏi han gì, ngươi làm giáo viên thế mà lại chủ động mở miệng cổ vũ...

Rốt cuộc muốn chúng ta phải làm thế nào!

Tức xì khói!

Lần rút thăm này Tả Tiểu Đa lại cố ý chậm hơn đôi chút, hân để những người khác rút xong rồi mới cầm lấy lá thăm còn dư lại kia.

Đến top tám đội mạnh nhất rồi, những đối thủ gặp được đều rất mạnh.

Dù là rứt trúng ai thì cũng không khác nhau bao nhiêu, Tả Tiểu Đa cũng không muốn tiếp tục chọn quả hồng mềm; trái hại, thật ra hẳn muốn rút được đội mạnh nhất là Nhất Trung Tiềm Long trong lần rút thăm ngẫu nhiên này, trực tiếp chém đối thủ đáng gờm nhất này rớt ngựa!

Bốc thăm xong, đội trưởng Nhất Trung Tiềm Long bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn vẽ phía đối diện, thấy Tả Tiểu Đa căm lá thăm trong tay mà không thèm nhìn thì đột nhiên lớn tiếng hỏi: "Đội trưởng Tả Tiểu Đa, sao ngươi không xem thăm vậy?”

Tả Tiểu Đa cầm lá thăm trong tay, dứt khoát chắp tay ra sau lưng, thản nhiên nói: “Tám đội còn lại, đội nào cũng rất mạnh, bất luận rút được ai cũng đều là cuộc chiến khốc liệt, xem hay không xem cũng có gì khác nhau đâu?”

Đội trưởng Nhất Trung Tiềm Long thản nhiên nói: “Ta vẫn hy vọng trận này có thể đấu với Nhị Trung thành Phượng Hoàng các ngươi”

Tả Tiểu Đa không quan tâm đáp: "Ồ”

Một người muốn nhử, một người lại thiếu hứng thú.

Hai người căn bản không vừa miệng, cứ như nước đổ đầu vịt.

Đội trưởng Nhất Trung Tiềm Long này dự đoán tiếp theo mình sẽ bị hỏi một câu: kết quả rút thăm là gì?

Nhưng Tả Tiểu Đa không khỏi, khiến cho đề tải khó mà tiếp tục được nữa.

Đại khái là đội trưởng Nhất Trung Tiềm Long đã xây dựng tâm lý vững mạnh, hơi híp mắt muốn tiếp tục đề tài, hẳn nói: “Ta rất vui, trời chiều lòng người! Trận chiến tiếp theo đúng là các ngươi và bọn ta!”

Tả Tiểu Đa lại chỉ nói: “Ngươi nhắc tới chúng ta trước, có phải là các ngươi đã cảm thấy mình chắc chắn thất bại rồi không?”

“Là các ngươi chắc chắn thất bại!"

“Hửm? Quả nhiên là các ngươi chắc chắn thất bại?".

||||| Truyện đề cử: Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ |||||

“Là bọn ta tất thẳng không thể nghi ngời”

“Ừ, ngươi nói đúng, quả thật là bọn ta thắng chắc không thể nghỉ ngời"

Tả Tiểu Đa thở dài, ngáp một cái rồi nói: “Thật không thú vị, còn đội trưởng nữa chứ, nói chuyện không nói rõ rằng mà còn lặp lại lung tung vài lần.. Các anh em, đi thôi, trở về nghỉ ngơi, các ngươi nói xem, ngày mai chúng ta làm gì đây?"

Đám người Long Vũ Sinh gào lên: “Chơi chết Tiềm Long!"

“Ha ha ha..” Tả Tiểu Đa mặt mày hớn hở, hắn vung tay lên, sáu người lập tức nối đuôi nhau đi ra, lưu loát sinh động như mây bay nước chảy.

Thế mà lại không cho đối phương có cơ hội nói chuyện.

Đám người Tiềm Long ở đối diện cũng rất muốn rống lớn một tiếng như vậy để nâng cao thanh thế, nhưng đối phương hô xong là đi luôn, hoàn toàn không ngừng lại giây nào.

Nếu bây giờ không hô thì chẳng khác nào yếu thế, trong lòng rất không cam, nhưng nếu bây giờ hô lên, đối thủ đã không còn nữa..

Hừ, người ta hô cho bọn ta nghe xong, sau đó bọn ta hô cho không khí nghe?

Cả đám không khỏi nghẹn một bụng tức giận, sau khi nghẹn một lúc thật lâu, rốt cuộc họ cũng hét lớn một tiếng: “Tất thắng! Tất thắng!”

Rồi lập tức ấm ức rút lui.

Ghế trọng tài.

Các vị trọng tài giáo viên Cao Võ đều mặt mày tươi cười hòa nhã, vui mừng khôn xiết.

“Đội trưởng của Nhị Trung thành Phượng Hoàng thật đúng là đáng gờm” Một giáo viên tấm tắc nói.

“Đúng vậy đúng vậy, chiến thuật này dùng rất đẹp, tùy ý tự nhiên, tiến lùi có cơ sở”

“Ừ, đầu tiên là một pha quấy rối khiến đối phương nghẹn một bụng tức giận; sau đó cả đội hét lên rồi đột ngột rời đi, không để cho đối phương có cơ hội đáp trả, khiến cả nhóm đối thủ phải ngậm bồ hòn làm ngọt không trút được đi đâu... Một bụng hờn dỗi này ất phải nghẹn cả đêm...”

“Chưa nói đến đả kích sĩ khí, cái đáng nói là nếu đêm nay tâm trạng Tiềm Long không khá lên được, không nghỉ ngơi tốt, có thể vì trong lòng không ổn định mà làm ảnh hưởng đến tâm trạng ngày hôm sau”"

“Chỉ nói việc làm khí thế đổi phương suy yếu, đả kích tâm lý chiến đấu của đối phương, làm suy yếu chiến lực của đối phương, có thể nói cái này đã cực kỳ thành công!"

“Tả Tiểu Đa này không chỉ trung hậu thật thà, đôn hậu đáng tin, thông minh trí tuệ, chính khí nghiêm nghị... Ngay cả vận dụng chiến thuật mưu lược cũng hết sức linh hoạt, quả nhiên là vô cùng hiếm có, quyết định tạm thời đưa tới thẳng lợi lâu dài..."

Cô giáo Đinh Tú Lan của Cao Võ Tổ Long yêu thích Tả Tiểu Đa ra mặt, hoàn toàn không che dấu.

Những người khác đều trợn mắt xem thường, tuy rằng bọn ta cũng muốn nói vậy, nhưng ngươi nói trước rồi, sao ta nghe lại chợt thấy quái dị là thế nào!

Mặt mũi Hồ Nhược Vân trở nên vặn vẹo, hơi mất tự nhiên rời đi.

Mỗi lần nghe bọn họ khích lệ Tả Tiểu Đa: chính khí nghiêm nghị, thành thật đôn hậu... Sao lòng ta lại cảm thấy chột dạ chứ?

Một đêm này, Tả Tiếu Đa mang theo cảm giác mĩ mãn đi vào giấc ngủ, đến cả việc luyện công tu hành ngày thường cũng chưa làm.

Ngủ một giấc là ngủ suốt cả đêm, tỉnh giấc đã là hừng đông, hẳn đi ra khỏi phòng, tinh thần phấn chấn đi ăn sáng.