Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 413: Công kích sức mạnh vô địch đấu với phòng ngự như núi bất động (Thượng)




- Ngươi thắng.

Một lúc lâu, Lôi Hạo mới đứng thẳng người lên, vẫn thở dốc nhìn về phía Sở Mộ nói. Sắc mặt hắn tái nhợt, đầy vẻ mệt mỏi.

Trong lòng hắn cảm thấy đặc biệt bất đắc dĩ. Bởi vì hắn chẳng từng bao giờ ngờ được, sẽ có một lần mình không đánh bại đối phương, cũng không có bị đối phương đánh bại, ngược lại khiến bản thân mình mệt muốn chết.

Lúc này, Lôi Hạo chỉ có một ý nghĩ, đó chính là nằm xuống, nghỉ ngơi cho khỏe.

Công kích kỹ xảo phát lực bạo liệt khiến thể lực tiêu hao quá mức, hắn nếu có thể không dùng, thì sẽ không dùng tới. Nhưng đối mặt với Sở Mộ, hắn không thể không vận dụng. Hơn nữa, hắn còn vận dụng toàn lực. Kết quả còn chưa đánh bại được Sở Mộ, bản thân mình đã mệt mỏi suy sụp trước.

- Sở Mộ thắng.

Trọng tài nghe được Lôi Hạo nói vậy, nhất thời lớn tiếng tuyên bố.

- Thắng như thế sao?

- Đây là một trận đấu quỷ dị nhất trong tất cả các cuộc thi đấu.

Các học viên bàn tán ầm ĩ.

- Phòng ngự thật kinh người. Vạn sư huynh, sư huynh thấy thế nào?

Một học viên tham gia thi đấu Viện số 2 ngồi ở bên cạnh Vạn Bàn hỏi.

- Thật sự không tệ.

Vạn Bàn gật đầu, cho ra một đánh giá.

Đôi mắt hắn sáng lấp lánh có thần nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, thoáng hiện mấy phần hiếu kỳ. Lần đầu tiên hắn nhìn thấy có người xuất sắc như vậy ở trên phương diện phòng ngự.

Sở Mộ cùng Lôi Hạo đều quay về chỗ ngồi. Bọn họ nghênh đón chính là những tiếng chúc mừng. Những tiếng chúc mừng này, ngoại trừ chúc mừng Sở Mộ đánh bại đối thủ, còn chúc mừng Sở Mộ hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu Siêu Tân Tinh.

- Vòng thứ 13 trận thứ hai: Hoàng Phủ Ngạo Sương viện số 1 đấu với Bộ Kinh Long viện số 3.

Hoàng Phủ Ngạo Sương đứng thứ 4, Bộ Kinh Long đứng thứ 9, hai người đều ở trong danh sách mười người đứng đầu của khóa. Đồng thời căn cơ ở trên kiếm thuật cơ sở đã phát triển ra phong cách của mình, thực lực cường đại. Trận quyết đấu giữa bọn họ cũng được vạn người chú ý.

Thật ra kiếm thuật của Hoàng Phủ Ngạo Sương cũng không có chỗ nào đặc biệt. chỉ có điều bởi vì liên quan tới kiếm thể băng linh, mỗi một kiếm công kích của nàng đều tự nhiên mang theo một chút lực lượng băng hàn, sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với không khí xung quanh cùng với đối phương.

Kiếm thuật của Bộ Kinh Long không tầm thường. Mỗi một kiếm nhìn như đơn giản, lại đều có đại khí nồng đậm. Kiếm như rồng lao nhanh không ngừng, thế lớn lực chìm, khí thế kinh người.

Hai người chiến đấu đủ một trăm kiếm mới xuất hiện cao thấp. Bởi vì kiếm thể băng linh của Hoàng Phủ Ngạo Sương quả thực chiếm thế thượng phong. Cuối cùng nàng thắng hiểm Bộ Kinh Long.

- Vòng thứ 13 trận thứ ba: Hoàng Phủ Kiếm Nam Viện số 1 đấu với Khương Ngọc Hoàn viện số 3.

Kiếm sắc bén quyết đấu cùng kiếm chí nhu.

Sắc bén cùng chí nhu khó có thể cùng tồn tại. Trên trình độ nhất định sẽ kìm chế lẫn nhau, xung khắc giống như giữa nước với lửa.

Nhưng rốt cuộc ai có thể đủ kìm chế ai, cũng chỉ có thể xem năng lực cá nhân.

Kiếm thuật của Hoàng Phủ Kiếm Nam vô cùng sắc bén, khiến người ta sợ hãi. Kiếm thuật Khương Ngọc Hoàn ôn nhu bất tận. Mặc cho kiếm của Hoàng Phủ Kiếm Nam sắc bén thế nầo cũng đều bị hóa giải, cuối cùng bị thua.

- Vòng thứ 13 trận thứ tư: Phó Xà Viện số 2 đấu với An Hàn viện số 5.

Kiếm hình rắn đấu với kiếm nhẹ nhàng thư thái.

Trên danh sách thứ tự của khóa, An Hàn có thứ hạng cao hơn Phó Xà. Nhưng lần này, kiếm hình rắn của Phó Xà hình như càng quỷ dị hơn. Kiếm nhẹ nhàng thư thái của An Hàn giống như ngựa thần lướt gió tung bay. Mỗi một kiếm nhìn như nhẹ bỗng nhưng kì thực bên trong lại ngầm có huyền cơ.

