Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 383: Trận đầu (Thượng)




Kiếm thuật của hai người cũng không phải Kiếm giả Hóa Khí cảnh bình thường có thể so sánh được, chiến đấu giữa bọn họ vô cùng đặc sắc, ngươi tới ta đi, không ai nhường ai.

Cho dù thiếu tiên thiên kiếm khí gia trì, cũng không thể thi triển kiếm chiêu kiếm thuật khác, nhưng mà trận chiến cận chiến như vậy lại càng khiến cho người ta nhiệt huyết sôi trào.

- Này, các ngươi nói xem, cuối cùng ai sẽ chiến thắng?

Bên cạnh đột nhiên có người nói, là thành viên nhóm thứ mười.

- Trương Hoàng Long.

- Ta cũng thấy Trương Hoàng Long sẽ chiến thắng.

- Ta xem trọng Trương Hoàng Long.

- Này, ngươi cảm thấy ai sẽ chiến thắng?

Người bên cạnh đột nhiên huých huých tay vào Sở Mộ, hỏi.

- Lôi Hạo.

Sở Mộ lúc này mới từ trong mạch suy nghĩ của mình tỉnh lại, tâm tình cũng bình phục lại, liền thuận miệng trả lời, nói ra suy nghĩ từ trong đáy lòng trước đó.

- Ngươi nghĩ gì vậy?

Mấy người bên cạnh nghe xong giật mình, tiếp theo lại cười nhạo Sở Mộ:

- Xem ra ánh mắt của ngươi không được tốt lắm.

- Thua cho ta.

Lúc này chỉ thấy Trương Hoàng Long hét lớn một tiếng, lực lượng một kiếm thay đổi, một cỗ lực lượng kỳ lạ tuôn về kiếm của Lôi Hạo, đánh tan lực lượng trên kiếm Lôi Hạo, đồng thời lại thuận thế chém về phía đối phương.

Một kiếm này tốc độ cực nhanh, hơn nữa vô cùng dũng mãnh, một khi bị đánh trúng, tuyệt đối sẽ bị thương.

- Muốn phân ra thắng bại rồi.

- Ha ha, ta biết ngay Trương Hoàng Long nhất định sẽ chiến thắng mà.

Nhưng mà Lôi Hạo lại không có chút khẩn trương nào, trong mắt hiện lên một vòng tinh mang, lại dùng một kiếm không thể tưởng tượng nổi chém tới, không ngờ lại nhanh hơn Trương Hoàng Long một bước, bổ trúng vai Trương Hoàng Long.

Lực lượng bộc phát, thân thể Trương Hoàng Long té ngã xuống bên cạnh, thiếu chút nữa rớt xuống đấu kiếm đài, lúc này thân ảnh trước mắt lóe lên, kiếm của Lôi Hạo đã đặt ở trên cổ hắn.

- Lôi Hạo thắng.

Trọng tài tổ thứ mười tuyên bố.

Đám người phía dưới trợn mắt há hốc mồm, mà Trương Hoàng Long bụm lấy bải vai trái, dùng ánh mắt không cam lòng nhìn Lôi Hạo rồi nhảy xuống đấu kiếm đài.

- Này, sao ngươi lại biết Lôi Hạo sẽ chiến thắng?

Bên cạnh Sở Mộ lại truyền tới một đạo thanh âm.

- Tạo nghệ kiếm thuật của Lôi Hạo cao hơn Trương Hoàng Long.

Sở Mộ nói một cách đơn giản.

- Ta thấy Lôi Hạo chiến thắng hoàn toàn là do vận khí, tạo nghệ kiếm thuật của hắn không có khả năng cao hơn Trương Hoàng Long.

Lập tức có người phản bác.

Trên thực tế, nếu như nhìn qua trận chiến vừa rồi, quả thực kỹ xảo của Trương Hoàng Long cao minh hơn một bậc, nhưng mà bọn họ không có cảnh giới như Sở Mộ, nên không có nhìn thấu bản chất.

Cho dù Lôi Hạo không có sử dụng kỹ xảo đặc biệt như Trương Hoàng Long, nhưng mà cũng không có nghĩa, có được kỹ xảo sử dụng kiếm là có thể chiến thắng, giống như nếu như để cho Sở Mộ đấu kiếm với Trương Hoàng Long.

Coi như kỹ xảo sử dụng kiếm của Trương Hoàng Long tăng lên gấp đôi, Sở Mộ cũng có thể dưới tình huống không sử dụng kỹ xảo Chấn Thiên lôi, chỉ cần dựa vào kiếm thuật trụ cột bình thường là có thể dễ dàng đánh bại hắn.

- Lôi Hạo này không đơn giản, tạo nghệ kiếm thuật của hắn còn hơn Trương Hoàng Long rất nhiều, không biết có sử dụng kỹ xảo đặc biệt gì hay không?

Sở Mộ không thèm để ý tới những người khác, chỉ thầm suy nghĩ nói.

Trận đầu vòng thứ nhất chấm dứt, Lôi Hạo thắng, nhưng mà Trương Hoàng Long tuy rằng thua nhưng mà cũng không có mất đi cơ hội, hắn còn cơ hội tiến vào top mười.

