Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 417: Sở Mộ đấu với Diệp Tiểu Khai (Hạ)




Giống như ngày hôm nay, kiếm thứ ba của Hoàng Phủ Thương Nguyệt đánh bại Vạn Bàn, hắn nhìn rõ ràng.

Hoàng Phủ Thương Nguyệt vận dụng nguyên lý đặc biệt nào đó, dung hợp lực lượng của kiếm thứ hai cùng lực lượng phản chấn của Vạn Bàn, ở dưới nguyên lý đẩy mạnh đặc biệt nào đó đẩy mạnh, hình thành một kiếm càng cường đại hơn.

Cũng chính là một kiếm này, mới đánh bại Vạn Bàn. Ngoại trừ bản thân Hoàng Phủ Thương Nguyệt ra, cũng chỉ có Sở Mộ mới nhìn thấu chỗ ảo diệu của một kiếm này.

Cho đến tận bây giờ, ngoại trừ thu hoạch từ kiếm thứ ba của Hoàng Phủ Thương Nguyệt ra, còn có kỹ xảo phát lực bạo liệt của Lôi Hạo và kỹ xảo chấn động của Vạn Bàn, cũng khiến cho Sở Mộ có thu hoạch.

Nếu như ở trên địa cầu, hắn sẽ không tìm được cơ hội như thế. Dù sao giới kiếm thuật sư ở địa cầu cường thịnh năm đó không còn nữa.

- Hiện tại, mặc dù ta có cảnh giới Tông Sư tiểu thành, nhưng ta muốn cũng không phải sáng tạo ra kiếm thuật độc nhất vô nhị của mình, mà là học tập, không ngừng học tập, không ngừng tìm kiếm kinh nghiệm, không ngừng lắng đọng. Mãi đến khi cuối cùng, tất cả đều đủ, tất nhiên có thể sáng tạo ra kiếm thuật độc nhất vô nhị thuộc về ta.

Đối ở con đường của mình, Sở Mộ nhận thức càng lúc càng rõ ràng.

Ở trên địa cầu, kiếm thuật giả Tông Sư phải hao tốn thời gian mấy chục năm, cuối cùng mới sáng tạo ra kiếm thuật độc nhất vô nhị của riêng mình.

Trước kia, thời điểm Sở Mộ còn ở Thanh Phong Kiếm Phái đã sáng tạo ra kiếm kỹ Kinh Vân Sát hệ vân. Lúc đó hắn còn cho rằng chính là cảnh giới kiếm thuật Tông sư. Hiện tại mới hiểu được, đây chẳng qua là một chút da lông mà thôi.

Nhận thức được càng nhiều, mới càng biết mình dốt nát.

Qua vòng lớn lại tới vòng nhỏ. Vòng tròn càng nhỏ, tiếp xúc cùng bên ngoài lại càng nhỏ. Như vậy tiếp xúc có khả năng thấy được lại càng ít. Vòng tròn lớn càng lớn, mặt tiếp xúc cùng bên ngoài lại càng lớn, tiếp xúc có khả năng thấy được càng nhiều.

Cái gọi là học không giới hạn, đúng là như vậy. Hiểu được càng nhiều càng biết mình hiểu ít.

Hiện tại, Sở Mộ giống như một miếng bọt biển siêu cấp, cố gắng hết sức hấp thu những gì hắn cảm thấy là hữu dụng đối với mình. Sau đó hắn lấy cảnh giới kiếm thuật Tông Sư tiểu thành của hắn làm căn cơ, chuyển hóa tất cả hữu dụng thành của chính mình, tích lại khiến mình càng thêm cường đại.

Cả buổi tối, Sở Mộ đều không có ngủ. Hắn ngồi ở trên ban công, không ngừng tự hỏi.

Tự hỏi bản thân con đường, tự hỏi bản thân kiếm thuật, tự hỏi cùng mình liên quan tất cả chờ một chút.

Mặc dù suốt đêm đều suy ngẫm, nhưng lực lượng linh hồn của hắn vô cùng cường đại. Đến ngày hôm sau, khi lại đi tới sân thi đấu, không ngờ hắn hoàn toàn không có cảm giác mệt mỏi, trái lại tinh thần vẫn sáng láng.

Trong mắt của hắn xuất hiện thêm một tia nhìn xa trông rộng mà trước đó chưa từng có. Điều này khiến người ta cảm giác, trải qua thời gian một buổi tối, Sở Mộ hình như đã phát sinh biến hóa nào đó. Loại biến hóa này khiến cho người ta hâm mộ, lại không nói rõ được là vì đâu.

Sở Mộ vừa ngồi xuống, liền nghe được âm thanh từ phía xa truyền tới. Mọi người vẫn còn đang bàn luận về trận đánh của Hoàng Phủ Thương Nguyệt cùng Vạn Bàn hôm trước.

Quả thực, trận quyết đấu giữa công kích mạnh nhất cùng phòng ngự mạnh nhất rất đáng khen ngợi.

Vòng thứ 13 thi đấu đã kết thúc. Các thứ hạng cũng sắp xuất hiện. Bởi vậy, số trận tranh tài được an bài cũng ít hơn rất nhiều.

