Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 715: Cùng nhau đánh hắn! (2)




Cho dù đã cộng hết tất cả da, lông, răng, nội đan, xương cốt vẫn không thể đổi nổi một điểm!

Linh dược nghìn năm thông thường cần phải gộp mười cây lại với nhau mới có thể đổi được một ít điểm, cho dù loại đấy rất hiếm gặp nhiều nhất cũng chỉ là một cây một điểm mà thôi!

Nhưng mà... Điểm khi tiêu xài lại rất nhanh, ví dụ ăn một bữa cơm cũng đã phải tiêu rất nhiều.

Một điểm có thể mua được năm cái bánh bao, có thể mua được một món ăn, hoặc là mua được một bát canh!

Chứ chưa nói đến nội đan hay khoang điều dưỡng gì đấy, sau một tháng đầu tiên, nếu bị thương nặng cần đến khoang điều dưỡng trị liệu hồi phục cũng cần có điểm, thứ nhất vết thương cần phải đủ nặng, thứ hai điểm phải đủ để thanh toán!

Một phút mười điểm.

Tưởng tượng thử mà xem, đắt cắt cổ luôn đó!

Trường học có công pháp chia ra làm bốn cấp bậc là Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, đao pháp, kiếm pháp, quyền pháp, thân pháp, công pháp nội ngoại, tất cả đều có.

Võ học cấp Hoàng, chia sẻ miễn phí, luyện tập tùy ý.

Nhưng mà bất đầu từ cấp Huyền, một trăm điểm chỉ đủ thuê thời gian một tiếng, xem sơ qua bí tịch.

Nhớ nổi không?

Vậy thì cần phải trả thêm một trăm điểm nữa, tiếp tục lướt xem! Cấp Địa, khởi đầu với một nghìn điểm!

Võ học cấp Thiên, năm nghìn điểm để đặt nền tảng!

Đừng nghĩ ngươi nộp học phí rồi đến được đây thì tất cả những thứ đấy ngươi đều có thể tùy ý hưởng dụng miễn phí!

Chân tướng hiện thực sẽ khiến ngươi nghỉ ngờ cuộc đời, giới hạn điểm tích lũy sẽ khiến ngươi không thể làm được gì!

Nằm mơ cũng khó có thể thê thảm được như vậy! Lúc đầu vì muốn thu hút Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long đến Cao Võ Tiềm Long, trong điều kiện có hứa sẽ cấp cho Tả Tiểu Đa một nghìn điểm, Lý Thành Long

năm trăm điểm, hai người đều cảm thấy như vậy là khá nhiều.

Nhưng mà khi thật sự đến Cao Võ Tiềm Long rồi mới biết được, đậu phộng, cái này là coi hai đứa bọn ta là đồ ngu mà chơi đùa sao?

Chút điểm tích lũy như này đủ làm cái gì chứ?

Nếu như phải rất khó khăn mới thu được thì một nghìn điểm quả thực là rất nhiều, rất rất nhiều, nhưng mà... Nói đến giá trị điểm tích lũy, chút điểm tích lũy đấy vài phút là có thể tiêu hết rồi!

Lúc này vừa mới nhập học nên trong tay mọi người đều trống rỗng, hầu hết mọi người đến cả một điểm tích lũy cũng không có, bây giờ còn nghe đến loại chuyện nếu đánh không thắng còn bị trừ điểm!

Sao không đỏ mắt cho được, thật sự là không thể để mất mặt vậy được!

Sau khi lên Cao Võ không những không kiếm được một điểm ngược lại còn bị cắt xén mười điểm?

Thật sự là không thể cam chịu, quyết không tha thứ, chuyện gì nhịn được chứ chuyện này thì không thể nhịn được!

Hơn ba mươi người đều nhìn lớp trưởng đại nhân Tả Tiểu Đa giống như đang nhìn một cái máy cho vay điểm phát sáng lấp la lấp lánh.

Cứ giống như ông sói xám nhìn bé thỏ trắng. “Khoan đãi”

Bé thỏ trắng giơ tay lớn tiếng kháng nghị: “Thầy à, nếu đã có phạt thì cũng phải có thưởng, vậy nếu như ta thắng thì khen thưởng là gì vậy?”

Văn Hành Thiên thản nhiên nói: “Ở chỗ của ta từ trước đến nay chưa từng có thưởng, chỉ có xử phạt! Ngươi có làm tốt hơn nữa thì ở chỗ của ta cũng chỉ là

chuyện phải làm, hễ mà làm không tốt, thì phải bị phạt!”

