Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 154: Kẻ đáng chết thì Nhất định phải chết (3)




Nhưng mà hiện tại toàn lực ra tay hơn mười kiếm không ngờ lại không làm gì được đối phương. Ngay cả chiếm một tia thượng phong cũng không làm được. Hơn nữa trên kiếm của hắn còn xuất hiện rất nhiều lỗ hổng, làm cho sát ý trong lòng hắn càng thêm nồng đậm. Chuyện này đã không đơn thuần là Sở Mộ giết chết đệ tử Thanh Lan kiếm phái hắn, cũng không phải là nhiệm vụ sát ý mà Diệu Nhật trưởng lão ban bố, mà là sát ý phát ra từ nội tâm. Vô luận thế nào hắn cũng không thể cho người này lớn lên.

Nghĩ tới đây kiếm của Lý Đông Lai càng thêm sắc bén, càng thêm hung mãnh, kiếm khí lôi hệ toàn thân không hề giữ lại mà mãnh liệt truyền ra. Trong không khí không ngừng truyền ra tiếng nổ vang không dứt, vô số quang điện chằng chịt không ngừng nhảy lên. Mái tóc đen hắn tung bay, thân thể bay lên trên không trung, lợi hại như kiếm, khí thế cực kỳ kinh người, hai mắt dường như còn có lôi điện lập1lòe.

- Giết. Giết.

Từng tiếng quát lớn tràn ngập sát cơ khiến cho người ta kinh hãi vang lên. Một kiếm rồi lại một kiếm, dần dần sắc bén hung mãnh vô cùng, muốn chém chết Sở Mộ mới thôi.

Vẻ mặt Sở Mộ lạnh nhạt, thong dong múa kiếm, từng kiếm lại từng kiếm giống như gió mát thổi tới, giống như thiên mã hành không, giống như linh dương treo sừng, không thể tìm ra khẽ hở, hồn nhiên thiên thành. Tùy ý để cho Lý Đông Lai múa kiếm mạnh mẽ ra sao, sắc bén ra sao, hắn vẫn có thể từng kiếm từng kiếm phong bế lại, làm cho đối phương không công mà lui.

Sau khi giao thủ, Sở Mộ rốt cuộc cũng nhìn ra tạo nghệ kiếm thuật của Lý Đông Lai, đủ để tương đưng với Tiêu Thiên Phong, đã bước vào tiêu chuẩn của kiếm thuật đại sư. Nếu như đã rõ tạo nghệ kiếm thuật đối phương, lý giải kiếm thuật của đệ tử cao cấp nhất trong hàng ngũ đệ tử tinh anh của Thanh Lan kiếm phái, như vậy lúc này Sở Mộ mới triển khai4phản kích, loại chiến đấu cận thân dùng kiếm thuật trụ cột hoặc là dùng những chiêu thức kiếm thuật cơ bản chiến đấu đúng là thứ Sở Mộ mạnh.

Một kiếm đâm ra, thoáng chốc Lý Đông Lai chỉ cảm thấy kiếm mình giống như bị lực lượng vô hình nào đó trói buộc, giống như đã bị khống chế, không tự chủ được mà bị dẫn dắt đi, dẫn về phía bên trái, chỉ có như thế hắn mới có thể ngăn cản được một kiếm thoạt nhìn bình tĩnh không quan tâm hơn thua của đối phương.

Kiếm quang lập lòe, từng kiếm từng kiếm của Sở Mộ nối tiếp nhau, từng kiếm, từng kiếm đều không hề có một khoảng trống nào, nhưng mà có chỗ quỷ dị là, kiếm của Lý Đông Lai mỗi lần đều giống như bị khống chế, giống như bị một cỗ lực lượng vô hình thôi động, khiến cho hắn không thể không làm vậy mới có thể ngăn cản một kiếm của đối phương, nếu không hắn sẽ bị đâm dẫn tới trọng thương.

Tiết tấu bị loạn, hoàn toàn đã nằm trong sự khống chế2của Sở Mộ, sắc mặt Lý Đông Lai trở nên khó coi vô cùng, giống như là gan heo vậy, hai mắt giận dữ, vừa kinh hoàng lại bao hàm lửa giận đang hừng hực thiêu đốt.

Nhưng mà Lý Đông Lai lại cảm thấy vô cùng nghẹn khuất, ngực khó chịu như tức ngực, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi, hắn hét lớn một tiếng, thanh âm như sấm sét nổ vang, toàn lực thúc dục, ngăn cản một kiếm của Sở Mộ, đồng thời phi thân lui về phía sau.

Giống như là một đạo sấm sét thoáng cái lui về phía sau mười thước, hắn cảm thấy huyết khí trong cơ thể mình cuồn cuộn, bởi vì cưỡng ép nghịch chuyển kiếm khí mà kinh mạch đau đớn, trong lúc nhất thời kiếm khí tan rã, khó có thể vận chuyển được.

Sở Mộ đánh tan dư lực phản chấn của đối phương, toàn lực thi triển Phong Trung Du, đâm ra một kiếm, hai mươi tư đạo sát cơ sắc bén vô cùng, bao phủ tới toàn thân Lý Đông Lai.

