Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 377: Ai dám xưng vương kiếm thuật? (Hạ)




Lại có thêm đệ tử tới đây, cả đám nghị luận không ngớt.

- Khảo hạch của giải đấu Kiếm thuật vi vương này rốt cuộc tiến hành như thế nào đây?

Sở Mộ nghĩ mãi mà không rõ, cho nên mới hỏi.

- Ta cũng không quá rõ ràng.

Lương Hải Sơn cười nói.

- Ta chỉ biết rõ những căn phòng kia có liên quan tới ba cửa ải khảo hạch kiếm tuật, một khi thông qua ba cửa khảo hạch, sẽ đạt được tư cách tham dự giải đấu Kiếm thuật vi vương. Về sau sẽ lại tiến hành thi đấu vòng loại của giải đấu Kiếm thuật vi vương trong mỗi một viện. Nghe nói chỉ có top một trăm học viên đầu tiên mới có tư cách tham dự vòng chung kết giải đấu Kiếm thuật vi vương này. Chỉ có đạt được top một trăm trong vòng chung kết thì mới có thể nhận được ban thưởng phong phú của kiếm phủ. Nghe nói ban thưởng cho top mười càng thêm phong phú, nhất là ban thưởng top ba càng thêm kinh người.

Sở Mộ nghe xong, lại hiểu rõ thêm một phần.

- Giải đấu Kiếm thuật vi vương lần trước, Tư Đồ Khấu sư huyn hcura cửu viện chúng ta đứng vị trí thứ chín mươi ba trong viện. Tới vòng chung kết đạt được vị trí chín trăm hai mươi ba.

Lương Hải Sơn nói.

Sở Mộ gật gật đầu, không khỏi nhớ lại Hoàng Thiểu An. Bài danh của người này cao hơn Tư Đồ Khấu rất nhiều, sau đó hắn lại nghĩ tới Hàn Nhược Tuyết và Gia Cát Minh, có lẽ bài danh của bọn họ cũng không thấp.

- Có lẽ những người nổi danh trên Đồng Kiếm bảng kia đều có thể đứng vào top một trăm trong giải đấu Kiếm thuật vi vương này.

Sở Mộ thầm nghĩ.

- Sở Mộ, kiếm thuật của ngươi kinh người. Ta thấy tiến vào top một ngàn cũng không hề có áp lực nào. Nhưng mà muốn tiến vào top một trăm thì khó nói.

Lương Hải Sơn nói:

- Bởi vì trong top một trăm đều bị những người trên Đồng Kiếm bảng kia chiếm cứ. Nghe nói trăm năm qua luôn như vậy, chưa từng có đệ tử nào ngoài Đồng Kiếm bảng có thể đạt được vị trí trong top một trăm.

- Quả là thế.

Sở Mộ không khỏi cười cười, nhàn nhạt nói:

- Thế sự không có chuyện gì là tuyệt đối, có lẽ chuyện trăm năm qua chưa từng xảy ra lúc này sẽ phát sinh.

- Nói như vậy cũng đúng, nhưng mà rất khó a.

Lương Hải Sơn cười ha hả nói.

Lúc này đột nhiên trong đám người có một hồi bạo động.

- Xem kìa, đó là Hàn Nhược Tuyết sư tỷ, nghe nói lần trước nài bài danh thứ năm trong cửu viện chúng ta, trong nội phủ cũng bài danh thứ năm mươi chín.

- Đó là Chu Thiên Chiếu sư huynh, ta nhớ lần trước trong giải đấu Kiếm thuật vi vương, hắn bài danh thứ tư trong cửu viện chúng ta, bài danh thứ năm mươi hai trong nội phủ a.

- Ta thấy Hoàng Bất Câu sư huynh rồi. Lần trước hắn đạt được vị trí thứ ba trong cửu viện chúng ta, bài danh thứ bốn mươi bảy trong nội phủ a. So với Hàn sư tỷ và Chu sư huynh còn cao hơn.

Những người này vừa tới, các học viên kích động không thôi.

Vẻ mặt Lương Hải Sơn cũng kích động, kiễng mũi chân, ngẩng đầu lên, rướn cổ nhìn quanh bốn phía. Nhưng mà bởi vì ở trong đám người, liếc mắt nhìn đều thấy đầu người, cho nên hắn cũng chỉ có thể tiếc nuối mà thôi kiễng chân.

- Lần trước trong top một trăm giải đấu Kiếm thuật vi vương, người của cửu viện chúng ta có những ai bên trong?

Sở Mộ hỏi, trong mắt hắn, cả nội phủ cũng chỉ có top một trăm nhân tài mới đáng để ý. Những người ngoài top một trăm kia, Sở Mộ không có bao nhiêu hứng thú.

- Ngươi hỏi đúng người rồi đó.