- Trận thứ hai vòng thứ nhất, Chung Lập Dương đấu với Lý Uy.

Chung Lập Dương ngẩng đầu ưỡn ngực đi về phía đấu kiếm đài, liếc mắt nhìn giá gỗ, nắm một thanh kiếm khí rồi nhẹ nhàng nhảy lên trên đấu kiếm đài. Lý Uy cũng cầm một thanh Khai Phong kiếm khí nhảy lên đài.

- Trận đấu này nhất định không có kết quả nào khác, Lý Uy căn bản không phải là đối thủ của Chung Lập Dương.

- Đúng vậy, lần trước Chung Lập Dương chính là người xếp thứ mười trong bổn viện, Lý Uy chênh lệch với hắn quá nhiều.

- Ngươi tự mình nhận thua đi.

Chung Lập Dương mỉm cười, tràn ngập tự tin nói với Lý Uy.

Lý Uy khẽ cắn môi, hắn cũng cảm giác được mình không phải là đối thủ của Chung Lập Dương, lực lượng không đủ, đang do dự có nên nhận thua hay không thì lúc này ngạo khí trong nội tâm lại bị Chung Lập Dương kích thích cho nên nói:

- Ai thắng ai thua còn không nhất định.

- Đã như vậy ta sẽ cho ngươi biết chênh lệch giữa chúng ta.

Nói xong Chung Lập Dương quét mắt nhìn qua Sở Mộ.

- Trận đấu bắt đầu, Chung Lập Dương không hổ là người đứng thứ mười trong cửu viện lần trước, một thân kiếm thuật quả thực không tầm thường, không tới mười kiếm đã đánh bại Lý Uy, hơn nữa mỗi một kiếm đều là tấn công, làm cho Lý Uy không ngừng phòng thủ, cuối cùng bị ép tới đường cùng, bị thua.

- Chung Lập Dương thắng.

Sở Mộ còn rảnh xem trận đấu của tổ thứ bảy, đúng lúc là Lương Hải Sơn đấu trận đầu.

Vốn kiếm thuật của Lương Hải Sơn chỉ có thể coi là tạm được, nhưng mà sau khi tiến vào Huyết Yêu cảnh được Sở Mộ chỉ giáo nhiều lần, lần lượt cải tiến, tăng lên, tuy rằng về sau lại phân tán với Sở Mộ, nhưng mà Lương Hải Sơn cũng được chỉ điểm mà có rất nhiều tiến bộ.

Cho nên trong Huyết Yêu cảnh đánh chết Huyết Yêu, những lúc đó hắn không ngừng tu luyện, cố gắng nhắc nhở bản thân mình sau khi rời khỏi Huyết Yêu cảnh nên không ngừng tìm hiểu, khổ luyện, bởi vậy tiến bộ của hắn vô cùng rõ ràng.

Nhìn Lương Hải Sơn dùng mấy kiếm đánh bại đối phương, Sở Mộ đã biết rõ hiện tại Lương Hải Sơn đã khác biệt với dĩ vãng, nói không chừng còn có khả năng cạnh tranh top mười trong tổ thứ bảy kia.

Lại nói, Lương Hải Sơn cũng coi như là một bằng hữu của hắn. Nếu như đối phương có thể tiến vào trong top một trăm của cửu viện, Sở Mộ cũng cảm thấy cao hứng cho hắn.

Chung Lập Dương chiến thắng, tiến vào bên thắng, Lý Uy bị thua tiến vào chỗ dành cho người thua.

- Trận thứ ba vòng thứ nhất....

Trọng tài của tổ thứ mười lần nữa tuyên bố.

Hai bên lại lên đấu kiếm đài, người thắng đi về phía thắng, người thua đi về phía thua.

- Trận thứ tám vòng thứ nhất, Sở Mộ đấu với Thư Nhã.

Trọng tài tổ mười tuyên bố.

Sở Mộ đi về phía giá gỗ, liếc mắt nhìn, nắm thanh kiếm khí thông thường bên trên, nhảy lên đấu kiếm đài.

Lập tức đáp xuống đấu kiếm đài, Sở Mộ cũng cảm giác có một cỗ lực lượng đặc biệt xâm nhập tới, hắn không có cách nào kháng cự được, lập tức tiên thiên kiếm khí trong đan điền hoàn toàn yên lặng, tinh thần dường như cũng bị ngăn cách vậy.

Thông qua ba cửa ải khảo hạch kiếm thuật sẽ đã biết rõ, loại cảm giác này chính là lực lượng phong cấm, dùng để cấm các học viên trong lúc thi đấu kiếm thuật vô thức sử dụng tiên thiên kiếm khí và ý cảnh....

Sau đó, cũng có người thứ hai nhảy lên đấu kiếm đài, một mùi hương xộc vào trong mũi hắn, đây là một thiếu nữ.

Thư Nhã nhìn qua chỉ chừng hai mươi tuổi, một thân y phục màu xanh, thân thể lồi lõm vô cùng, tướng mạo tuy rằng không thể gọi là mỹ nhân tuyệt thế, nhưng mà cũng dễ nhìn, khiến cho người ta có cảm giác dịu dàng như mặt nước, không thể nén được lòng mà phải nhìn nàng lần thứ hai.