- Không tốt.

Vẻ mặt Lý Đông Lai đại biến, toàn1thân phát lạnh, hắn không thể không cưỡng ép vận chuyển kiếm khí đang tan rã, hình thành hộ giáp, thanh âm xuy xuy vang vọng. Hai mươi tư đạo sát cơ toàn bộ vỡ nát, chân Lý Đông Lai liên tục lùi về phía sau vài bước lưu lại những dấu chân vô cùng rõ ràng. Miệng rên lên một tiếng, huyết khí trong cơ thể cuồn cuộn, kim mạch đau nhức, khóe miệng chảy ra máu tươi.

Bởi vì cưỡng ép vận chuyển kiếm khí tan rã sau khi nghịch chuyển quá mức vội vàng khiến cho bản thân hắn bị thương.

Cơ hội như vậy Sở Mộ nào có thể bỏ qua?

Thanh Lang song sát!

Thanh Lang Khiếu Nguyệt!

Kinh Vân sát!

Thanh Phong tuyệt sát!

Dưới bốn chiêu thức uy lực trung giai, Lý Đông Lai không thể một lần nữa cưỡng ép vận chuyển kiếm khí thi triển sát chiêu đối kháng, nhưng mà cuối cùng hắn cũng đã bị thương, bất lực, bị một sát chiêu cuối cùng chém ngang qua, thân thể đứt lìa, chém ngang hông.

Hai mắt mờ mịt, trợn ngược lên, tràn ngập vẻ không cam lòng. Bách Luyện kiếm rơi2ở một bên che khoảng cách giữa hai phần thân thể hắn.

Đại sư huynh Lý Đông Lai của Thanh Lan kiếm phái đã vẫn lạc.

Mùi máu tươi tràn ngập bốn phía, ba cỗ thi thể ở ba nơi, hai cỗ thi thể cổ họng có lỗ máu, một cỗ bị chém ngang.

Sở Mộ đi tới thi thể Lý Đông Lai, tìm tòi trong ngực hắn một phen, móc ra một ít thứ gì đó, lại đi về phía đệ tử cửu đoạn hậu kỳ kia, cũng móc ra một ít thứ, cuối cùng đi về phía Văn Nhân Vân.

- Không ngờ lại cấu kết với Thanh Lan kiếm phái, chết chưa hết tội.

Tìm kiếm một phen, đáng tiếc Văn Nhân Vân chỉ có một chút hồi khí hoàn và chỉ huyết hoàn, quả thực nghèo tới nghịch thiên a.

- Cho tới bây giờ đệ tử Thanh Lan kiếm phái chết ở trong tay ta đã có bốn người, trong đó một người là đại sư huynh, không biết sau khi trưởng lão Thanh Lan kiếm phái biết rõ sẽ có vẻ mặt như thế nào đây?

Sở Mộ thầm nghĩ, nghĩ tới loại tình huống7này, hắn cảm thấy vô cùng thích ý.

Người Thanh Lan kiếm phái có âm mưu lớn, sau khi Sở Mộ biết được triệt để giận dữ, thề phải giết chết toàn bộ đệ tử Thanh Lan kiếm phái, mà đây bất quá chỉ là bắt đầu mà thôi.

- Xem xem hai đệ tử Thanh Lan kiếm phái này có thứ gì tốt không.

Hắn lập tức đem những đồ vật móc ra từ trong ngực Lý Đông Lai và đệ tử cửu đoạn hậu kỳ ra xem xét một phen.

Chỉ một lát sau Sở Mộ kiểm kê hoàn tất, vẻ mặt kinh ngạc và kinh hỉ, thu hoạch lần này quả thực cũng không nhỏ a.

Trong đó linh dược hạ phẩm có hai mươi mấy loại, cũng có thể dùng để luyện chế luyện khí hoàn, một phần nhỏ là chủ tài liệu Phá khí hoàn, lại có một loại là linh dược trung phẩm, bồi nguyên thảo. Bồi nguyên thảo này có thể phục dụng riêng rẽ, cũng có thể luyện chế thành đan dược. Đương nhiên, sau khi luyện chế thành đan dược, hiệu quả nhất định sẽ tốt hơn.

- Trong cơ hồ tất cả linh dược, Bồi Nguyên thảo thích hợp cho ta phục dụng nhất, nói không chừng có thể khiến cho tu vi ta trực tiếp tăng lên cửu đoạn trung kỳ, thậm chí là hậu kỳ. Bất quá hiện tại ta có ba hòn đá tràn ngập linh khí tinh thuần. Có thể hấp thu tu luyện, nhanh chóng tăng tốc tu vi, đã như vậy, trước hết ta sẽ tìm nơi tương đối yên ổn, hấp thu linh khí tinh thuần trong hòn đá rồi chuyển thành kiếm khí, mau chóng đem tu vi nâng tới cửu đoạn đỉnh phong. Về phần Bồi Nguyên thảo cứ giữ lại, luyện chế thành đan dược hiệu quả sẽ tốt hơn là phục dụng một lần.