Hai bên chiến đấu kịch liệt hơn trăm chiêu, sau đó Phó Xà nắm lấy một cơ hội, đánh bại An Hàn.

- Vòng thứ 13 trận thứ năm: Đông Phương Cố Viện số 4 đấu với Hướng Thiên Hà viện số 6.

Kiếm kỳ chính đấu với kiếm của Trường Hà!

Hướng Thiên Hà nắm lấy cơ hội triển khai kiếm Trường Hà của hắn, công kích liên tục không dừng không nghỉ, khiến Đông Phương Cố chỉ có thể phòng thủ, không có cách nào phản kích.

Công kích liên tục không dừng, không tìm được sơ hở, không có cách nào cắt vào, chỉ có thể bị động phòng thủ.

Thời khắc mọi người ở đây cho rằng Hướng Thiên Hà sẽ đánh bại Đông Phương Cố, lên một thứ hạng trên bảng thứ tự của khóa, Đông Phương Cố lại xuất ra kỳ chiêu. Song kiếm mẹ con chợt biến đổi, chuyển thủ thành công, thoáng cái phá tan thế tấn công liên tục không dừng của Hướng Thiên Hà.

Thế tấn công của Hướng Thiên Hà vừa bị đánh phá, trong thoáng chốc không có cách nào tổ chức lại một lần nữa, nhất thời bị Đông Phương Cố nắm lấy cơ hội. Song kiếm mẹ con nhiều lần xuất hiện kỳ chiêu.

Cuối cùng, Hướng Thiên Hà bại, Đông Phương Cố thắng.

- Song kiếm mẹ con, một kỳ một chính, một công một thủ, biến hóa thay thế liên tục. Quả nhiên rất kỳ lạ.

Sở Mộ nhìn thấy rõ ràng. Ngay cả Đông Phương Cố biến đổi công phòng như thế nào, hắn đều thấy rất rõ ràng, cho nên âm thầm khen ngợi.

Các học viên cảm thấy thật đã nghiền. Đầu tiên là Sở Mộ và Lôi Hạo quyết đấu. Tiếp theo là người trong mười thứ hạng đầu của khóa quyết đấu. Trận này so với trận khác đều vô cùng đặc sắc, hơn nhiều so với các vòng thi đấu trước kia.

Tiếp theo, hơi thở của bọn họ trở nên dồn dập.

Bởi vì, nếu như dựa theo quy luật an bài thi đấu trước đó, như vậy còn có hai người trong 10 thứ hạng đầu của khóa chưa có quyết đấu.

Hoàng Phủ Thương Nguyệt đấu với Vạn Bàn!

Kiếm bá đạo đấu với kiếm bàn thạch!

Sở Mộ cũng mang theo sự chờ mong. Ở trong mắt hắn, người sẽ ngăn cản hắn nhận được danh hiệu đứng đầu chỉ có một. Đó là Hoàng Phủ Thương Nguyệt.

Nhưng cho đến tận bây giờ, mỗi trận tranh tài, Hoàng Phủ Thương Nguyệt đều chỉ một kiếm đánh bại đối thủ. Khí thế đặc biệt bá đạo trực tiếp. Nhưng trình độ kiếm thuật của hắn thật sự đạt tới cảnh giới nào, Sở Mộ lại không cách nào hoàn toàn nhìn ra được.

Loại đối thủ không có cách nào nhìn ra sâu cạn, mới càng kích phát hứng thú trong lòng Sở Mộ.

Về phần Vạn Bàn, đến bây giờ cũng là đối thủ dễ dàng đánh bại. Kiếm thuật phòng ngự được xưng là kiếm bàn thạch còn chưa từng thể hiện ra, cũng khiến cho Sở Mộ ngừng ngừng hiếu kỳ.

Giống với những học viên khác, Sở Mộ cũng vô cùng mong đợi trận quyết đấu giữa hai người bọn họ.

- Vòng thứ 13 trận thứ 6: Hoàng Phủ Thương Nguyệt Viện số 1 đấu với Vạn Bàn viện số 2.

Trọng tài lớn tiếng tuyên bố. Các học viên đầu tiên là yên lặng, tiếp theo, hoan hô vang dội.

Cuối cùng, trận quyết đấu mạnh nhất ở trong mắt bọn họ đã sắp bắt đầu.

- Hoàng Phủ Thương Nguyệt xưng bá về kiếm. Hắn chưa bao giờ phòng ngự. Với hắn mà nói, tấn công chính là cách phòng ngự hay nhất. Hơn nữa, kiếm của hắn cũng sẽ chỉ tấn công. Tấn công tấn công không ngừng tấn công. Lực công kích siêu cường, khiến hắn có sức mạnh vô địch.

- Vạn Bàn được xưng là kiếm bàn thạch. Công kích của hắn không kém. Nhưng phòng ngự của hắn mạnh hơn. Chỉ có điều thực lực đối thủ chưa đủ để hắn phòng ngự. Một khi phòng ngự, đủ để cho đối phương tuyệt vọng, khiến đối thủ suy sụp. Phòng ngự của hắn được xưng là như núi bất động.