Những người đã xác định thứ hạng, sẽ không cần thiết phải tiếp tục tranh tài nữa. Những người sẽ tiếp tục được an bài tranh tài, đều là người vẫn không có cách nào thật sự xác định được thứ hạng.

Dù sao trận thi đấu lớn Kiếm Thuật Vi Vương ba năm một lần không phải trò chơi. Chung quy phải trải qua vô số trận thi đấu nghiêm khắc thận trọng, cuối cùng mới có thể xác định được thứ hạng, khiến người ta tâm phục khẩu phục.

- Vòng thứ 14 trận đầu...

Trọng tài số 1 bay lên đài đấu kiếm, lớn tiếng tuyên bố danh sách hai bên của cuộc so tài thứ nhất vòng thứ 14.

Người tham gia thi đấu có thể tiếp tục tranh tài, kiếm thuật mỗi người đều tinh nhuệ, thực lực cường đại. Vừa ra tay thi đấu, mặc dù không có thu hút lòng người giống như trận quyết đấu giữa Hoàng Phủ Thương Nguyệt và Vạn Bàn, nhưng vẫn khiến người ta liên tục vỗ tay không ngừng.

Quá đặc sắc. Mỗi cuộc tranh tài trong vòng thứ 14 đều hết sức đặc sắc.

Hết trận thi đấu này tới trận thi đấu khác được tiến hành. Những người giống như Chư Cát Minh, Chu Thiên Chiếu, Hàn Nhược Tuyết, Hoàng Bất Câu đều được bị an bài tiếp tục thi đấu. Đối thủ của bọn họ đều không giống với lúc trước.

Tranh tài cứ như vậy tiếp tục. Có người thắng có người bị thua. Có cao hứng có người thất vọng.

Nhưng cuộc thi đấu của Sở Mộ, Siêu Tân Tinh được mọi người chờ mong lại chậm chạp không có được an bài.

Danh hiệu Siêu Tân Tinh này đã hoàn toàn được công nhận. Cho dù các trọng tài không cho là như vậy, phần lớn các học viên đều cho là như vậy. Bởi vì Sở Mộ quả thực vô cùng cường đại.

Ngay cả Lôi Hạo đứng đầu trong mười Đại Tân Tinh, cũng bị bại ở trong tay của Sở Mộ. Ngay cả Chu Thiên Chiếu thứ hạng 52 ở khóa trên cũng bại ở trong tay Sở Mộ.

Chiến tích như vậy, ai còn dám không thừa nhận danh hiệu vinh dự Siêu Tân Tinh thuộc về Sở Mộ?

Không biết có phải nghe được tiếng lòng của phần lớn các học viên, cuối cùng sau khi diễn ra hai mươi mấy cuộc tranh tài, cuộc thi đấu của Sở Mộ cũng sắp bắt đầu.

- Vòng thứ 14, trận thứ 29: Diệp Tiểu Khai viện số 7 đấu với...

Trọng tài tuyên bố đến đến đây chợt dừng lại một chút.

- Sở Mộ viện số 9...

Âm thanh kéo thật dài. Các học viên lại một lần rơi vào tình trạng yên lặng.

Sở Mộ đấu với Diệp Tiểu Khai?

Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của các học viên.

- Diệp Tiểu Khai thứ hạng 12 ở khóa trên. Làm sao lại an bài quyết đấu hắn và Sở Mộ?

- Đúng vậy. Cho dù Sở Mộ đánh bại Chu Thiên Chiếu, lần này an bài đối thủ cho hắn, cũng có thể là thứ hạng bốn mươi mấy, nhiều nhất là ba mươi mấy. Mới vậy đã an bài Diệp Tiểu Khai, đây không phải là muốn chặt đứt con đường đi tới của Sở Mộ sao?”

Các học viên đều bàn luận.

Mà trong lòng trọng tài tuyên bố kích động đồng thời lại có chút lo lắng không yên.

Nhưng không có cách nào. Đây là do trọng tài trưởng cuối cùng vỗ bàn quyết định, Sở Mộ đấu với Diệp Tiểu Khai!

- Có chút thú vị.

Trên mặt Diệp Tiểu Khai hiện ra một nụ cười mỉm. Hắn chậm rãi đứng dậy. Bất chợt thân hình hắn lắc một cái, giống như hóa thành một đạo kiếm quang, bay vụt về phía đài đấu kiếm.

Đứng ở bên cạnh đài đấu kiếm, liếc mắt nhìn giá gỗ, Diệp Tiểu Khai chọn lựa một thanh kiếm khí thi đấu hẹp dài. Loại kiếm khí này càng có lợi cho hắn xuất kiếm nhanh hơn.

Sở Mộ đã đến bên đài đấu kiếm, chọn lựa kiếm khí thi đấu giống như lần trước, đều là kiếm khí bình thường.

Hai bên lên đài đấu kiếm.

Diệp Tiểu Khai là một người có lễ phép, bởi vậy làm kiếm lễ cùng Sở Mộ.