Đã không nhìn được, Lương Hải Sơn dứt khoát chuyển lực chú ý, bắt đầu giảng giải cho Sở Mộ:

- lần trước bổn viện tổng cộng có bảy đệ tử tiến vào trong top một trăm của giải đấu Kiếm thuật vi vương. Bọn họ cũng là bảy người bài danh trên Đồng Kiếm bảng. Ta sẽ nói với ngươi từ thấp tới cao vậy. Bảy người này lần lượt là Dương Kiếm sư huynh bài danh thứ bảy trong bản viện. Bài danh thứ tám mươi tám trên tổng bảng của giải đấu Kiếm thuật vi vương, thứ tám mươi chín trên Đồng Kiếm bảng.

- Thang Thiểu Ba sư huynh, bài danh thứ sáu trong thi đấu Kiếm thuật vi vương của bổn viện, đứng thứ tám mươi mốt trên tổng bảng. Đứng thứ bảy mươi tám trên Đồng Kiếm bảng.

- Hàn Nhược Tuyết sư tỷ ngươi đã từng gặp, bài danh thứ năm trong bổn viện, bài danh thứ năm mươi chín trong tổng bảng Kiếm thuật vi vương, đứng thứ năm mươi ba trên Đồng Kiếm bảng.

- Chu Thiên Chiếu sư huynh, hắn là bang chủ hiện tại của Ngạo Kiếm bang, đứng thứ tư trong bổn viện, đứng thứ năm mươi hai trong tổng bảng Kiếm thuật vi vương, đứng thứ bốn mươi lăm trên Đồng Kiếm bảng. Nghe nói Chu Thiên Chiếu sư huynh vô cùng trọng mặt mũi, ngươi đắc tội với Ngạo Kiếm bang, ngàn vạn lần phải cẩn thận một ít.

- Hoàng Bất Câu sư huynh, đứng thứ ba trong bổn viện, đứng thứ bốn mươi bảy trên tổng bảng Kiếm thuật vi vương, đứng thứ bốn mươi ba trên Đồng Kiếm bảng.

- Đường Hải Nhược sư tỷ, đứng thứ hai trong Kiếm thuật vi vương của bổn viện, đứng thứ bốn mươi mốt trên tổng bảng. Đứng thứ ba mươi chín trên Đồng Kiếm bảng.

- Gia Cát Minh sư huynh, đứng đầu Kiếm thuật vi vương của bổn viện, đứng thứ ba mươi lăm trên tổng bảng Kiếm thuật vi vương, đứng thứ ba mươi lăm trên Đồng Kiếm bảng.

- Bảy bọn họ, mỗi người đều có tu vi Hóa Khí cảnh viên mãn, càng tu luyện Cổ Kiếm thuật, nghe nói ý cảnh của bọn họ đều vượt quá năm thành, thậm chí có người còn đạt tới sáu thành, vô cùng đáng sợ.

Lương Hải Sơn cuối cùng tổng kết bằng một câu:

- Đúng rồi, bài danh trong tất cả các viện cũng không chính thức, mà là căn cứ vào bài danh trên tổng bảng mà phân chia.

Sở Mộ lặng lẽ nghe, sau khi nghe xong, trong lòng lặp lại lần nữa cái tên của bảy người này.

Hắn biết rõ, hắn tất sẽ phải chống lại một bộ phận trong đó, đến lúc đó sẽ phân cao thấp, thắng bại.

Lúc này có một cỗ khí tức bàng bạc tràn ngập ra, tựa như nước biển cả lan tràn, cuốn qua.

Dưới một cỗ khí tức mênh mông này, các học viện đang liên lục nghị luận không ngừng chấn động, vô thức ngậm miệng lại. Bầu không khí vốn ầm ĩ náo nhiệt như chợt lại đột nhiên yên tĩnh lại, trở nên yên lặng, thậm chí còn có thể nghe thấy được tiếng hít thở rất nhỏ.

Chợt một đạo thanh âm cuồn cuộn, vang vọng thiên địa xuất hiện:

- Bảy vạn Hóa Khí trong nội viện, ái dám xưng vương kiếm thuật.....

Một câu bảy vạn Hóa khí thập viện nội phủ, ai dám xưng vương kiếm thuật lập tức kích thích hào khí trong lòng mấy ngàn đệ tử của cửu viện. Cả đám cơ hồ khó có thể kiềm chế được sự kích động trong lòng, hận không thể lập tức rút kiếm đánh bại tất cả mọi người, nhận được danh xưng kiếm thuật chi vương của nội phủ.

Chỉ có một số ít bộ phận không bị thanh âm kia ảnh hưởng, vẫn có thể bảo trì trấn tĩnh, Sở Mộ là một trong số đó.

Còn Lương Hải Sơn bên cạnh thì vẻ mạt tràn ngập kích động tới đỏ bừng, hai tay nắm chặt, hô hấp cũng trở nên dồn dập.

Thật lâu sau Lương Hải Sơn mới tỉnh táo lại:

- Thanh âm vừa rồi kia hẳn là do chưởng viện của bổn viện, thi đấu Kiếm thuật vi vương của bổn viện do chưởng viện tự mình chủ trì, nhưng mà không biết rốt cuộc chưởng viện của cửu viện chúng ta ở nơi nào?