Khuynh Thành Tuyệt Sủng: Thái Tử Điện Hạ Rất Liêu Nhân

Chương 160




Qua vài ngày, học viện đã phát ra phần thưởng cho năm tổ tân sinh đứng đầu trong chuyến đi rèn luyện lần trước. 

Phần thưởng của mỗi người là một khối uẩn dưỡng nê lớn bằng lòng bàn tay, để cho những đệ tử không được nhận phần thưởng vô cùng hâm mộ. 

Uẩn dưỡng nê đối với bản thân Linh Thực Sư không có tác dụng gì, nhưng sau khi hấp thu có thể tiến dần vào không gian Linh Thực, tẩm bổ Linh Thực ký khế ước, khiến cho nó phát triển mạnh mẽ. 

Linh Thực cũng sẽ lên cấp, chủ nhân thăng cấp, sẽ có trợ giúp rất lớn đối với sự trưởng thành của Linh Thực, nhưng muốn lên cấp phải cần lượng lớn uẩn dưỡng nê. 

Ngu Thanh Thiển vừa nhận được uẩn dưỡng nê, Ma Hoàng thảo và Cửu Thải Ma Liên trong không gian Linh Thực cũng đã vội vã phát ra tín hiệu tinh thần tỏ vẻ khát vọng. 

Nàng nhanh chóng luyện hóa uẩn dưỡng nê, nhiều tia khí lưu màu lục thẫm từ lòng bàn tay chui vào trong cơ thể, cũng nhanh chóng bị thu nạp vào không gian Linh Thực. 

Sau khi tranh nhau hấp thu uẩn dưỡng nê, hai gốc Linh Thực dần dần yên lặng lâm vào trạng thái ngủ say. 

"Thật đúng là thứ tốt, sau này phải kiếm nhiều hơn một ít mới được." Ngu Thanh Thiển tự nói một câu rồi đi đến hệ dược tễ. 

Những người khác trong hệ dược tễ vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ khảo hạch thứ nhất, Doãn Minh vô cùng dụng công, đã nhận rõ một phần ba thảo dược bên trong dược điền, những người khác thì kém hơn rất nhiều. 

Trước tiên Ngu Thanh Thiển đi chăm sóc dược điền mình được phân công một phen, tưới nước, nhổ cỏ làm đến ra hình ra dáng. 

Dị năng Mộc hệ đặc biệt của nàng chính là câu thông với thực vật, cho nên sự yêu thích đối với mỗi một gốc thực vật bên trong dược điền đều phát ra từ chính nội tâm của nàng. 

Chiêm Uyển Đồng khoanh tay đứng ở bên cửa sổ của một căn phòng, cúi đầu nhìn về phía bóng người bận rộn trong dược điền, ánh mắt toát ra vẻ hài lòng. 

"Qua hơn nửa tháng tiếp xúc, ngươi cảm thấy Ngu Thanh Thiển như thế nào?" Nàng không quay đầu lại nhàn nhạt hỏi một câu. 

Đứng phía sau Chiêm Uyển Đồng là một nam tử trẻ tuổi diện mạo tuấn tú, khí chất văn nhã ôn hòa. 

Ánh mắt hắn dừng trên bóng dáng của Ngu Thanh Thiển ở trong dược điền, khóe môi hàm chứa nụ cười: "Thiên phú của nàng vô cùng yêu nghiệt, sau khi tiến vào tổ tinh anh cũng rất chăm chỉ, hiện tại đã có thể bố trí ra không ít dược tễ nhất phẩm, rồi dung hợp chiết xuất, rất ít khi ta thấy nàng thất bại." 

Chiết xuất dược tễ chia làm mười cấp bậc, mà bản thân dược tễ cũng chia thành mười phẩm cấp, dược tễ nhất phẩm là kém nhất, còn dược tễ thập phẩm là tốt nhất. 

"Ừ, ngay cả ngươi cũng khen không dứt miệng, ta đây có thể an tâm." Chiêm Uyển Đồng cười gật đầu. 

Ngu Thanh Thiển là đệ tử có thiên phú và tính cách tốt nhất mà Chiêm Uyển Nguyệt từng gặp trong mấy năm gần đây, hạt giống tốt như thế này nhất định phải hướng dẫn tốt, không thể bỏ dở nửa chừng. 

"Sắp lên lớp rồi, ngươi trở về trước đi." 

Nam tử văn nhã kia cười nói: "Được!" Ngay sau đó liền ra khỏi gian phòng. 

Ngu Thanh Thiển chỉnh lý lại dược điền xong liền đi phòng dược tễ của tiểu tổ tinh anh. 

"Thanh Thiển, xử lý xong dược điền rồi sao?" Ngu Thanh Thiển nhìn thấy người nam tử văn nhã đi ra từ phòng của hệ chủ Chiêm Uyển Đồng. 

"Ừ, mới vừa xử lý xong." Ngu Thanh Thiển cười cười. 

Người này tên là Hỏa Diệp Phong, là tổ trưởng tổ tinh anh, tính tình ôn hòa khiêm tốn, cũng rất chăm sóc nàng. 

Hỏa Diệp Phong đưa một quyển sách ố vàng cho Ngu Thanh Thiển nói: "Đây là một cuốn sách cổ về dược tễ, bên trong có rất nhiều phương thuốc dược tễ cổ truyền, ngươi có thể nghiên cứu một chút." 

Ngu Thanh Thiển nhận lấy quyển sách, lật xem mấy tờ, mắt sáng rực lên, ngẩng đầu cười nói: "Đa tạ sư huynh!" 

Phía ngoài quyển sách này ố vàng, nhưng cách điều chế dược tễ bên trong lại được bảo tồn vô cùng đầy đủ, bên trong là một phương thuốc cổ truyền của dược tễ nhất phẩm, nhị phẩm và tam phẩm, Ngu Thanh Thiển biết cuốn sách cổ này hết sức trân quý. 

Cách điều chế dược tễ và bức vẽ hoa văn thực văn đều là những thứ phi thường trân quý, trong học viện có thể học được dược tễ và thực văn nhất phẩm và nhị phẩm, tam phẩm trở lên thì cần đệ tử tự mình đi tìm hoặc là làm nhiệm vụ mới có thể nhận được. 

Quyển sách mà Hỏa Diệp Phong đưa cho nàng bất kể có nhìn thế nào cũng coi như là phần nhân tình không nhỏ, Ngu Thanh Thiển không từ chối, bởi quả thật là nàng rất cần, thế nên cũng tiếp nhận hành động lấy lòng của đối phương.