“Nếu như ngươi bị hơn ba mươi người bọn họ đánh ngã, vậy trừ ngươi năm mươi điểm, nghe nói khi ngươi nhập học được tài trợ điểm tích lũy, đủ để phạt ha!”

“Bây giờ, bắt đầu!”

Hơn ba mươi người nhào ra ngoài giống như sói đói.

Lòng Tả Tiểu Đa đẳng nghét giống như uống phải thuốc đăng.

Mé, còn có thể chơi như vậy nữa?

Biết vậy đã không hỏi rồi!

Khoanh tay ngồi nhìn các bạn học đã nhào đến gần, Tả Tiểu Đa hét lớn một tiếng sải bước tiến lên, hai tay vung vẩy Thiết Quyền, ha ha cười lớn: “Để cho các ngươi thấy sự lợi hại của Thiết Quyền công tử ta đây!”

Hét lớn một tiếng, sớm đã bị mọi người bao vây.

Lập tức, quyền thuật rơi xuống như mưa...

Tả Tiểu Đa xông bên trái đánh bên phải, ra tay mạnh mẽ, hoàn toàn không nể tình, càng không hề nương tay, Tinh Không Bộ, Long Môn Thối, toàn lực triển khai.

Chỉ đáng tiếc, làm gì có một người bình thường nào có thể đến được Cao Võ Tiềm Long?

Tu vi của mỗi một người ở đây cho dù yếu kém hơn Lý Thành Long, nhưng cũng không phải loại yếu hơn rất nhiều.

Xông lên giống ong tổ như này, tuy sức mạnh của Tả Tiểu Đa vượt qua những người cùng thế hệ rất nhiều, suy cho cùng vẫn là một mình cô độc, một cây không chống vững nhà.

Lập tức bị hơn ba mươi người áp chế, bị đánh ngã lép vế hoàn toàn.

Một khi Tả Tiểu Đa lâm vào cảnh suy sụp tinh thần sẽ càng khó trở mình, chỉ cảm thấy như có giọt mưa rơi xuống cơ thể, tất cả đều nặng nề tàn nhẫn.

Sơ suất một chút, loảng xoảng hai tiếng, vành mắt đã lập tức xanh lên.

“Bắt nạt người quá đáng, ta muốn sử dụng tuyệt chiêu!” Tả Tiểu Đa hét lớn một tiếng, tinh quang toàn thân đột nhiên lấp lánh.

Tả Tiểu Đa toàn lực vận hành Tinh Không Bộ, Long Môn Thối, Trích Tỉnh Chưởng, tấn công trọng điểm, liên tục xuất kích, lập tức có nhiều người bị đánh văng ra ngoài, gào thét thê thảm, nhưng lại dũng cảm không sợ chết nhanh chóng xông trở về.

Mười điểm đấy. Có nói cái gì đi nữa thì ông đây cũng sẽ không từ bỏ!

Không ngờ tình hình chiến đấu càng lúc càng kịch liệt.

Văn Hành Thiên đứng chắp tay sau lưng, chỉ có miệng đang hét lên: “Lên! Lên đi! Đừng để hắn có thời gian hồi phục! Đánh chết hắn!”

Đột nhiên xoay người, bóng dáng lóe một cái đã xuất hiện ở nơi xa, trầm giọng nói lớn: “Sau khi tan học ta sẽ không quan tâm, nhưng khi ta lên lớp nếu có ai dám đến đây nhìn trộm, ta sẽ móc mắt của từng người từng người các ngươi ra! Cút!”

Quát to một tiếng giống như tiếng sấm liên tục quét qua sân trường.

Có vài học viên sắp ra trường đến nhìn trộm bị dọa cho sợ chết khiếp, co giò bỏ chạy.

Vị này không chỉ là giáo viên chủ nhiệm của một lớp, mà còn là bộ trưởng bộ Võ đạo của trường học, hắn nói được làm được, thật sự là xứng danh.

Theo thời gian trôi qua, trận hỗn chiến đã trải qua rất lâu, đến cả Hạng Băng cũng đã trở lại, nhìn thấy một nhóm lộn xộn rối bời thì không khỏi ngẩn người tại chỗ.

“Ngươi cũng lên đi! Tất cả mọi người cùng nhau đối chiến với Tả Tiểu Đa, nếu như không đánh ngã được hắn thì đều bị trừ mười điểm!”

Văn Hành Thiên ra lệnh cho Hạng Băng.

Hạng Băng ngơ ngác một lúc cũng lập tức vội vã xông lên.